[Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

Chương 38: Biểu hiện thực xuất sắc

Mọi người hướng mắt về cái kia hưng phấn thiếu nữ, đều không quá mức bất ngờ. Akaori, chính là cái kia thật giỏi, thật có tố chất người.

Akaori tiến đến Karasuma trước mặt thực tự tin nói, "Chuyện này, em sẽ làm. Thầy phải tin tưởng em!"

Akira mỉm cười ném con dao tới, nó thực chắc chắn cắm xuống đất.

Karasuma trầm mặc nhìn trước mặt thiếu nữ, cầm lên con dao quyết định. Anh ta đã không còn lựa chọn nào khác.

Đồng thời, cũng thực tin tưởng Akaori, em ấy có thể.

Akaori tiếp nhận con dao từ Karasuma. Mỉm cười nhìn về phía Akira, cười tủm tỉm nói, "Xin chào thầy!"

Takaoka Akira, bộ môn chuyên nghiệp chính là dao găm, luật rất đơn giản, nếu cô đâm trúng hắn, cô thắng. Nhưng nếu để hắn nắm đấm đánh trúng, thua.

Akira tiến vào tư thế phòng thủ, trong đầu hắn tính toán thật nhiều thứ.

Nicki ngồi xuống, không biết từ đâu lôi ra bị bánh bắt đầu mở ra ăn dưới con mắt sửng sốt của tất cả mọi người.

Mọi người: ...

Thực... quá đáng!

Akaori nhìn trên tay con dao thật lâu. Lâu đến mức Akira đều mất kiên nhẫn, "Có đánh hay không? Sợ rồi sao?"

Akaori giơ lên tay con dao nhàn nhạt hỏi, "Anou, mục tiêu là đâm trúng thầy có đúng hay không?"

"Phải." Akira mỉm cười.

Nhìn hắn đôi mắt tính toán, Akaori mỉm cười nghiêng đầu ngây ngô hỏi, "Vậy nếu như vô tình em đâm chết thầy, thì phải làm sao bây giờ?"

Mọi người sửng sốt một chút. Lúc này mới nhận ra có gì đó sai sai.

Nếu Akaori đâm trúng, thì không phải là cậu ấy sẽ đi ngục giam ngồi xổm à!?

Akira chau mày, định mở miệng nói lại bị cắt ngang. Akaori mở ra tay, "Mà không sao, thầy yên tâm là em sẽ không đâm chết thầy đâu."

"Chỉ là em có một điều kiện, mong là thầy sẽ không cảm thấy ảnh hưởng nếu như trên người có vài vết sẹo. Dù sao thì, trò chơi này cũng là thầy bày ra." Akaori quơ quơ trong tay dao găm mỉm cười nói.

Akira thực nhẹ nhàng nói, "Được thôi!"

Dù sao ở trong Akira nhận thức, cô sẽ không dám đâm hắn, cũng không có khả năng đó. Bởi vì chưa kịp đâm hắn, thì cô đã bị hắn đánh cho nhừ tử rồi.

Akaori bật cười, "Được rồi. Bắt đầu đi thôi, thưa thầy."

Akaori cầm dao, bắt đầu rút ngắn hai người cách.

Akira xông lên, giống như một con sư tử vồ lấy cô.

Cái hắn muốn chính là gạ gục cô trong ngay đòn đầu tiên, để đánh sập cái tự tin đó của cô. Sau đó hắn sẽ làm cô tuyệt vọng trong thất bại.

Akaori nhìn hắn nắm tay phải hướng chính mình mặt ném tới, ở ngay tích tắc đó, cô đột ngột ngồi xổm xuống.

Akira cứ nghĩ Akaori sẽ dùng tay gạt phăng hay gì đó, nhưng không nghĩ cô lại ngồi xổm xuống. Hắn nắm tay bị hụt về phía trước một, sau đó chân sau bị kéo phăng. Akira ngã dập mặt xuống đất.

Hắn nhanh chóng xoay người lại nhảy dựng lên.

Một ánh sáng lóe qua, cái kia lưỡi dao thật nhanh hướng hắn cổ tới, Akira hoảng sợ trong chốc lát, theo bản năng ngã người ra sau né tránh mũi đao. Sau đó mất thăng bằng ngã xuống.

Akaori nhảy dựng lên đạp lên bụng hắn ấn xuống, huy đao đầm xuống hắn bả vai.

Phập.

Akira vai đau đớn, khϊếp sợ trong tích tắc.

Akaori vừa đâm xuống xong liền nhảy dựng lên. Nhảy ra một khoảng cách an toàn sau đó mỉm cười đối mọi người vẫy tay.

Mọi người xem giải quyết nhanh chóng Akaori, toàn bộ dọa lác mắt.

Như vậy liền xong rồi?

"Koro-sensei! Giúp em!" Akaori hướng Koro vẫy tay.

Koro nhỏ con mắt tròn tròn liếc nhìn Akaori, lắc đầu ôm Akira còn sững sờ rơi đi.

