Tập Truyện: Trà Xanh Thật Xinh Đẹp

Truyện 1 - Chương 2

[Truyện 1] Chương 2

Lâm Lục Lục nhất quyết từ chối lời khuyên tư bạn bè, khăng khăng muốn trải qua quá trình phỏng vấn bình thường. Kết quả, cô được bổ nhiệm là điều hiển nhiên, và ưu ái của Lưu Dương dành cho cô lại được nâng lên.

Lâm Lục Lục vừa đến công ty nên công việc của cô thực sự rất nhiều. Tuy nhiên, điều này cũng không khiến cô chậm trễ gửi âm thầm giở những chiêu trò dụ dỗ.

Lợi thế của công ty có quy mô nhỏ là văn phòng của cô rất gần với Lưu Dương, chỉ cách vài bước chân.

Lâm Lục Lục chỉnh lại quần áo của mình trước gương, kéo xuống những chỗ cần kéo xuống đến khi mọi thứ thật vừa vặn. Sau đó lấy kế hoạch dự án và gõ cửa bước vào. Lúc này Lưu Dương sẽ gọi người đem đến một tách cà phê.

Lâm Lục Lục đang trình bày về dự án với Lưu Dương âm thầm chú ý đến tách cà phê. Cuối cùng, Lưu Dương yêu cầu cô nói rõ hơn về những điểm quan trọng nhất, Lâm Lục Lục liền đi quanh bàn đến bên cạnh Lưu Dương , nắm lấy bảng kế hoạch và dùng các cử chỉ để giải thích.

Lâm Lục Lục đang nói chuyện, vô tình làm đổ cà phê, cô vội vàng chụp lại nhưng vẫn không kịp. Cả hai đành chịu đựng, một nửa đổ vào ngực Lâm Lục Lục, nửa còn lại đổ vào đũng quần của Lưu Dương, Chiếc cốc rơi xuống sàn với âm thanh giòn tan.

Sự việc xảy ra quá đột ngột khiến Lâm Lục Lục không có thời gian quan tâm đến bản thân, cô nhanh chóng cầm bản kế hoạch lên để kiểm tra, may là nó không có chuyện gì.

Lưu Dương nhìn Lâm Lục Lục đi kiểm tra kế hoạch không chút do dự, sau đó nhìn vị trí khó xử trên quần tây của anh có chút bối rối.

Lâm Lục Lục chú ý đến anh, trực tiếp quỳ xuống giữa hai chân Lưu Dương, rồi dùng tay trần lau nơi bị cà phê làm ướt. Bởi vì bị ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cậu nhỏ dần dần ngóc đầu dậy, ống quần phồng lên thành một cái bao lớn. Tuy nhiên Lâm Lục Lục lại không nhận thấy điều này mà vẫn muốn tiếp tục.

Lưu Dương không khỏi khịt mũi, nhìn người giữa hai chân vẫn hồn nhiên như không, tư thế cùng động tác quá dễ dàng khiến người khác hiểu lầm. Anh cố Kiểm soát hơi thở của mình, nắm lấy tay Lâm Lục Lục ngăn lại.

“Đủ rồi, em vào phòng dọn dẹp trước đi, xem có bị bỏng không.”

Tuy cà phê không quá nóng, nhưng Lưu Dương vẫn có chút lo lắng nhìn vết cà phê bị đổ trên ngực áo của Lâm Lục Lục.

Lâm Lục Lục bối rối và thì thầm xin lỗi anh, “Tôi xin lỗi.”

Lưu Dương thở dài nhẹ nhàng vén nhưng sợ tóc rối ra sau tai cô, rồi cúi xuống, dưa hai tay đỡ eo và nhấc bổng cô lên. Sau đó vỗ nhẹ vào eo cô dịu dàng “Em đi xem một chút đi.”

Lâm Lục Lục đành phải xoay người đi vào phòng trong. Lâm Lục ở bên trong cởϊ áσ khoác và áo sơ mi, sau khi suy nghĩ xong liền cởϊ qυầи áσ ɭóŧ ướt sũng để qua một bên mà chỉ cài vài cúc áo sơ mi khoát ngoài. Bầu ngực đầy đặn bị che đi một nửa, hai trái đào hồng hào cọ vào áo.

Lâm Lục Lục nghĩ đến cây côn ŧᏂịŧ cô vừa chạm vào, nó vừa cứng vừa to, đâm bào lỗ nhỏ của cô, làm sao có thể khiến cứng thành mềm được đây.

Thoáng chốc Lâm Lục kêu lên, giả vờ như đang nhìn những ngón tay đang chảy máu của mình.

Lưu Dương bên ngoài bất lực nhìn hạ thể thẳng tắp của mình, nửa năm nay Vương Đan luôn cùng anh bất đắc dĩ cãi cọ, cô vốn đã rất bận rộn công việc, nhưng cũng không có ý quan tâm đến anh.

Không có sự an ủi của bạn gái, cuộc sống cũng ảm đạm như một nhà sư. Anh đã từng có thể vượt qua bằng tay của mình và cũng không phải ứng khi nhìn thấy phụ nữ đẹp. Nhưng từ khi gặp Lâm Lục Lục, anh cảm thấy mình động dục mọi lúc mọi nơi.

Anh phát hiện mình hoàn toàn không thể kiềm chế được bản thân, vì vậy anh đã cố tránh xa cô ấy vì dù sao cũng phải giữ một chút đạo đức. Nhưng ở nơi làm việc, ngẩn đầu cúi đầu đều không thể tránh được.

Nói cách khác, Tiêu Lưu Dương đã hiểu thấu lòng mình, anh nghĩ mình nên thích Lâm Lục Lục. Sau khi biết rõ tâm tư của mình, dạo gần đây anh cũng không còn tránh mặt cô ấy nữa, ngược lại càng muốn lại gần người con gái này hơn.

Bề ngoài thì anh đang bàn chuyện công việc một cách nghiêm túc, nhưng não anh lại réo rắt muốn ôm chặt lấy cô ấy, đút côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt cô ấy rồi mặc sắc thao làm. Nói chuyện với cô. Âm thanh của công việc cũng trở nên rời rạc bị rời rạc.

Nhưng cuối cùng, anh cũng chỉ có nhổ nước bọt vào chính, xấu hổ chặn côn ŧᏂịŧ cứng ngắc của mình không để cô nhận ra. Dần dần anh say mê với sự phản bội này đối với bạn gái mình, và yêu cảm giác âm thầm vụиɠ ŧяộʍ hình bóng của Lâm Lục Lục.

Nghe thấy câu cảm thán của Lâm Lục Lục, cơ thể anh phản ứng còn nhanh hơn cả não, tức khắc anh liền đẩy cửa phòng bước vào.

"Chuyện gì vậy?"

Nghe thấy âm thanh cô gái liền quay lại, cảnh tượng trước mắt khiến gậy thịt dưới háng của Lưu Dương nhói lên vì phấn khích.

Không hiểu vì sao, Lưu Dương vô thức đóng lại cửa phòng.