Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 46: Thành Tựu Đầu Tiên

Núi Hokage Rock, ngọn núi được mệnh danh cao nhất ở thế giới này, nơi đây quanh năm bị bao phủ bởi những trận bão tuyết lớn trong năm, lúc này trên núi xuất hiện hình ảnh của hai người một nam một nữ đang chạy bộ trên đó. Cô gái có mái tóc trắng dài xõa đến ngang vai, mặc trên người một bộ quần áo mùa đông kín mít, khuôn mặt đang có vẻ hơi lạnh vì thời tiết. Bên cạnh nàng là một thiếu niên tuấn mĩ với khuôn mặt tuấn mĩ cùng với nụ cười tỏa nắng khiến bất cứ cô gái nào nhìn vào cũng không thể dời mắt nhưng khác biệt hoàn toàn khi thiếu niên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng dính giữa trời đông giá rét....

Thiếu nữ lên tiếng:" Sư phụ, ta đã chạy quanh ngọn núi này gần một năm rồi, chúng ta không có bài tập khác sao, ta sắp ngán đến nơi rồi" Nghe học trò phàn nàn, thiếu niên mỉm cười đáp:" Ngươi mới chỉ tập được 8 tháng mà đã nản rồi sao?? Phải biết lúc trước hồi ta bằng tuổi ngươi đã phải chạy nhiều hơn ngươi rất nhiều và.....".

Thiếu niên chính là nhân vật chính Thiên Hồ, còn thiếu nữ là Kaguya trong quá khứ, hôm nay hai người phải chạy khắp ngọn núi 100 vòng mới được về nhà, đây là bài tập thân pháp mà hắn đã đề ra.

" Ngưng, sư phụ đã kể đi kể lại hàng trăm lần rồi, đến nỗi ta còn thuộc hơn sư phụ nữa cơ, ta muốn học bộ pháp cơ mà, sao lại phải tập mấy cái tập thể dục cho trẻ em này??" Kaguya nghi hoặc.

" Ai bảo ngươi là bài tập này dành cho trẻ em, nếu ngươi chăm chỉ một năm luyện tập chạy quanh ngọn núi này, chắc chắn cơ thể người còn khỏe hơn trâu đực, mạnh hơn khủng long...." Hắn đưa ra rất nhiều loài vật mạnh trên trái đất hồi trước làm ví dụ cho việc chạy mặc dù không liên quan mấy.

" Lát nữa ta muốn được mát xa, có được không sư phụ " Kaguya ánh mắt long lanh nhìn hắn nói.

" Được nhưng ngươi phải chạy nốt sáu mươi vòng còn lại và phải tập kiếm thuật cùng Seako ba tiếng sau đó mới được nghỉ ngơi nhớ chưa" Hắn trả lời không thể thuyết phục hơn.

" Cái gì, ta nhớ chúng ta chạy được năm mươi vòng rồi mà nhỉ, sao lại còn những sáu mươi vòng được, có phải sư phụ tính sai không??" Kaguya lẩm nhẩm rồi nói.

" Không thể nào, ta mới đếm được bốn mươi vòng thôi, nhanh chạy tiếp..." Hắn chạy trước Kaguya, bỏ lại khuôn mặt đầy dấu hỏi chấm của nàng.

" Phù, mệt bở cả hơi tai, Seako tỷ tỷ , tỷ lấy giùm ta một ly nước được không??" Kaguya thở gấp gáp chạy về tới nơi liền nhờ Saeko lấy giúp một ly nước.

" Hihi, không ngờ bộ dạng muội bây giờ trông cũng dễ thương phết đấy chứ " Seako đưa cho Kaguga ly nước rồi nói. Kaguya ực một tiếng hết nguyên một ly nước rồi nhỏ giọng hỏi Saeko:" Tỷ tỷ, tỷ có cách nào khiến muội chạy mà không cảm thấy mệt không?? ".

" Con mèo lười biếng, muội lại muốn làm gì vậy ??" Nghe Kaguya hỏi, Saeko tò mò hỏi ngược lại Kaguya;" Chẳng là sắp tới sinh nhật sư phụ nên ta muội muốn bớt ít thời gian để làm một món quà tặng cho sư phụ, tỷ giúp muội được không ??".

" Nhanh vậy, sắp tới sinh nhật hắn rồi sao?? Được, tỷ sẽ giúp muội cắt ngắn bớt thời gian luyện tập đi đôi chút để đi chuẩn bị quà cho hắn." Saeko đồng ý giúp Kaguya giảm bớt thời gian luyện tập trong thời gian sắp tới. " Giờ chúng ta sẽ luyện tập những đòn tấn công cơ bản khi bị tập kích hay bị tấn công bất ngờ, đầu tiên muội phải thật bình tĩnh để xem xét xem tình huống xung quanh thế nào rồi lên phương án phản công lại một cách tốt nhất, sau đó....".

Saeko làm mẫu cho Kaguya một lần để nàng nhìn rõ rồi chỉ nàng cách thực hiện, cả kỹ năng lẫn độ phản xạ của Kaguya đang dần dần được cải thiện theo thời gian luyên tập, giờ đây nàng có thể né những đòn tấn công ngẫu nhiên từ Saeko mà không cần nhìn chúng, cơ thể Kaguya tự động né những đòn tấn công và trả lại những đòn tấn công khác. Nó vô cùng quan trọng trong việc thực chiến bởi chỉ cần một sai sót nhỏ nhoi cũng dẫn đến việc mất mạng hay thua cuộc, từng đòn quyền đều phải chính xác không được hụt hay thiếu lực...." Hủy Diệt Quyền..." Lòng bàn tay Kaguya cháy lên một đoàn hỏa diễm màu đen kịt chứa khí tức khủng khϊếp tỏa ra xung quanh, không gian như co rút lại khi luồng khí tràn ra ngoài, nàng đấm thật mạnh vào Ma Thạch Audora như mọi khi vẫn làm nhưng hôm nay khi chịu đựng cú đấm nàng gây ra, nó liền nứt ra một mảnh lớn hơn rồi từ từ nát hoàn toàn. Nàng nhẩy cẫng lên vui mừng chạy vào trong nhà khoe với hắn: " Sư phụ ,sư phụ, ta phá vỡ viên ma thạch kia rồi....".

" Khá lắm, ta có phần thưởng muốn tặng cho ngươi ". Hắn ôm lấy Kaguya vào lòng rồi lấy một thanh gươm trong hệ thống ra đưa vào tay nàng, Kaguya cảm nhận được sức mạnh khổng lồ tới từ thanh kiếm truyền vào người mình, hắn nói tiếp: " Thanh kiếm này là Thiên Kiếm, đã đi theo ta rất nhiều trận chiến, giờ ta tặng lại nó cho ngươi xem như quà tặng bước đầu thành công đạt được ".

" Cảm ơn sư phụ, ta nhất định sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.." Kaguya vui vẻ nhận lấy thanh kiếm, vuốt ve nó, nàng nhỏ một giọt máu vào thanh kiếm để nhận nó làm chủ, vì cả nàng và hắn đều sở hữu chung một nguồn sức mạnh nên việc nhận chủ diễn ra rất suôn sẻ, từ đây Thiên Kiếm đã có chủ nhân mới của mình....