Akaori vẫy tay đối với làn khói trắng trên bầu trời, quay lại nhìn sững sờ Karasuma, mỉm cười nói, "Karasuma-sensei, có thể hay không suy nghĩ là về lời đề nghị của em?"

"Về Bộ Quốc Phòng ấy."

Đã vài ngày sau khi sự việc đó xảy ra.

Sau khi Simizu Akaori xử lí đẹp vị [hướng đạo sinh] Takaoka Akira, thầy hiệu trưởng xuất hiện.

Akaori, như những gì đã nói với Takaoki Akira, cô ấy tường thuật toàn bộ cùng với thầy hiệu trưởng.

Ông ta không đủ khả năng hướng dẫn lớp E.

Bởi vì, ngay cả một học sinh ông ta cũng không hạ được.

"Thầy có cảm thấy nếu như tiếp tục như vậy thì Trái Đất sẽ nguy hiểm không? Thầy muốn Trái Đất bởi vì chúng em có một cái vô năng giáo viên mà hủy diệt sao? Thầy hiệu trưởng, em hoàn toàn không muốn điều đó."

Cô ấy đã nói như vậy với thầy hiệu trưởng.

Và chúng tôi nhớ đến một điều, Akira-sensei có nói, bởi vì Trái đất gặp nguy hiểm, cho nên thầy hiệu trưởng mới bắt buộc phải đồng ý với thời khóa biểu mới.

Hiện tại bởi vì một tên giáo viên vô năng không có khả năng dạy mà làm Trái đất nguy hiểm, thầy sẽ để yên chuyện này sao?

"Còn nữa, em nghĩ là Bộ Quốc Phòng cũng không có quyền hạn gì ở ngôi trường này cả. Cho nên em tin chắc rằng, thầy sẽ giải quyết được chuyện đó thôi. Đúng không thầy?"

Akaori đã mỉm cười rồi nói với thầy hiệu trưởng như vậy.

Và thầy ấy đồng ý. Sa thải hướng đạo sinh Akira.

Cứ như vậy nhẹ nhàng giải quyết, Karasuma lại là giáo viên của chúng tôi.

Và sau lần đó, khoảng cách của mọi người cùng Karasuma-sensei lại gần thêm một chút.

Đương nhiên mọi người cùng không hề quên chuyện Akaori đã đâm thẳng tay con dao đó vào Akira-sensei bả vai và không có bất kì một gánh nặng tâm lý nào về chuyện này.

Và khi chúng tôi hỏi cô ấy, cô ấy mỉm cười nói,

"Đó là một trận chiến thực sự. Không có gì phải gánh nặng hay sợ hãi. Mình chỉ làm theo luật mà thôi."

Mọi người cảm thấy, câu trả lời của Akaori-san không hề có tật xấu.

Chỉ là vẫn cảm thấy quái quái.

Hiện tại bị mọi người kì quái Akaori, đang ở phòng giáo viên và đối diện với Bộ Quốc Phòng nhân viên.

Mặc dù không phải là tìm phiền toái, nhưng là...

"Takaoki-san muốn kiện em vì tội đả thương người."

Akaori: ...

Cái gì?

Đả thương người?

Akaori che lại cái trán bật cười.

Karasuma đứng lên nói, "Chúng tôi đều có thể làm chứng..."

Akaori cản lại Karasuma-sensei, nhìn vị kia từ Bộ Quốc phòng đến nữ nhân, móc ra trong túi một chiếc USB trao tay cho cô ta mỉm cười nói, "Hẳn là Bộ Quốc Phòng sẽ biết giải quyết như thế nào với cái này."

Nữ nhân cầm trong tay USB, cắm vào máy tính mở ra nội dung.

Bên trong có ghi âm và hình ảnh ngày hôm đó, đoạn phim quay lại cảnh Takaoki lao lên đánh Akaori sau đó may nhờ có Karasuma cùng Koro cản lại. Nếu không xem cái đó động tác, nếu không cản lại kịp thời, Akaori chết chắc.

Cùng với đoạn thu âm cuộc nói chuyện của Akaori cùng Takaoka về vấn đề bị đả thương, Takaoka nói, "Được thôi"

Nữ nhân rút ra USB, đối với Akaori mỉm cười nói, "Như vậy đã đủ rồi. Cảm ơn đã hợp tác, Simizu-san."

Nhìn rời khỏi phòng thiếu nữ, ba người trầm mặc.

Irina chống cằm, chuẩn bị như vậy kĩ càng, là biết còn có thể dùng sao?

Chậc, tâm tư kĩ lưỡng hơn tưởng tượng.

"A, Karasuma-san, anh nói cô bé đó là người muốn xin đi cửa sau vào Bộ Quốc Phòng sao?" nữ nhân nhìn còn chưa ra khỏi bất ngờ Karasuma.

Karasuma gật đầu theo bản năng.

Nữ nhân nắm USB nghĩ nghĩ nói, "Thật ra nếu cô bé muốn vào bằng cửa sau thì cũng không phải là không thể." cô ấy hài hước cười, "Để tôi giúp một tay vậy."