Cô Nàng Sát Thủ

Chương 5: Nữ streamer

Nhưng Xuân Nguyệt chỉ cần nhắm mắt lại rồi mở ra là có thể nhìn được trong bóng tối, khẽ huýt sáo một bài hát bước lên tầng ba.

Hành lang thẳng tắp, có thể nhìn thẳng tới cuối, đỉnh đầu là ánh đèn sợi đốt nhợt nhạt.

Từ khi anh chàng hàng xóm của cô chuyển đi, hiện tượng vứt giầy dép lung tung trên hành lang càng lúc càng nghiêm trọng.

Đã sắp rạng sáng, nhưng một số căn phòng hãy còn rất náo nhiệt.

Trong từng căn phòng bé như hộp diêm cất giấu sự muôn màu muôn vẻ của chúng sinh.

Cánh cửa gỗ mỏng manh không thể che kín được âm thanh, thậm chí là cả mùi, ở trong phòng.

Xuân Nguyệt hoàn toàn chẳng hề có ý định rình mò sự riêng tư của người khác, có điều tai và mũi của cô quá thính, mỗi lần đi qua một căn phòng là đầu óc cô tự tưởng tượng ra hình ảnh.

Người ở phòng 301 là một "đồng nghiệp" của cô, một cô gái làm livestream Mukbang.

Không biết đêm nay cô ta ăn bao nhiêu bánh hamburger và gà chiên mà lúc này trong phòng đang truyền ra những tiếng nôn mửa.

Phòng 302 ở phía đối diện là của một anh chàng giao hàng, thường chơi trò Vương Giả Vinh Diệu, chơi vị trí rừng, thường xuyên dẫn dắt mấy cô em gái.

Dạo này đang tán tỉnh một em, tối nào cũng chat giọng nói tới tận đêm khuya.

Phòng 304 rất yên tĩnh, cặp vợ chồng bán đồ ăn sáng thường tối nào cũng đi ngủ rất sớm, chừng ba bốn giờ sáng sẽ dậy bắt đầu chiên bánh và nghiền sữa đậu nành.

Đến lúc đó, cả hành lang ngập tràn trong mùi thơm bánh rán dầu đậu.

Phòng 304 vang lên tiếng chơi mạt chược cạch cạch, xen lẫn mùi khói bia nên cực kỳ khó ngửi.

Phòng 305 là một anh chàng lái thuê mới chuyển tới tuần trước, lúc này còn chưa tan làm.

Anh ta một mình tới đây mưu sinh, tháng trước vợ có đến ở cùng mấy ngày, nói là cũng muốn sang bên này tìm cơ hội làm thuê, để con cho ông bà trông, nhưng anh ta không đồng ý.

Phòng 306 là một phòng lớn có cả phòng khách và nhà bếp.

Cặp đôi sống trong phòng này đi làm ở công ty gần đây.

Lúc này tiếng giường gỗ trong phòng ngủ đang rung lắc kẽo kẹt như sắp vỡ tan tành, xen lẫn tiếng kẽo kẹt ấy còn có những tiếng rêи ɾỉ khàn khàn mơ hồ.

Nhưng hôm qua Xuân Nguyệt thấy bạn trai kéo va ly ra ngoài, cô gái còn theo anh ta xuống dưới, dặn dò đi làm nhớ ăn uống hẳn hoi.

Xuân Nguyệt liếc nhìn cặp giày da của nam to hơn hẳn hai cỡ, khẽ nhướng mày, có nhận thức mới về cô gái trông có vẻ dịu dàng hướng nội kia.

Hai căn phòng cuối hành lang còn trống, chủ nhà còn vài tòa nhà cho thuê nữa, nên cũng chẳng sốt ruột gì.

Xuân Nguyệt dừng lại trước cửa phòng mình, nghĩ tới mùi thơm của thịt lợn xào sốt thập cẩm của anh hàng xóm bên cạnh mà đã lâu không ngửi thấy, nhất thời có chút thèm ăn.

Cô đã sử dụng thân phận "Nữ streamer vì không có tiền nên đi làm livestream" này được một năm, cũng trải nghiệm được cuộc sống này đã lâu, nên định đổi sang hoàn cảnh khác chơi đùa.