Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương
Trình Thân nhịn không được thở dài, có một cảm giác như đang nuôi một đứa nhỏ.
“Chỉ có thể ăn thêm một viên nữa.” Anh thỏa hiệp.
Khinh Cừu lập tức nở nụ cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ.
Quá đáng yêu, Trình Thân bị trúng hồng tâm.
Dỗ dành chú chim non xong, Trình Thân thu dọn chén đũa bỏ vào trong máy rửa chén, cởi dây thừng trên người Khinh Cừu, ôm cậu trở về phòng ngủ.
“Cậu đã nằm lên trần nhà lâu rồi, có muốn đi tắm thử không?” Anh theo bản năng nhẹ giọng dỗ dành.
Bảo bối ngây thơ Khinh Cừu lập tức đồng ý, hoàn toàn không nghĩ tới đến chuyện chiếm tiện nghi gì gì đó. Trong ý thức của cậu, một quả bóng bay là cậu cho dù bị người chạm vào là việc bình thường, chỉ là nếu đối tượng là Trình Thân mà nói, cậu sẽ có một chút thẹn thùng.
Trình Thân ôm Khinh Cừu đi vào phòng tắm, sau khi lấy nước xong, tắm sạch cho cậu.
Trong thực tế, bóng bay nhỏ sẽ trôi nổi trên mặt nước, phải nhấn mạnh vào nước mới được, tắm trong bồn tắm có hơi khó chút. Nhưng Khinh Cừu cảm thấy rất thú vị, Trình Thân nhìn cậu đùa với nước, cũng không có đề nghị đổi phương pháp tắm rửa.
Mặc dù là một bóng bay nhỏ, nhưng không phải cậu đã trở thành con người rồi sao, xem ra hẳn là sẽ không biến trở lại đâu. Nếu anh với bóng bay nhỏ ở bên nhau...
Bóng bay nhỏ hồn nhiên đáng yêu như vậy, không có một chút lợi ích bốc đồng nào với thế giới bên ngoài, cậu dường như là một người yêu nhỏ được thiết kế riêng cho anh.
Huống chi, anh thật sự rung động trước bóng bay nhỏ như vậy.
Trình Thân hơi chuẩn bị rục rịch.
Nhưng anh nhịn xuống, không thể xấu xa như thế, thừa dịp bóng bay nhỏ cái gì cũng không hiểu liền muốn chiếm đoạt cậu ấy được. Tuy rằng Khinh Cừu rất thích anh, nhưng đó là bởi vì cậu ai cũng không biết, nói không chừng có thể trong tương lai cậu sẽ gặp được người mà mình thực sự thích thì sao.
Trình Thân cố gắng đè nén tâm tư của mình, tắm rửa cho bóng bay nhỏ xong, dùng áo choàng tắm rộng thùng thình quấn lại, đặt lên trên giường, đắp chăn đàng hoàng.
Cũng may trọng lượng của chăn đủ để đè lên bóng bay nhỏ xuống, cậu rụt vào trong chăn, phát hiện mình sẽ không bay lên trên nữa, hạnh phúc không chịu được. Trình Thân mỉm cười nhìn anh ở trong chăn vui vẻ, lăn qua lăn lại còn thay đổi các loại tư thế, trải nghiệm cảm giác ngủ trên giường, thú vị vô cùng.
Bởi vì nó là một căn hộ một người, nên chỉ có một phòng ngủ ở đây. Không hiểu vì sao, Trình Thân không đề cập đến việc để bóng bay nhỏ ngủ trên sô pha hoặc là tự mình ngủ trên sô pha, mà lại mặt dày lựa chọn ngủ với bóng bay nhỏ.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy, nếu ông trời đã đưa bóng bay nhỏ đến bên cạnh anh, vậy thì anh sẽ thử một lần. Khinh Cừu bây giờ không yêu anh cũng không sao, nhưng sớm muộn gì anh cũng sẽ làm Khinh Cừu yêu anh và bên anh cả đời.
Trình Thân ôm lấy bóng bay nhỏ, hôn lên trán cậu: "Tôi đi tắm trước, em cứ ngồi chơi, thấy chán thì bật TV xem, điều khiển từ xa ở trên tủ đầu giường.”
Khinh Cừu ôm chặt mép chăn, liên tục gật đầu, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Trình Thân, lúc này đặc biệt muốn hôn anh một cái.
Sau khi xoay người đi vào phòng tắm, anh rốt cuộc nhịn không được nữa, nơi dưới thân đã sớm đứng lên hoàn toàn có tinh thần. Nghĩ đến bộ dáng đáng yêu của Khinh Cừu, anh giải thích cho mình.
Anh thấy mình như một tên biếи ŧɦái, đi thích một em bé "mới sinh".
Trình Thân phỉ nhổ mình một phen, quay đầu vẫn quyết định buông thả mình.
____
Editor: Ngồi đây chờ hai chữ lăn giường (ʘᴗʘ✿)