Chương 5:
Côn ŧᏂịŧ của Hứa Trình quá to, cứng rắn giống như sắt vậy, từng lần đâm vào bên trong cô, qυყ đầυ góc cạnh rõ ràng ma sát vách trong của tiểu huyệt mẫn cảm, ngay cả gân xanh trên côn ŧᏂịŧ cũng xoa tiểu huyệt của cô đến mức thoải mái.
Cô không nhịn được mà nghĩ đến, Hứa Trình và Lâm Y Nhiên là thanh mai trúc mã, bọn họ bắt đầu phát sinh quan hệ với nhau từ khi nào?
Côn ŧᏂịŧ của Hứa Trình to như thế, ân ái bền bỉ như vậy, cơ thể Lâm Y Nhiên mảnh mai, sao chịu nổi.
Nghĩ như thế, Tô Hạ càng thêm vô cùng mẫn cảm, dâʍ ɖị©ɧ thi nhau chảy xuống, thoải mái đến Hứa Trình gầm nhẹ, anh ta càng ra sức thao, mỗi một lần côn ŧᏂịŧ đều phải đưa vào đến 2/3, sau đó đâm mạnh vào trong, tiến vào tiểu huyệt mềm mại của Tô Hạ, hai ngọn núi lớn trước ngực chập trùng, thao đến mức hai mắt Tô Hạ mê ly, dâʍ ɖị©ɧ dập dờn, toàn thân lay động, tiểu huyệt phía dưới giống như cái miệng nhỏ nhắn, vô thức mυ'ŧ chặt, mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của Hứa Trình.
“Nước của em thật nhiều, ừm, một tháng này không có dùng côn ŧᏂịŧ ngăn lại cho em, em không khó chịu à?”
“Đừng nói nữa.” Tô Hạ ôm cổ anh ta, cả người đều bốc cháy.
“Ừm… quá nhanh, Hứa Trình, anh chậm một chút… A...”
Tên của anh ta từ trong cái miệng hơi thở như lan của cô gọi ra, vô cùng dễ nghe.
Hứa Trình không nhịn được mà mυ'ŧ vào đầu lưỡi của cô, côn ŧᏂịŧ càng thêm dùng sức thao, chỗ qυყ đầυ lướt qua, mông Tô Hạ run lên, mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ, kɧoáı ©ảʍ giống như bị điện giật đánh tới, cô kêu a một tiếng.
“Đừng… Chỗ đó không được…”
Hứa Trình cười, ôm hai chân của cô, qυყ đầυ nóng rực giống như mưa đâm không ngừng vào điểm g kia, côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài đảo ra vô số dâʍ ɖị©ɧ, chỗ giao hợp giữa hai người ẩm ướt, không ngừng chảy nước xuống, dịch thể da^ʍ mỹ.
“A a… Đừng mà Hứa… Hứa Trình.”
Không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ đánh tới, Tô Hạ ngửa mặt lên, mở ra đôi môi đỏ, ánh mắt mê ly tan rã, vách tường trong tiểu huyệt co quắp mυ'ŧ chặt côn ŧᏂịŧ, giống như không khống chế được bài tiết, phun ra một luồng dâʍ ɖị©ɧ lớn.
Nhìn thấy cô đạt đến cao triều, không khống chế nổi mà thét lên, Hứa Trình đi đến ngậm lấy môi cô, nuốt toàn bộ những tiếng nghẹn ngào kia vào trong miệng.
“Hu hu hu…”
Nước mắt Tô Hạ chảy xuống.
Hứa Trình đặt cô dưới đất, lật lại, đẩy ra khe mông vểnh lên của cô, côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp, trên đó đều là dâʍ ɖị©ɧ của cô, dịch thể da^ʍ mỹ còn nhỏ xuống dưới.
Anh ta hướng về phía trước thẳng lưng, côn ŧᏂịŧ phập một tiếng lại cắm vào bên trong tiểu huyệt.
Trong tiểu huyệt của Tô Hạ vô cùng thoải mái, giống như một cái miệng lớn, mỗi lần cắm vào đều thoải mái khiến anh ta không nhịn được mà than nhẹ.