Chương 19: Mời đi ra ngoài
Edit: Mây
Hoàng Phủ Kiêu nhắn cho An Ly một cái tin nhắn, “Cảm ơn, chính mình cẩn thận một chút.” Không bị Minh Huyền Liệt phát hiện.
An Ly ở trong lớp nhìn thấy tin nhắn của Hoàng Phủ Kiêu mà đầu đầy dấu chấm hỏi, anh ta gửi những lời khó hiểu như vậy là có ý gì, gửi nhầm người rồi sao?
An Ly phớt lờ hắn.
Sau khi Minh Huyền Liệt đến văn phòng, anh đã nói chuyện với Đồng Nhã Nhi về các vấn đề kinh doanh.
Minh Huyền Liệt ngồi trên ghế sô pha đối diện với cô ta, nhìn xem văn kiện.
Đồng Nhã Nhi tâm tư đi lòng vòng, trong tay cầm tập tài liệu, cô ta đứng dậy đi về phía Minh Huyền Liệt , nói: "Minh tổng, ở đây tôi thấy có một vấn đề, tôi không hiểu rõ lắm, có thể làm phiền ngài giải thích cho tôi được không?
“A!” Ngay khi bước tới trước mặt Minh Huyền Liệt , Đồng Nhã Nhi liền ra vẻ không cẩn thận vấp ngã và lao vào Minh Huyền Liệt .
Minh Huyền Liệt bây giờ đang ngồi, và cô ta sẽ ngã trong lòng anh!
Không phải An Ly đã cố gắng đến gần anh bằng cách vô liêm sỉ này sao?
Nhưng mà, ngay lúc Đồng Nhã Nhi chạy tới, Minh Huyền Liệt cau mày, nhanh chóng đứng dậy, lui về phía sau mấy bước, gọn gàng tránh né.
Đồng Nhã Nhi trực tiếp ngã vào trên ghế salon.
Minh Huyền Liệt mặt không hề cảm xúc, dùng ánh mắt không kiên nhẫn mà nhìn Đồng Nhã Nhi, lạnh giọng cảnh cáo:
"Đứng cho vững."
“Thật, thật xin lỗi… vừa rồi tôi không cẩn thận.” Đồng Nhã Nhi lộ vẻ xấu hổ, nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhưng thay vì đứng lên, cô ta lại ngồi xuống.
Vị trí đó nằm ngay cạnh chỗ Minh Huyền Liệt vừa ngồi.
Một lúc sau, anh lại ngồi xuống ghế bên cạnh. Bọn họ không thể ngồi cạnh nhau sao?
Đồng Nhã Nhi: "Minh thiếu, ở đây tôi không hiểu lắm."
Minh Huyền Liệt ảm đạm nhìn cô ta mấy giây, cũng không có ngồi xuống, ngược lại nhẫn tâm khiển trách: "Cô còn không tìm hiểu nội dung tài liệu. Sao cô lại đến công ty nói chuyện với tôi? Thật lãng phí thời gian của tôi. Tôi rất bận, vì vậy tôi không có thời gian để nói cho người mới biết cách làm việc và mời đi ra ngoài. "
“Không, không phải, Minh thiếu, ngài hiểu lầm rồi… Ý tôi không phải vậy!” Đồng Nhã Nhi lo lắng, tại sao diễn biến sự việc lại khác xa với những gì cô tưởng tượng!
Cô ta nghĩ mình chỉ hỏi Minh Huyền Liệt một câu nhỏ thôi, anh nhất định sẽ trả lời cô ta, để họ nói chuyện với nhau một cách hợp lý, và cô ta làm bước tiếp theo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng Đồng Nhã Nhi không ngờ, kế hoạch của cô ta đã thất bại ngay từ đầu...
Bây giờ Minh Huyền Liệt muốn đuổi cô ta ra ngoài, đến tột cùng là chỗ nào có vấn đề?
Đồng Nhã Nhi nhanh chóng thay đổi lời nói: "Minh thiếu, tôi hiểu nội dung văn kiện..."
(Nguồn Hố Truyện hotruyen .com)
“Đã rõ ràng rồi, cô còn hỏi gì nữa?” Minh Huyền Liệt cắt ngang.
"Tôi ..." Đồng Nhã Nhi nghẹn ngào giải thích không rõ: "Chỉ là có chỗ nhỏ không rõ, hiện tại nhớ tới rồi, vừa rồi tôi thực xấu hổ, làm cho anh thêm phiền phức."
Minh Huyền Liệt lãnh đạm, "Biết thì tốt rồi, tiếp tục đi."
Vừa dứt lời, Minh Huyền Liệt đã ngồi ngay đối diện với Đồng Nhã Nhi, và hoàn toàn không có ý định ở bên cạnh cô ta!
Đồng Nhã Nhi âm thầm nghiến răng, vì cái gì An Ly ngồi trong lòng anh mà anh không hề có chút kháng cự, mà mình chỉ là ngồi bên cạnh anh, vậy mà anh bài xích?
Dựa vào cái gì An Ly có thể làm được mà cô ta lại không thể?
An Ly hơn mình ở điểm nào? Người phụ nữ thủy kính dương hoa kia sẽ thật lòng thích Minh Huyền Liệt sao...
Cho đến khi bàn xong công việc , Đồng Nhã Nhi không dám làm thêm bất cứ việc gì.
Sau khi kết thúc, Minh Huyền Liệt ngồi lại bàn làm việc, chuẩn bị bắt đầu công việc.
Đồng Nhã Nhi vẫn ngồi trên ghế sô pha, không có ý định rời đi.