Tăng Bác Trì thu hồi tầm mắt, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào chiếc xe nhỏ màu trắng phía trước, chỉ mím môi thấp giọng “ừ” một tiếng, coi như là đáp lại người tài xế.
Anh ta có thể nghe giọng Quảng Đông, nếu cần thì cũng có thể nói, nhưng ngày thường vẫn dùng giọng phổ thông để nói chuyện với mọi người.
Khi thấy chiếc xe trắng bật đèn xi nhan bên trái, nữ tài xế quay xe, chuyển làn đi theo sau một chiếc xe khác rồi quay đầu chạy trong dòng xe.
“Bây giờ thời thế thật là thay đổi, trước kia phần lớn là phụ nữ theo dõi chồng hoặc là bồ nhí, vậy mà gần đây tôi chở mấy vị khách giống như anh, đều là đi bắt vợ nɠɵạı ŧìиɧ…”
Nữ tài xế không ngừng lảm nhảm, Tăng Bác Trì nghe đến mức bực mình.
Anh ta cau mày khoanh tay, ho khan mấy tiếng, tỏ ý bảo tài xế đừng dò xét chuyện “riêng tư” của mình nữa.
Nhưng hình như tài xế lại “hiểu lầm”.
Một cây kẹo mυ'ŧ được đưa tới trước mặt Tăng Bác Trì, nữ tài xế tốt bụng nói: “Họng không thoải mái thì ăn cái này, hiệu quả rất tốt.”
Tăng Bác Trì đưa tay, khẽ đẩy kẹo mυ'ŧ trước mặt ra: “Không cần đâu, cảm ơn cô.”
Nữ tài xế sau khi bị từ chối ý tốt thì không mở miệng nói chuyện nữa.
Tăng Bác Trì cũng an tĩnh, trong xe chỉ còn tiếng phát thanh viên trên đài radio đang đọc tin nhắn của thính giả gửi đến.
Tăng Bác Trì nhìn ra được tài xế rất có “kinh nghiệm” bám đuôi xe.
Khi đèn xanh chuẩn bị chuyển sang đèn đỏ, cô sẽ đạp mạnh cần ga nhanh chóng vọt qua, sau đó thả chậm tốc độ, tạo một khoảng cách với mục tiêu, bình tĩnh tránh ở sau những xe cộ khác, cũng sẽ không để cho mục tiêu thoát khỏi tầm mắt mình.
Chủ đề tương tác của chương trình radio tối nay là “Bộ phim TVB một thời gắn liền với tuổi thơ”.
Phát thanh viên đọc:
“Thính giả ‘Vội vã năm ấy’ nói: Nỗi ám ảnh tuổi thơ của tôi là tên ác quỷ đeo mặt nạ Bào Quốc Bình trong phim ‘Lực Lượng Phản Ứng’, nhờ bộ phim này tôi mới biết đến căn bệnh đa nhân cách.”
“Thính giả ‘Cơ hội của Phi Vân’ liền nói: Nói đến đa nhân cách, còn có một bộ phim khác là ‘Song Diện Giai Nhân’, kỹ năng diễn xuất của Viên Khiết Doanh thật bùng nổ, năm đó tôi cảm thấy cô chị rất đáng sợ! Chỉ một khúc dạo đầu của bài hát chủ đề đã rất kinh dị rồi, khi còn bé, tôi chỉ cần nghe bài hát này là đã nổi da gà!”
“Chà, không thể không nói, bộ phim Hong Kong này cũng gắn liền với tuổi thơ của tôi, ngay sau đây, chúng ta sẽ nghe lại một bài hát cũ nhé, bài hát ‘Người hai mặt’.”
Sau khúc nhạc dạo không được coi là dễ nghe, nam ca sĩ bắt đầu hát:
“Nét mặt chẳng thể bày tỏ nỗi lòng, nối tiếp mỗi lần thoát vai, tôi trong phim trông vậy mà chẳng phải vậy, ở ngoài là niềm vui bất ngờ, dưới lớp mặt nạ lại là bí mật, phủ lên nỗi đau cũng là nét đẹp…”
Tăng Bác Trì chỉ chú ý đến chiếc xe phía trước, cho nên bỏ lỡ nụ cười của nữ tài xế lúc này.