Cô Ấy Và Những Chủ Nhân Của Cô

Chương 4: Thao chết cũng không dám xin tha, liếm liếm Ŧiиɦ ᗪịƈɦ đặc sệt cảm tạ chủ nhân sau khi bắn(H)

Đâm vào tử ©υиɠ cô mạnh, Tần Tiếu bị ép tới cực khoái, toàn bộ nước trong tiểu sư muội cô đều bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn cặn lại trong bụng."Sớm như vậy?"Anh không nhịn được cười "Vừa rồi là ai dụ dỗ tôi? Tiểu tử em vẫn chưa làm thỏa mãn tôi!"

"Oa chủ nhân...thật sướиɠ"

Tần Tiếu nắm chặt tay vịn, cúi đầu trên ghế, nâng mông về phía hắn "Bảo bối có thể tiếp tục, hầu hạ tiểu sư muội thật tốt, cứ cắm vào đi"

"Được rồi, sau này nếu không nhịn được thì đừng gọi nữa, sau này không liên quan đến tiểu tử em nữa"

Cô tái mặt. Điều đó sẽ không xảy ra.

Cô sắp chết và cũng không dám cầu xin sự thương xót từ anh nữa.

Móng tay cô sắp sửa, đầu tóc rối bù, côn ŧᏂịŧ anh dính đều dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, chiếc ghế da đen nhẻm dính đầy nước lóng lánh.

Cô không kìm được nữa, há miệng thở dốc,sắp bị đυ. đến chết điếng, ©ôи ŧɧịt̠ to đến nỗi khi chọc vào sẽ làm căng âʍ ɦộ cô muốn rách.

"Cậu chủ...thật sướиɠ!A, thật tuyệt, cậu chủ nhỏ thật tuyệt vời, thật tuyệt, chết mất....tôi sắp chết rồi, sắp chết rồi, ah!!"

Cô bật khóc mà sợ hãi nói dừng lại, âʍ ɦộ kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ anh, mong anh ra sớm hơn.

"Thao con đĩ này! Con đĩ có sướиɠ không? Không muốn bị thao à? Làm mỗi ngày có thích không?"

Va chạm quá mức bạo lực, nước miếng không thể đóng lại, nuốt thực sự không côn ŧᏂịŧ lớn đó, chảy nước mắt ròng ròng "Tuyệt quá, tuyệt quá! Chủ nhân, nô tỳ muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙, cầu xin chủ nhân cho nô ɭệ tϊиɧ ɖϊ©h͙...a! cầu xin chủ nhân!"

Chát Chát

Hàng loạt cái tát giòn giã vào mông cô.

"Đừng tưởng rằng tôi không biết con đĩ em đang suy nghĩ gì, còn muốn tôi mau đi ra?"

Anh khịt mũi và bật ra một tiếng cười trầm thấp, kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm mềm đôi chân cô.

"Tôi còn chưa đủ sảng , làm sao có thể xuất tinh trước?Âʍ ɦộ còn căng như vậy, cơ thẻ dâʍ đãиɠ này không biết đã bao nhiêu người chơi qua như vậy?"

"Uhhh, duy nhất..chủ nhân, một mình người"

"Ah"

Tóc cô bị kéo mạnh, buộc cô phải nhìn anh với vẻ mặt ủ rũ.

"Đây là lần thứ tư em nói dối, tin hay không tôi sẽ gϊếŧ em"

Tần Tiếu run rẩy kêu lên "Chủ nhân, em không nói dối, ta thực sự không có nói dối, chỉ có người, ȶᏂασ ta...ta sẽ hầu hạ tốt cậu chủ nhỏ"

Người đàn ông nheo mắt, rõ ràng là không tin "Được rồi, hôm nay tôi sẽ thao chết em"

Sự không tin của anh đã đúng.

Làm sao Tần Tiếu cho dù chết cũng không nói cho hắn biết, hắn nắm lấy tay vịn muốn đυ. nát cô, mông cô bị anh tát đến sưng lên, anh là lần đầu tiên thao nàng đến khóc dưới sự bạo ngược vô nhân đạo của hắn.

Cô thực sự phải nói rằng nó thực sự tuyệt vời.

"A! Sướиɠ quá! Nô tài không được...chủ nhân! Chủ nhân, đυ. nô tài đi, chủ nhân...thật sướиɠ, ưm ..tiểu sư muội sắp hỏng rồi...ah ah...!"

Nhìn vào ngực cô, những chiếc chuông trên cặρ √υ' đang ngân vang và không thể nghe rõ những nốt nhạc. Đung đưa qua lại thật tuyệt vời, vòng eo thon thả mềm mại, và cái bụng được ©ôи ŧɧịt̠ của anh đâm vào nổi lên.

Tần Tiếu sắp chết, ngoại trừ không thể khóc nữa, anh giống như đóng cọc mà không ngừng đâm vào cô, tàn nhẫn mà đâm.

