Bữa ăn này trái lại rất náo nhiệt, chỉ là uống liền năm lon bia, Dung Đình thỉnh thoảng lại ngước nhìn cô gái giữa cuộc nhậu, đa phần cô luôn bận rộn chào khách và trên tay cầm một cuốn sổ nhỏ, khách nói gì thì cô nhanh chóng viết nó ra giấy. Thỉnh thoảng có một vài người uống hơn ăn bớt, cô chỉ bình tĩnh bỏ qua cho họ, với một nụ cười lờ mờ trên khuôn mặt, nhưng trong mắt cô là sự căm ghét không che giấu được.
Đến mười hai giờ, không còn nhiều người nữa. Cô đang ngồi trên ghế đọc sách với cuốn sách đặt trên bắp đùi, trời nóng nực nên cô mặc quần đùi, một đôi chân trắng nõn nà lại thon dài. Đại Hùng uống say quá, dâʍ ɖu͙© nhìn chằm chẳm vào cô gái và ngoài miệng vẫn không quên bình luận "Chậc chậc, nhìn kiểu chân điển hình này chơi qua đường thôi..."
Dung Đình không biết tại sao lại có chút cáu kỉnh và không vui bèn lên tiếng quát hắn dừng lại "Không có giống gì cả, đừng làm như 18 đời rồi chưa từng thấy con gái."
Đại Hùng bị quát nên buồn bực, hắn lại mở một lon bia khác rồi uống một hơi hơn nửa lon. Khi tính tiền thì ba người còn lại đã bất tỉnh, Dung Đình gọi cô gái lại và hỏi "Bao nhiêu tiền?"
Cô gái đưa cho anh xem tờ biên lai, Dung Đình liếc nhìn, người đẹp mà chữ cũng đẹp, giống như cô vậy, sau đó anh đẩy biên lai ra “Cậu cứ nói thẳng bao nhiêu là được, mình tin cậu."
Vừa dứt lời, cô gái nhanh chóng đỏ mặt "Tổng cộng là 279."
Dung Đình gật đầu, lấy trong ví ra 500 tệ đưa cho cô.
"Hả? Ơ? Này nhiều ..."
"Không nhiều lắm." Dung Đình nhìn cô chằm chẳm “Coi như là tiền làm thêm giờ".
Cô gái quay đầu lại theo bản năng mới phát hiện không biết từ lúc nào cũng chỉ còn lại có khách bàn này thôi.
"Nhưng mà quá nhiều..."
Thấy cô vẫn còn từ chối, Dung Đình ngắt lời cô "Mình có chuyện muốn nhờ cậu giúp."
"Cậu nói đi..."
Dung Đình nhìn ba tên bất tỉnh đang gục trên bàn của người ra rồi nói “Nhờ cậu gọi xe giúp mình, thuận tiện giúp mình nhét 3 tên này vào trong xe."
Người uống say rất nặng, nhưng cô gái này trái lại rất tốt bụng, cô đã giúp anh gọi xe và đỡ ba con ma men lên xe cùng anh.
Trước khi đi, Dung Đình gọi cô lại.
Cô gái quay lại thắc mắc "Còn có chuyện gì nữa sao?"
Dung Đình nhếch môi “Cậu tên gì?"
Cô gái có vẻ hơi ngạc nhiên và im lặng một lúc.
Ngay khi Dung Đình hoài nghi liệu mình có quá mức đột ngột hay không, cuối cùng cô gái đã trả lời "Mình tên là Nguyễn Yên."