Editor: Hồng Hải
Lợi ích của việc tự kinh doanh là có thời gian tự do.
Công việc hàng ngày của Điền Điềm đều giống nhau, trừ việc cập nhật hàng mới, nhập hàng, chụp ảnh, thì mỗi ngày chỉ cần trả lời tin nhắn người mua, đóng gói giao hàng, xử lý những đơn hàng không nhận.
Nhưng bây giờ, cô có việc vui mới.
Hôm nay vẫn là một ngày nắng chói chang, cô mặc váy ngủ to rộng vào phòng bếp đun nước, ánh nắng mặt trời chiếu lên cánh tay trắng nõn của cô.
Trong thời gian đợi nước sôi, cô đang nghĩ xem hôm nay nên chơi gì với Vi Dự.
Hơi nước xông lên, ấm nước phát ra tiếng vang làm Điền Điềm hoàn hồn.
Cô bê cốc trà nóng trở về phòng khách, ngồi xếp bằng trên sô pha nhắn tin cho Vi Dự.
Điền Điềm: Hôm nay anh rảnh không?
Vi Dự đang ở làm việc, nghe tiếng di động rung, vội cầm di động lên xem, nhìn thấy tin nhắn của người mình vẫn đang chờ mong, anh mỉm cười, nhanh chóng trả lời, sợ chậm một giây.
Vi Dự: Có
Do nóng vội nên gửi nhanh quá, anh lại ảo não, ngay cả dấu chấm câu cũng không có, trông có vẻ như mình mình không thích người khác hỏi như vậy, nên anh lập tức gửi thêm một dấu chấm than.
Vi Dự:!
Cứu chữa xong, anh lại thấy như này có vẻ miễn cưỡng quá nên lập tức thu hồi tin nhắn, nhắn lại lần nữa.
Vi Dự: Có!
Điền Điềm nhìn cả quá trình gửi rồi thu hồi của anh qua màn hình di động, nghĩ thầm sao lại có người chỉ trả lời WeChat thôi mà cũng đáng yêu vậy cơ chứ.
Điền Điềm: Chiều nay em tìm anh chơi được không?
Vi Dự trả lời bằng một meme gật đầu liên tục.
Hai giờ chiều, sau khi làm xong việc, Điền Điềm về phòng thay một chiếc áo thun rộng và quần legging rồi sang gõ cửa phòng đối diện.
"Chúng ta cùng vận động đi?" Điền Điềm nói với Vi Dự đang đứng sau cánh cửa, "Bác gái nói anh hay vẽ tranh, không hay vận động, em thì cũng hay ngồi trong nhà, chúng ta giám sát đối phương vận động mỗi ngày được không?"
Vi Dự không nghe vào chữ nào, đầu óc chỉ có hai từ "mỗi ngày", nên đáp án tất nhiên là được.
Hai người vào nhà, Vi Dự để Điền Điềm đi trước, cô đột nhiên xoay người, suýt chút nữa đυ.ng phải anh, hai người cách nhau rất gần.
Vi Dự khẩn trương, Điền Điềm thì thấy rất bình thường, thậm chí còn hơi nghiêng gần về phía anh.
"Anh thích thể thao không?" Cô hỏi.
Mùi hương trên người Điền Điềm bay vào mũi Vi Dự, anh lắp bắp: "Anh… Anh chơi gì cũng được… em… em cứ quyết định đi."
"Yoga được không?" Không biết Vi Dự có bài xích loại hình thể thao chú trọng tạo nên vẻ đẹp cho phái nữ này không.
"Có… có thể." Vi Dự cảm thấy cơ bắp mình đều căng thẳng cả lên vì Điền Điềm đến gần, nhưng anh cũng không lùi lại.
Chỉ có đồ ngốc mới lùi lại.
Điền Điềm hơi nhón chân, một tay vỗ vai Vi Dự: "Vậy anh có muốn đi thay quần áo không?"
Vi Dự bước từng bước vào phòng ngủ thay một bộ đồ thể dục giống như một robot vâng theo lệnh chủ, vừa cởi ra áo thì nghe thấy Điền Điềm gọi mình: "Vi Dự, em mở TV được không?"
Vi Dự để trần nửa thân trên, đậu đỏ trước ngực run run, anh nói: "Được."
Ngoài phòng khách, Điền Điềm cầm điều khiển TV mở video dạy yoga. Lúc trước cô có thấy một bộ yoga văn phòng trên TV, chỉ cần ghế dựa là được, chủ yếu là kéo duỗi cơ bắp mỏi mệt cho người ngồi lâu, rất thích hợp với Ví Dự.
Sau khi thay xong, Vi Dự ra phòng khách, thấy Điền Điềm đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế chờ anh, bên cạnh cô cũng có một chiếc ghế, hiển nhiên là để lại cho anh.
Anh vừa ngồi xuống, Điền Điềm liền bật video.
"Tập theo video nha." Điền Điềm dặn dò.
"Ok." Vi Dự gật đầu.
Động tác của bộ yoga văn phòng này là để luyện tập các bộ phận gồm vai cổ, ngực, eo bụng, mông, cơ đùi, Điền Điềm đã xem qua, sẽ ưỡn ngực chổng mông lộ eo, không biết có thể quyến rũ được Vi Dự không.
Động tác vai cổ rất bình thường, hai người tập theo khá dễ dàng, nhưng đến động tác ngực, độ khó bắt đầu tăng lên.