Tư Trì An vỗ mông cô, nhìn chằm chằm âʍ ɦộ chặt chẽ cô mà hưởng thụ, lại bị hắn ép tới cực khoái một lần nữ, thân thể co quắp không thể quỳ nổi, nếu anh không ra thì e rằng cô thật sự sẽ đòi sống.

"Chặt quá, không muốn tôi làm sao?"

Cô vừa khóc vừa gào lên "Thật xin lỗi...a, thật xin lỗi chủ nhân, em đã không làm thỏa mái cậu chủ nỏ, em xin lỗi"

Cái tát lại rơi xuống mông cô , lần này thì chảy máu thực sự, cô co người lại vì đau đớn.

Tư Trì An thở dài "Không thể cưỡng chế em được rồi, mở miệng ra"

"Vâng chủ nhân"

Hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ ướt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠ của cô ra khỏi cái lỗ đĩ của cô, nước da^ʍ bị cản trong đó chảy ra, hắn đi đến trước mặt cô, đút ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng cô rồi đâm đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào.

Nước bọt vì tìиɧ ɖu͙© mà chảy ra,cổ họng cũng như vẻ mặt đau đớn của cô đem lại cho hắn cảm giác kích thcihs vô cùng, hắn đâm vào miệng cô gần trăm lần cuối cùng cũng ra.

Bị bắn đột ngột vào miệng khiến cô bị sặc đến ho không kiểm soát được, một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị chảy ra miệng khiến anh bật cười.

"Ăn từ từ, không ai cướp của em"

Cô vội vàng khịt mũi, nuốt trọn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng, mặt trở nên đỏ bừng .

"Cảm ơn cậu chủ nhỏ vì tin dịch mà cậu đưa co nô tài"

Hôn lên đầu dươиɠ ѵậŧ đỏ bừng, côn ŧᏂịŧ dày hơn cánh tay cô, bám vào mặt cô mà cọ xát, túi ngọc bên dưới pồng lên vỗ vào cằm cô, côn ŧᏂịŧ đó vẫn chưa có ý định mềm đi làm cô kinh hãi.

Nếu làm nữa tì cô thực sự sẽ chết.

Tư Trì An an ủi nốt ruồi nước mắt dưới mắt trái của cô "Đừng lo lắng, tôi sẽ không ȶᏂασ em nữa, đứng dậy đi tắm thôi"

"Cảm ơn chủ nhân!"

Cô gần như nghĩ rằng mình sẽ chết, sự kiên trì của người đàn ông này thật khủng khϊếp.

Đầu gối và mông của cô ? đầu gối gần như biến dạng, một tháng nay cô bị hai người luyện tập mỗi ngày, thân thể cũng dần dần không chịu nổi.

Gần như làm cho một số nhân viên trong cửa hàng hỏi cô gần đây có giảm cân không.

Tần Tiếu khó khăn che mông lại, dùng tay chống đỡ vào bồn rửa mặt, khóc không ra nước mắt, ngẩng đầu nhìn gương mặt ửng hồng, vẻ mặt mê hoặc , vừa mới bị làʍ t̠ìиɦ, nữ nhân hai mắt mờ mịt, môi cô cũng trở nên đỏ, có vài vết rách trên khóe miệng.

Cô mím môi khẽ chớp mắt, giống như một yêu tinh đáng thương đang cầu xin sự thương xót, khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ và đôi mắt ngấn lệ phía trên, rất cô mưu mô.

Đùi cô run lên, không thể đứng thẳng được, cúi đầu nhẹ nhàng vuốt ve đầṳ ѵú.

"Này..đau quá"

Thời của chủ nhân và nô ɭệ do ai người ấn định là từ 5 giờ 30 đến 8 giờ, sau khi tắm xong, Tần Tiếu vì quá mệt mỏi mà ngủ gục trên giường trong phòng ngủ chín, chất liệu vải lụa khiến cô thích mê. Cô ôm chăn bông, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường đen, hoàn tác là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.

Tư Trì An từ phòng tắm đi ra lau mái tóc ngắn ướt đẫm, nhìn thấy cảnh tưởng này liền trở nên hoang mang, đồng hồ trên tường đã là chín giờ.

Cau mày khó chịu, anh thắt chặt áo choàng tắm rồi bước ra ngoài.

Một lúc sau, anh quay lại với thuốc mỡ trên tay.

Ngồi trên mép giường, lật người cô lại một cách dễ dàng, và đánh thuốc mỡ vào mông cô.

Bờ mông mềm mại mập mạp khiến hắn muốn tát thêm, khuôn mặt nam nhân này trời sin khí chất, tuấn tú lạnh lùng, đường nét khuôn mặt như tạc, tựa như một bức ảnh nghệ thuật.

"Thật thô lỗ"

Anh không thể không phun ra những lời bẩn thỉu từ miệng mìn.

Tần Tiếu ngủ không được thoải mái, lật người rêи ɾỉ, thuốc mỡ vừa bôi lên mông cọ vào giường, sắc mặt anh tối sầm lại, bị cô ôm vào trong áo choàng tắm.