Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh

Chương 53: Lần Đầu Xem Như Không Thiệt Thòi

Một đêm quá điên cuồng, vốn Tô Nhược có một cơ thể khá dẻo dai vì cô là người khá chăm chỉ tập thể thao. Thế mà đêm hôm qua cô bị Cảnh Tử Sâm hành hạ chẳng còn chút sức lực nào, toàn thân rả rời, ngủ một giấc thật sâu đến hai giờ chiều hôm sau.

Lúc gần sáng khi cuộc ân ái dừng lại,Tô Nhược lả người nằm gọn trong lòng Cảnh Tử Sâm để anh hôn lung tung trên mặt,trên người.Tô Nhược tin ý cảm nhận Cảnh Tử Sâm rất thích hôn và vuốt ve đuôi mắt của cô.Mặc Anh muốn thế nào thì tùy, vì muốn đẩy anh ra cô cũng lười động đậy,chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ ngay lập tức.

Nhưng cơ thể nhớp nháp khó chịu, mắt thì nhắm miệng lầm bầm.

- Đi tắm..tắm..

Đôi môi bị anh mυ'ŧ thật mạnh, cơ thể được anh nâng lên bế vào phòng tắm.Cảnh Tử Sâm dường như ăn no đủ mà còn rất vừa miệng với món ngon nên rất tốt bụng giúp cô tắm rửa.Nằm trong bồn nước ấm, Tô Nhược dụi mặt vào lòng anh lại tiếp tục nỉ non..

- Lấy ra đi mà..hic...

Nơi nào đó lại đi sâu vùi vào cơ thể của cô, thật khốn khϊếp..

Lúc trở về giường Tô Nhược cuộn chăn vào lòng xoay người ngủ ngon lành.Trong lúc mơ màng cô cảm nhận chân mình bị đẩy ra, nhưng cô mệt mỏi chẳng quản nổi, chỉ một lúc sau cô cảm nhận nơi nữ tính có chất lành lạnh áp vào cảm giác dễ chịu không còn sưng đau.

Hôm nay Cảnh Tử Sâm cũng ôm Tô Nhược ngủ đến gần trưa, lúc anh tỉnh dậy cô vẫn còn ngủ rất say. Cô nằm trong lòng anh, quay lưng về phía anh, khoe ra tấm lưng trần mướt mát. Nhìn qua đồng hồ đã hơn mười một giờ trưa, Anh hôn lên lưng cô, thu tay về thành công trở người Tô Nhược, cô ngoan ngoãn dụi mặt vào ngực trần của anh.

Bàn tay ôn nhau xoa lấy khuôn mặt xinh đẹp..

- Có đói bụng không? dậy ăn một chút rồi ngủ tiếp..

- ........

Cảnh Tử Sâm ngắm cô thế nào cũng không thấy đủ, anh nâng người cô lên, thân mật hôn lên đuôi mắt, sóng mũi rồi môi hồng đang hé mở..

Râu anh lúng phúng làm Tô Nhược nhột nhạt cô ưm lên một tiếng,bàn tay nhỏ đẩy mặt anh ra..

- Hức..đừng phá mà..

Đổi lại tiếng cười trầm thấp của Cảnh Tử Sâm, bàn tay hư hỏng luồn xuống bóp lấy mông tròn của cô..

Tô Nhược lem nhem nhưng không mở mắt nổi liền mặc kệ anh, rút vào lòng anh làm tổ ngủ tiếp.

Biết chắc cô rất mệt, đêm qua lại là đêm đầu tiên nên anh không phá nữa, cúi đầu hôn lên trán cô, kéo chăn qua cho cô.

Anh xuống giường khoác áo ngủ vào nhà vệ sinh.

Tô Nhược thẳng tiến đến hai giờ chiều, cơ thể cũng khỏe hơn nhiều, lúc cô tỉnh dậy là do bụng nhỏ kêu ầm vì đói.Cảm giác khi tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, hương vị đêm qua như còn lờn vờn quanh đây khiến mặt Tô Nhược nóng ran.

Điều đó cũng nhắc nhở với cô, đêm qua tất thảy đều là sự thật.

Tô Nhược ngồi dậy kéo màn nhìn khung cảnh bên ngoài, ánh mắt hơi đượm buồn rồi thu về rất nhanh.

Mất cũng đã mất rồi, khóc la um sùm không phải là tính cách của cô.

Ảo não rồi khổ sở có phải là đạo đức giả quá không, rõ ràng đêm qua cô hùa theo người ta không ít.Nghĩ lại những cử chỉ ân cần, chăm sóc cho cô của Cảnh Tử Sâm.

Xem như lần đầu trao đi không quá thiệt thòi.

Tô Nhược leo xuống giường, mặt hơi nhăn lại, bên dưới còn hơi nhói tuy không quá đau nhưng hai chân của cô giống như không có sức bước đi có đôi chút không quen.Cô phải bước đi nhẹ nhàng còn âm thầm mắng chửi ba đời nhà Cảnh Tử Sâm..

????????????⬅️⬅️