Chương 23
:::Trà sữa và thịt nướng là combo hạnh phúc:::
Thời tiết rất nhanh đã chuyển từ mùa hè nóng bức sang mùa thu, nhưng ban ngày vẫn khô nóng như cũ, gần vào đêm thì tốt hơn một chút, có thể cảm nhận vài phần mát lạnh, xua tan đi cái nóng rộn ràng nhốn nháo.
Từ trước đến nay vào thời tiết này mỗi năm, lão phu nhân sẽ muốn đi lễ Phật, bởi vì lão Quốc công mất nên việc tiểu nhi tử (con trai nhỏ) tập tước cũng bị trì hoãn chút thời gian, chờ đến gần đây nhất mọi chuyện mới được sắp xếp ổn thỏa, lão phu nhân liền bắt đầu muốn đi chùa lễ Phật.
Trong lòng Mộc Khinh Lan sớm đã có chuẩn bị, thậm chí còn tính toán xem lúc lão phu nhân không ở nhà thì anh nên làm cái gì —— vì lão phu nhân từ trước đến nay đi lễ Phật sẽ không mang anh theo —— nhưng chỉ vì một câu của Đỗ Dao mà toàn bộ kế hoạch của anh đã vỡ nát.
“Con nói để Khinh Lan đi cùng?” Lão phu nhân rũ mắt xuống, lão nhân tuổi già đôi mắt đã mờ, mí mắt cũng chùng xuống.
Đỗ Dao đứng ở trước mặt lão phu nhân, trong mắt không có tình cảm đặc biệt thân mật, chỉ có tư thái tôn trọng cùng cung kính: “Nếu đã đi lễ Phật, cầu phúc vì Đỗ gia, vậy thì nên để cả nhà đi hết, không thì không đủ thành kính, không nhận được phúc phận.”
“Nếu như không thuận tiện thì con…” Mộc Khinh Lan ở một bên cũng mở miệng, anh không muốn đi cùng cho lắm.
Đỗ Dao vốn còn đang thuyết phục lão phu nhân, từ sau khi trượng phu mất, mọi chuyện lớn nhỏ lão phu nhân luôn dựa vào nhi tử quyết định, thấy Mộc Khinh Lan đưa ra lời từ chối, liền nhìn về phía Đỗ Dao.
Đỗ Dao híp mắt, ánh mắt nhìn về phía Mộc Khinh Lan sắc bén vô cùng: “Sao tẩu tẩu không muốn đi lễ Phật?” Không đợi Mộc Khinh Lan nói gì, hắn đã nói thêm: “Chuyện cúng bái thần phật không thể qua loa, cho dù bây giờ Đỗ gia thuận buồm xuôi gió, nhưng cầu được bình an vẫn tốt hơn, tẩu tẩu cũng nên vì hài tử ngẫm nghĩ lại. Nếu tẩu tẩu không đi, vậy đành để mẫu thân mang theo tiểu chất nhi đi thôi.”
Nhắc tới hài tử, Mộc Khinh Lan lập tức như bị nhéo lấy mạng sống, rốt cuộc nói không ra lời. Anh hiểu ý của Đỗ Dao, nếu anh cứ khăng khăng không đi, hài tử tất nhiên sẽ bị lão phu nhân mang đi, thậm chí về sau muốn thân cận cùng hài tử cũng khó.
Rốt cuộc, Mộc Khinh Lan vẫn không thể ngoan tâm cự tuyệt Đỗ Dao, thế là buổi sáng ngày hôm sau, đoàn xe Quốc công phủ liền chờ trước cửa.
Nhưng lần này lại gặp phiền toái rồi.
Đường núi chật hẹp, không chứa được nhiều xe đi qua cùng lúc, nếu không sẽ dễ xảy ra tai nạn. Thế nên số lượng xe ngựa sẽ giảm xuống, việc ghép người vào xe cũng là một vấn đề.
“Hay là tẩu tẩu ngồi cùng xe với đệ đi.” Đỗ Dao nói, trên mặt hoàn toàn là trạng thái tự nhiên chân thành: “Mẫu thân cơ thể suy nhược, ngồi trên xe một mình cho thoải mái còn có người trông chừng, ta cùng tẩu tẩu tuổi trẻ, vậy ngồi cùng một chiếc đi.”
Chuyện nam nữ tiếp xúc ở thời kỳ này không hà khắc như tiền triều, thân phận Mộc Khinh Lan là goá phụ, hai người bọn họ xem như người thân, hơn nữa bây giờ Đỗ Dao là Quốc công, trong lúc nhất thời cũng không khiến người ta có suy nghĩ khác thường gì, chỉ có Mộc Khinh Lan biết Đỗ Dao đương nhiên có tâm tư dị thường, nhưng nếu anh kiên quyết từ chối, ngược lại càng khiến cho người khác nghi ngờ. Thế là cuối cùng, anh chỉ có thể ngồi cùng xe ngựa với Đỗ Dao.
Mộc Khinh Lan đi vào, buông màn che cửa xong, liền thấy Đỗ Dao ngồi ở bên trong, vỗ vỗ chân mình, nói: “Lại đây, tẩu tẩu, ngồi lên đây.”
“Đỗ Dao, ngươi chú ý một chút!” Mộc Khinh Lan hoảng hoảng loạn loạn ngó ra bên ngoài, sợ có ai nhìn thấy.
Đỗ Dao chẳng hề để ý nói: “Nếu có chuyện gì, tất nhiên sẽ có người bẩm báo trước, tẩu tẩu không cần sợ hãi thế đâu.” Nói xong hắn dắt tay Mộc Khinh Lan.
Mộc Khinh Lan không tiếp tục phản kháng, nương theo lực kéo của Đỗ Dao, ngồi ở trong lòng hắn, không hề ngoài ý muốn cảm nhận được vật cứng nào đó đang chống trên mông mình.