- 5 năm sau -
Lục Ái Như đã 23 tuổi, sở hữu tập đoàn CK, lẫy lừng một Hải Thành, thậm chí danh tiếng còn vang xa các thành phố khác, thậm chí còn lên tạp chí Forbes, Vogue như biểu tượng cho sự thành đạt, quyền lực và thời trang.
Tuy nhiên các bức ảnh đều là ẩn số. Tất cả những ảnh được đăng lên tạp chí, trang báo đều là do một nhϊếp ảnh gia chụp, sau đó gửi lại cho báo, vì vậy nhìn cô như thế nào thì cũng chẳng ai biết.
Người ta chỉ đồn vị này là tiểu thư trong một gia đình giàu có, nhưng tự lập nghiệp từ hai bàn tay trắng.
- - - - - - - - - - -
Thật sự thì một ngày của Lục Ái Như chỉ có từng này :
Sáng dậy đánh răng rửa mặt, đi ăn sáng, lâu lâu thì đi chơi với các ca ca làm một người con gương mẫu, ngoan hiền thục nữ.
Nhưng chẳng ai biết, cô cứ ở lì trong phòng để xử lý nốt công việc, hôm nào cần ra ngoài thì bảo đi chơi, có hôm quá bận thì bảo ngủ lại nhà bạn.
Nói chung, con đường làm việc của cô rất thuận lợi.
Năm đầu tiên, cô sử dụng tiền lấy được trong sổ tiết kiệm của nguyên chủ để đầu tư cổ phiếu. Nói thật ra thì cô khá bất ngờ với số tiền trong thẻ : 350 vạn tệ (khoảng mấy chục tỷ ó)
Nhờ vào số tiền đó, cô tìm được một người trợ lý đắc lực từ công ty khác, rồi bắt đầu mua cổ phiếu. Cô vì đọc truyện khá nghiêm túc nên có thể biết các hạng mục có lời lớn trong tương lai.
Ban đầu thì trợ lý - Dương Nhậm Vũ không có quá nhiều kỳ vọng về cô bé này, nhưng càng quan sát càng thấy tính tình cô trầm ổn, trong công việc thì quyết đoán sát phạt, cực kỳ mưu mô, thâm sâu khó lường, như một doanh nhân đã nằm gai nếm mật trong thương trường nhiều năm.
Từ đó anh có phần kính nể cô, thậm chí có phần e dè, sợ hãi bởi vì chỉ một cái động tay của cô thôi, sẽ có thể làm anh mất việc.
Sau khoảng 6 tháng sắp xếp mọi việc ổn thoả thì cô đi du học ở Stanford, nhờ các thành tích của nguyên chủ khá tốt nên cô được nhảy cấp, học xong trong vòng 2 năm.
Cô vẫn theo dõi các biến động trong nước đầy đủ, khi nào có chuyển biến thì cô sẽ nhân việc về nhà đích thân xử lý công việc.
Năm thứ 3, Lục Ái Như về nước.
Nhờ hành quả gặt hái được, cô có thể lời được gấp gần 5 lần trong một ngày làm việc nhờ các pha đầu tư đi vào lòng đất trước đó. Cô đã trả lại hết tiền trong sổ tiết kiệm của nguyên chủ, mua rất nhiều biệt thự, trang viên, cũng đầu tư vào các cơ sở y tế, giáo dục.
Năm thứ 4 thì cô chính thức trở thành huyền thoại trong giới kinh doanh, nhờ khả năng nhìn đâu trúng đó của cô, cũng như cách làm việc cực kỳ khắc nghiệt, do đó mặc dù chỉ là một trưởng phòng ở CK thôi thì cũng rất hãnh diện vì khả năng được nhận vào làm rất thấp, hơn nữa cũng cần phải thông thạo ngoại ngữ, giao tiếp, diễn đạt cũng cần phải khéo léo, mỗi 6 tháng sẽ có một kiểm tra đồng loạt để đào thải ra người cũ.
Nhưng ai mà biết, để trở thành một người thành công như cô thì đã phải làm những gì : để sẵn sàng cho vị trí thừa kế, cô phải đi ngoại giao rất nhiều, khối lượng học tập, trải nghiệm bao giờ cũng lấp đầy kín lịch, khi thành công thì lại xuyên vào cuốn sách.
- - - - - - - - - - -
Hôm nay lại là một ngày thường của Lục Ái Như.
Giả ngốc, mặc những bộ đồ hết sức nhu mì, ăn nói điềm đạm.
Buổi sáng cô đi ra ngoài, đi về thấy có người trong nhà. Cô sửa lại tóc tai, đi vào
"Đây là Lãnh lão gia, Lãnh phu nhân"
Sau một hồi chào hỏi thì cô mới biết đây là người Lãnh gia, đến đâu là để nói chuyện với bố mẹ về việc cưới xin.
Chuyện là sau khi thấy tên tra nam Triệu Phong kia qua lại với Bạch Tiểu Nhu, bố mẹ cô quyết định huỷ bỏ hôn ước giữa hai nhà.
Thực ra trước đó, Triệu gia đã có được rất nhiều lợi nhuận chỉ vì mang tiếng có hôn ước với thiên kim độc nhất nhà học Lục, nên khi bố mẹ giải trừ hôn ước, danh tiếng Triệu gia đã tuột dốc không phanh. Mọi người trước giờ chỉ sợ nhà họ Lục ồn ào, không dám viết gì bậy bạ về cậu cả nhà họ Triệu, còn bây giờ thì nhà họ Triệu chỉ còn danh tiếng thôi, riêng công ty CK của cô động tay một chút là sẽ sập ngay. Vì vậy cô cũng chẳng cần đạp đổ ngay, việc đó từ từ tính.
Lục Ái Như sau khi tiễn ông bà Lãnh về nhà thì cũng lên phòng, lộ ra vẻ mặt âm trầm.
Cô gọi điện cho tiểu Bạch :
Chú Bạch à, tra cho chị về thông tin của thiếu gia nhà họ Lãnh