Sau khi thoát khỏi kiềm chế, khuỷu tay cô đánh thật mạnh lên khớp xương khuỷu tay của Thạch Bạch Anh.
Thạch Bạch Anh bị đau, nhanh chóng lùi ra sau hai bước, tránh một cái khuỷu tay khác của Xuân Nguyệt đánh tới cổ họng anh ta.
Căn phòng này có diện tích không lớn, kết cấu cũng đơn giản, bên tay trái cửa là bàn máy tính hình chữ L phục vụ "công việc" của Xuân Nguyệt, qua bàn là một chiếc giường đơn và một tủ quần áo.
Cửa sổ nhỏ ở cuối phòng có treo rèm lụa trắng che khuất một nửa.
Bên ngoài song sắt cửa sổ là những hàng gạch của nhà phía đối diện, phản xạ ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lẽo.
Ánh sáng trắng vẩy một mảng nhỏ vào trong phòng, vừa đúng bên chân của Thạch Bạch Anh.
Như là sợ kí©ɧ ŧɧí©ɧ bầu không khí căng thẳng trong phòng, không dám tiến thêm một tấc nào nữa.
"Hóa ra anh có xem livestream của tôi nha? ID của anh là gì thế? Có tặng quà cho tôi không?"
Xuân Nguyệt tươi cười, nhưng dao găm trong tay thì không hề khách sáo, trực tiếp nhắm thẳng tới cổ của Thạch Bạch Anh.
Thạch Bạch Anh chỉ phòng thủ chứ không tấn công, lùi ra sau một bước.
Ánh trăng soi rọi đường nét trên khuôn mặt anh ta, cũng soi rõ đốm lửa rạng rỡ trong đôi mắt đen của Xuân Nguyệt.
Anh ta tức giận tới đau quai hàm, còn phải cố gắng né trái né phải lùi sau để né mũi dao, cổ họng lại như thiêu như đốt: "Chỉ là mấy cái du thuyền hỏa tiễn rách nát đó, cô thật sự ham mê thế sao? Có tin ngày mai tôi phá hủy luôn cái trang web chó má đó không?"
Nửa năm nay Thạch Bạch Anh đều ở châu Âu đi theo một mục tiêu, cũng vì chuyện này mà lần nào cũng phải tính toán sự chênh lệch giờ giấc để đúng giờ lên trang web đen kia xem livestream của cô.
Trong video livestream, Xuân Nguyệt không lộ mặt, đeo tóc giả, trên mặt lúc nào cũng có đủ lớp mặt nạ ren với đủ màu sắc hình dáng che chắn.
Hình ảnh chỉ đến phần cằm đẹp đẽ và khuôn miệng nhỏ nhắn đỏ chót mà Thạch Bạch Anh biết rõ nó lợi hại cỡ nào.
Một tuần cô sẽ bật livestream chừng ba bốn lần.
Nói là bình thường thì cũng sẽ để lộ khe ngực với cặp chân dài, cái này phải xem tâm tình của bà cô đây, thi thoảng sẽ để lộ cặp nhũ hoa hồng hào, chỉ vậy thôi cũng có thể khiến đám đàn ông kêu gào hưng phấn.
Tới cuối tuần cô sẽ dùng "súng thật đạn thật" chơi tiểu huyệt của mình.
Không dùng mấy món đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, thì cũng dùng ngón tay vốn thường nghịch súng múa dao kia.
Lần nào cũng phải phun ướt sũng camera thì cô mới thôi.
"Oa, vậy Tiểu Bạch có nhìn thấy tôi tự thủ da^ʍ không?"
Đôi mắt to tròn cười tít lại, Xuân Nguyệt giơ đầu gối đánh thẳng vào bụng của Thạch Bạch Anh.
Thạch Bạch Anh ra tay cản trở cú lên gối của cô, thuận thế đánh một bàn tay lên phần đùi lộ ra ngoài, nghiến răng nói: "... Không hề."
Sao lại không chứ?
Có lần mục tiêu ám sát của anh ta tới Vatican, chiều chủ nhật nào cũng tới nhà thờ Thánh Peter tham gia thánh lễ.
Trong đó có hai lần vừa đúng thời gian livestream của Xuân Nguyệt.