Nash hơi híp mắt nhìn Kazuha trước mặt.
Cô gái đã đem tóc buộc cao lên, đôi mắt cũng không phải giống như mọi lần ôn nhu mà mang theo từng tia sắc bén, nhìn mà không nhịn được ý lạnh trong lòng.
----Rất hưng phấn.
Nash liếʍ liếʍ môi, vì mục đích của bản thân mà nhịn không được cười rộ lên. Mái tóc vàng xinh đẹp như thái dương theo gió phất lên, cả người trong nháy mắt cũng là đề cao hưng phấn.
---Sắp bắt đầu rồi.
---Bắt đầu.
Cô gái còn thật sự nhìn hắn một cái, theo khoảnh khắc quả bóng bay lên trời, hai người liền bắt đầu nhảy lên. Vì chiều cao ưu thế, Nash rất nhanh bắt được bóng, lấy tốc độ không thể tưởng được chạy về phía rổ. Nụ cười trên miệng còn chưa thành hình, Kazuha thoáng cái đã chạy song song với hắn, trong lúc hắn chưa phản ứng kịp đã cướp được bóng.
Cái gì?!
Nash hơi hơi biến sắc, vừa muốn cướp lại bóng cũng không kịp. Cô nhảy lên không trung, tạo ra một tư thế cơ bản nhất rồi ném bóng.
"Píp--"
Bóng vào rổ!
Mọi người ồ lên, rất không tin tưởng. Từ đầu đến cuối trận đấu chỉ mới diễn ra 6 giây, vậy mà nhìn có vẻ yếu thế cô gái lại là chiếm thượng phong cái kia!
"Cú ném 3₫!!"
"Rất không thực tế!"
"Đối phương là ai? Cư nhiên có thể giành bóng của Nash?!"
"Fuc*!"
"..."
Ngoại tràng ríu rít nghị luận, ở bên trong Kazuha nhưng lại không tỏ vẻ gì. Cô nhìn chằm chằm Nash đã cầm được bóng, ý đồ tiếp tục ngăn chặn hắn tiến công.
"Alice, không tệ không tệ."
Nash nhe răng cười, quả bóng "bang bang" nện trên sân bóng, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhanh.
Bóng rổ đường phố là không có quy luật gì. Hắn điều khiển bóng hết bên này đến bên kia, triển khai kĩ thuật dẫn bóng điêu luyện của bản thân. Kazuha cũng không nhịn được nở nụ cười.
Đó là sự hưng phấn đối với người mạnh.
Hai người ai cũng không nhường ai, bởi vì chỉ chơi 5 quả, cho nên đến hiện tại tỉ số cũng là 4:4.
Cướp được bóng là Nash. Hắn đã nghĩ đến bộ dáng thiếu nữ trước mặt thua cuộc. Khoé môi lại câu một nụ cười khinh khỉnh thường ngày. Kazuha vặn tay, vào lúc Nash ném bóng cũng nhảy lên.
"Nash, tôi nghĩ nói cho anh--"
"Nếu anh nghĩ chỉ có như vậy đã ngăn cản được tôi, anh đã lầm---"
"Bởi vì.."
"Tôi mạnh hơn anh!"
Vừa dứt lời, bàn tay mảnh khảnh đã không chút do dự dụng lực đập mạnh xuống. Quả bóng thoát li khỏi đường đi vốn có của nó, đập mạnh xuống sàn.
Kazuha phi nhanh qua Nash, bắt bóng.
"Không, tôi không coi thường cô."
Nash nói, hắn cũng chạy đến trước mặt cô, giang hai tay ngăn chặn.
Ánh mắt Kazuha loé loé, cười như không cười. Tay phải cô cầm bóng, đưa dần sang bên phải. Tầm mắt của Nash cũng dần đuổi theo bóng rổ, cho đến khi---
Biến mất.
Kazuha đột ngột biến mất khiến hắn khủng hoảng, căn bản không nghĩ tới người sống sờ sờ trước mắt vì sao lại biến mất.
Mà khi hắn lấy lại tinh thần, tiếng còi "Píp--" một tiếng vang lên, bóng vào rổ. Đồng thời thanh âm báo giờ cũng kêu.
"Tỉ số 5:4, Alice thắng."
"Oa--!"
"Úp rổ! Hai tay úp rổ!"
"Rất suất!"
"WTF còn là người sao!"
"Cô gái kia biến mất từ bao giờ?!"
Kazuha buông lỏng hai tay đang bám lấy vành rổ, nhảy xuống dưới đất. Cô đi về phía ngoài sân bóng, tiếp nhận khăn rồi lau mồ hôi.
Nash đứng sững trong sân bóng, tầm mắt không rời khỏi cô gái, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Hắn từng bước đi về phía cô, trong lúc mọi người nghĩ hắn muốn đánh Kazuha thì hắn đã đi lướt qua.
Chỉ có Kazuha nghe thấy, hắn nói:
"Như cô mong muốn, nhưng tôi sẽ quay lại và đả bại cô."
Kazuha cười, một nụ cười chân thành:
"Tuỳ thời phụng bồi."
"Oa oa Alice, quá suất!"
"Alice, đã biết cậu giỏi rồi, còn không nghĩ giỏi như thế!"
"Alice, tớ bắt đầu muốn sùng bái cậu!"
"Thôi thôi..." Kazuha xoa xoa trán, bất đắc dĩ cười: "John, David, Ronaln, Silver...Chúng ta tiếp tục."
"Ok~"
***
Nhật Bản
Kise lắc lắc cổ tay, nhắn tin với một vài fangirl. Khi hắn lướt qua tên danh bạ "Akashicchi" khẽ dừng lại.
Một nụ cười hiện kên môi, cậu ta hừ hừ nói:
"Cho dù là Akashicchi cũng không thể biết Kazuhacchi đang ở đâu~"
Akashi Seijuro, theo ngày ba người gặp nhau, đã định sẵn là một đối thủ cường đại.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến Kazuha cùng đội trưởng quen nhau, thậm chí ngay cả Midorimacchi cũng là. Hai người kia...
Kise mị hí mắt, cười lạnh.
Midorimacchi chắc chắn còn không biết Akashicchi cũng là quen Kazuhacchi.
Nhưng đáng tiếc là, Kazuhacchi lại phải trở về ngay lập tức. Thiết tưởng đến bộ dáng của bản thân ở trước mặt Kazuha khóc lóc, Kise cảm thấy hình tượng của bản thân lại lui một phần. Vì thế cậu ta nhịn không được ô mặt, gào khóc:
"5555 thật xấu hổ a~!"
Không, Kise Ryota, cậu đã không còn chút hình tượng nào. =.=.