Hai tay úp xuống đẩy lên theo cột sống, đẩy đến nỗi bộ ngực Điền Điềm ưỡn lên cao, Vi Dự đứng bên cạnh nhìn thấy, vội dời mắt, nhưng giọng nói trong TV vẫn không buông tha anh.
Cô dạy yoga bên trong nói: "Động tác này rất có tác dụng cho việc giãn nở bộ ngực. Tuy sau khi dậy thì xong, bộ ngực của phái nữ sẽ ngừng phát triển, nhưng nếu thường xuyên luyện tập động tác này thì có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngực, làm ngực tiếp tục phát triển."
Vi Dự nghe đến mặt đỏ tai hồng, không dám nhìn linh tinh, nhưng cố tình Điền Điềm ngồi bên cạnh còn “Wow” một tiếng.
Cố gắng làm xong động tác này, Vi Dự tưởng đến đây là xong rồi, ai ngờ đây mới chỉ là bắt đầu.
Đến động tác eo bụng, một tay phải vịn vào ghế, một tay khác giơ lên cao kéo dài cơ thể, nghiêng người sang phía bên cạnh, động tác này kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh đến cơ bụng. Đối với người không thích vận động như Vi Dự mà nói, anh không kiên trì được lâu nên đứng thẳng người nhìn sang Điền Điềm.
Anh không nhìn thấy mặt cô, nhưng có thể nhìn thấy phần eo trắng nõn của cô. Áo kéo lên trên theo động tác của Điền Điềm, lộ eo.
Vi Dự ngẩn người nhìn chằm chằm chỗ trắng nõn kia, thẳng đến lúc Điền Điềm đứng lên, mới vội vàng thu hồi tầm mắt.
Hình như anh muốn nổ mạnh rồi.
Động tác tiếp theo cần phải nằm sấp xuống nâng mông và một chân lên, động tác này trực tiếp phô bày đường cong hoàn mỹ của Điền Điềm.
Vi Dự không kiên trì được loại động tác có độ khó cao như này nên đã bỏ từ sớm, Điền Điềm thấy anh đang đứng nên nói với anh: "Ui, Vi Dự, em bị tê chân rồi, anh nâng chân lên giúp em được không?"
Động tác hiện tại của Điền Điềm là chống hai tay lên lưng ghế, cằm đặt lên ghế dựa, chân trái hơi cong, đùi phải nâng lên, Vi Dự đứng ở phía sau nâng đùi phải lên giúp cô.
Từ góc độ này, anh lại nhìn thấy eo Điền Điềm.
Không chỉ có vậy, anh còn nhìn thấy hình dạng cặp mông căng tròn được quần legging bao lại, vì dùng sức giữ thăng bằng nên mông cô hơi hơi rung.
Vi Dự thật sự choáng váng.
Sau khi video kết thúc, Điền Điềm vui vẻ buông chân, xoay người muốn cảm ơn Vi Dự.
"Ối, Vi Dự, anh chảy máu mũi rồi!" Cô kéo Vi Dự đang ngẩn người chạy vào WC.
Sau khi xử lý xong, cô hỏi: "Sao tự nhiên lại chảy máu mũi thế?"
Vi Dự tạm dừng vài giây, chưa tìm được lý do thoái thác.
"Là do trời nóng quá nên bị nóng trong người?" Điền Điềm "săn sóc" cống hiến đáp án cho anh.
"Hả, ừ, đúng vậy." Vi Dự chột dạ, không dám nhìn Điền Điềm.
"Ồ ~ vậy để em nấu chè đậu xanh cho anh giải nhiệt nhé." Mặt ngoài rất là chính trực, nhưng trong lòng lại đang cười trộm.
"Cảm ơn Điềm Điềm." Vi Dự cảm thấy mình rất quá đáng, đôi mắt ăn “đậu hủ” của Điền Điềm, vậy mà còn muốn Điền Điềm nấu chè cho mình ăn.
Ăn chè đậu xanh và ăn cơm xong, Điền Điềm chuẩn bị về nhà, Vi Dự tiễn cô ra cửa.
"Vi Dự, dạo này trời nóng, chú ý đừng để bị nóng trong người." Cô lại xấu xa nhắc đến chuyện này.
"A…ừm, ok." Vi Dự chột dạ.
"Vậy ngày mai chúng ta tập tiếp nhé ~"
Điền Điềm cười vẫy tay tạm biệt anh, để lại mình anh đứng ngẩn người ở cửa.
Sau khi đóng cửa lại, Vi Dự ảo não vò tóc, không được, không thể tập yoga được, cần phải đổi sang trò khác.
Nhưng anh không thích ra ngoài, mà những môn thể thao trong nhà lại không nhiều.
Anh lấy di động lên mạng tra thể thao trong nhà, kết quả tìm ra một đống đề xuất có hình ảnh làm người xem đỏ mặt tim đập.
May quá may quá, vẫn có người đề xuất môn thể thao đứng đắn.
Anh click mở app Taobao, tìm bàn bóng bàn, chọn một bàn rồi lập tức chốt đơn.
Sau đó tìm tốt lý do để nói cho Điền Điềm, anh thấy yoga thích hợp với nữ hơn, anh tập theo thì thấy không hợp lắm, đổi thành bóng bàn được không?
Điền Điềm nhìn thấy tin nhắn, cười mắng anh nhanh trí, nhưng vẫn trả lời một tiếng “được” với anh.