Không Có Đàn Ông Em Sống Không Nổi

Chương 2: Lén quyến rũ chồng người khác ở bờ biển, kịch chiến trên bãi cát (2)

Hai người chậm rãi đi qua bên cạnh Lâm Nguyệt.

Lúc họ đi ngang qua, người đàn ông vừa lúc ngoảnh đầu sang đối diện với Lâm Nguyệt. Lâm Nguyệt đã sửa sang lại đồ bơi, nhưng người đàn ông không phải là không nhận được tin tức khác.

Theo ánh mắt ám chỉ của Lâm Nguyệt nhìn xuống dưới, anh ta thấy Lâm Nguyệt hơi giạng chân ra, ngón tay ngọc ngà đẩy viền qυầи ɭóŧ, lộ ra khe thịt múp rụp bên trong, sau đó lại nhanh chóng che khuất.

Người đàn ông quay đầu lại thật mạnh.

Một lát sau, Lâm Nguyệt nghe thấy người phụ nữ nói với người đàn ông: “Chồng ơi, em muốn vào nhà vệ sinh, anh đi cùng em đi.”

“Anh… tản bộ ở bờ biển chờ em. Em không tìm thấy chỗ thì gọi điện cho anh.” Người đàn ông trực tiếp từ chối yêu cầu của vợ.

“Vậy được rồi, anh đứng đây chờ em về nhé.” Mặc dù hơi mất mát, nhưng người phụ nữ cũng không suy nghĩ nhiều.

Nhìn theo bóng dáng cô ấy đi xa, người đàn ông giả vờ như không xảy ra chuyện gì, đưa mắt nhìn chung quanh, sau đó từ từ đến bên cạnh Lâm Nguyệt.

Lâm Nguyệt gối đầu lên cánh tay của mình, cười khẽ nhìn người đàn ông. Mà người đàn ông thì không bình tĩnh gì cả, từ phần háng nổi lên một cục của anh ta là nhận ra ngay.

Ánh mắt anh ta gần như muốn lột sạch quần áo của Lâm Nguyệt: “Tao hóa từ nơi nào đến vậy?”

Không chờ Lâm Nguyệt đáp lại, người đàn ông đã vội vàng đè lên, bóp cằm Lâm Nguyệt rồi hôn lên môi cô. Hormone nam tính cùng với hơi thở nóng bỏng vây quanh Lâm Nguyệt, cằm cô bị bóp đau đớn, ngực cũng bị đè khó chịu, dứt khoát đẩy người đàn ông ra.

Cảm nhận được sự kháng cự của cô, người đàn ông cười khẽ một tiếng, ngược lại càng hưng phấn hơn. Anh ta chống tay ở hai bên cạnh Lâm Nguyệt, cúi đầu dùng miệng kéo bộ bikini mỏng tanh của Lâm Nguyệt, cặρ √υ' trắng muốt suýt nữa khiến anh ta lóa mắt.

Anh ta cúi đầu mυ'ŧ một bên núʍ ѵú hồng hào, bàn tay Lâm Nguyệt đặt sau gáy anh ta.

“A ~” Lâm Nguyệt bị anh ta mυ'ŧ tới mức vòng eo run rẩy, đầṳ ѵú nhạy cảm đã lâu không được người hầu hạ bằng miệng, Lâm Nguyệt sướиɠ tới mức toàn thân tê dại.

“Tiểu tao hóa, rêи ɾỉ thật là dễ nghe, kêu tiếp đi.” Người đàn ông dùng tay vỗ lên vυ' bên kia một chút, nhũ thịt lắc lư, may mà lúc này chung quanh không có ai, không thì chắc chắn họ sẽ bị vây xem.

“Ưm… Đừng mà anh ~ Lỡ… vợ anh quay lại thì làm sao đây?” Lâm Nguyệt giả vờ giả vịt hỏi.

“Cô ấy bị mù đường, nhất thời sẽ không trở lại đâu. Cho dù quay lại thì anh có thể làm em ngay trước mặt cô ấy.” Người đàn ông vô liêm sỉ nói.

Anh ta trông cũng ra dáng ra hình đàng hoàng, đáng tiếc lại là tra nam, nhưng chuyện này đối với Lâm Nguyệt mà nói hoàn toàn không quan trọng.

“Ôi chao…” Lâm Nguyệt cảm nhận được hạ thể lạnh lẽo, qυầи ɭóŧ bị người đàn ông kéo rơi xuống.

Nhìn vóc dáng khêu gợi của cô, dươиɠ ѵậŧ trong quần của người đàn ông nảy lên. Anh ta dứt khoát móc dươиɠ ѵậŧ ra, thân gậy màu đỏ tím, mạch máu vòng quanh, qυყ đầυ cực lớn, kích cỡ xem ra vô cùng khả quan.

Nhìn đại nhục bổng của người đàn ông, dâʍ ŧᏂủy̠ của Lâm Nguyệt bắt đầu tràn lan. Cô chủ động tách hai chân, cố tình còn lộ ra vẻ mặt vô tội: “Sao anh lại cởϊ qυầи… Ahhh…”

Còn chưa dứt lời thì người đàn ông đã vội vã ghìm eo xuống, qυყ đầυ nhắm ngay huyệt khẩu đâm phần đầu vào, cảm nhận được ướŧ áŧ tràn lan trong huyệt của Lâm Nguyệt, người đàn ông cười lạnh vỗ lên mông cô: “Ướt đến mức này rồi mà còn giả vờ, nhìn xem anh giúp cô làm giãn cái miệng nhỏ này.”