Mạc Kỳ gật gật đầu.
"A, xin lỗi, cậu ngủ tiếp đi."
Hai ngày trước Mạc Kỳ mới biết được hóa ra bạn cùng bàn học bá của cậu buổi trưa cũng không trở về nhà nghỉ. Học sinh nghỉ trưa ở lại trường không nhiều, nhưng cũng không ít, đều ngại phiền phức chạy tới chạy lui.
Cậu nghĩ đến nếu như lúc nghỉ trưa cậu cũng ở lại phòng học, vậy khi cô ngủ...
Hôm nay trong phòng khoảng chừng có tầm 10 người, đa số đã nằm sấp trên bàn, số ít người là còn đang làm bài tập, dáng vẻ chăm chú, đồng thời cách chỗ bọn họ cũng không gần.
Lâm Chiêu nằm sấp trên bàn híp mắt suy tính.
Mạc Kỳ có chút thấp thỏm, trong lòng điên cuồng dâng lên một cỗ du͙© vọиɠ, kêu gào, càng ngày càng mãnh liệt.
Mình chỉ... sờ một chút. Mạc Kỳ nhẹ nhàng dời ghế ngồi đến bên cạnh cô, rất gần rất gần.
Cậu cẩn thận tới gần cô, sau khi xác định cô đã ngủ, một tay chậm rãi nhẹ nhàng đưa về phía cánh tay chồng lên nhau của cô.
Cô không nhúc nhích. Rất tốt. Mạc Kỳ to gan lên, sự chờ mong cũng theo đó mà lớn lên. Tay của cậu vuốt ve cánh tay cô, từng chút từng chút sờ lên phía trên.
Xúc cảm dưới tay quả nhiên non mềm giống như trong mơ, mềm mại như không xương. Tay của cậu một đường đi tới bờ vai của cô, chậm rãi xuống theo bên người cô dời xuống phía dưới. Ánh mắt của Mạc Kỳ đảo quanh tự do trên người cô, mãi đến khi nhìn chằm chằm phần nhô lên trước ngực cô, ánh mắt mới không dời đi được nữa. Cậu nuốt nước miếng một cái, ánh mắt thẳng tắp nhìn chăm chăm ngực của cô.
Hôm nay là áσ ɭóŧ màu hồng.
Đầu của cậu càng ngày càng gần càng ngày càng gần, cái mũi điên cuồng hít lấy, hưởng thụ mà tham lam. Cậu từ phía sau lưng ôm lấy cô, nhưng không dám ép sức lực của mình lên người cô, sợ làm cô tỉnh dậy. Cánh tay của cậu vòng quanh cô, hai tay cuối cùng cũng đi tới trước ngực cô. Chỉ, chỉ sờ một chút. Tay chậm rãi tới gần, chạm đến, dán vào, hơi nắm chặt.
Bắt lấy.
"Ưm” Mạc Kỳ thở gấp nặng nề, tay không muốn rời đi, nhưng cũng không dám manh động, chỉ là yên tĩnh mà dán vào nơi đó. A, thật là muốn nặn một cái, thật là muốn vươn tay vào nặn một cái.
Gỡ bỏ áσ ɭóŧ của cô tiếp tục nhào nặn vυ' lớn. Cậu không chỉ muốn nhào nặn, cậu còn muốn mυ'ŧ! Còn muốn cắn! Cậu còn muốn cọ dươиɠ ѵậŧ lớn của cậu ở giữa khe ngực của cô, qυყ đầυ đâm vào cằm dưới của cô! Rất muốn cᏂị©Ꮒ một phát.….
Mạc Kỳ nhẹ nhàng, khe khẽ chống cằm trên đầu vai cô, mặt vùi vào cổ cô. Tham lam hít lấy mùi của cô.
“Um a." Cậu lại thở gấp nặng nề.