Phiên ngoại 10: Tự mình rửa
:::Trà sữa và thịt nướng là combo hạnh phúc:::
Sau khi Đỗ Dao đi rồi, tiểu huyệt của Mộc Khinh Lan ngậm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, anh nằm ở trên giường, qua hơn nửa ngày mới lấy lại được chút sức lực để bò dậy.
Anh vừa động, liền cảm nhận được bên trong tiểu huyệt có thứ gì đó đọng lại, nghĩ đến những lời vừa nãy của Đỗ Dao, lòng anh vừa cảm thấy hổ thẹn vừa cảm thấy tức giận vô cùng, nhưng cũng không muốn để thứ này ở trong cơ thể mình lâu, anh không được tự nhiên mà mở hai chân ra, cầm lấy khăn chà lau cửa huyệt.
Chỉ là chà như thế không thể sạch hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong, Mộc Khinh Lan cắn môi giằng co ở trên giường hồi lâu, mới không thể không thừa nhận điều này. Anh cần phải dùng nước rửa.
Bởi vì vấn đề đặc thù thân thể của mình, trong viện của Mộc Khinh Lan từ trước đến nay thường không có người. Anh phủ thêm quần áo, bước chân xiêu vẹo đi đến bên cạnh bể tắm.
Chỗ bể tắm này nếu là trước kia, Mộc Khinh Lan trăm triệu lần cũng không dám lại đây, nhưng Đỗ Dao vừa mới đem mình đè ở trên giường làm một hồi lâu, trong khoảng thời gian ngắn hắn sẽ không đến đây nữa.
Mộc Khinh Lan cắn môi, ở trong nước mở hai chân ra, ngón tay thăm dò đi vào, ở bên trong đổi từng góc độ mà moi móc, làm dịch màu trắng đυ.c tản ra trong nước.
Ngâm ở trong nước một hồi lâu, Mộc Khinh Lan mới xác định bản thân đã rửa sạch sẽ hết. Anh từ trong nước đi ra, thời điểm mặc quần áo mới phát hiện không có mang theo quần áo sạch đến đây.
Nhìn y phục trước mắt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đỗ Dao, Mộc Khinh Lan rất không muốn, nhưng anh cũng không thể cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà trở về phòng được. Giãy giụa hồi lâu, cuối cùng anh vẫn phải mặc lại y phục kia, giống như người ở đầu đường hay cuối ngõ bị người ta lôi kéo lại cưỡиɠ ɠiαи, chỉ có thể mặc quần áo dơ bẩn về nhà phụ nhân, nghiêng ngả lảo đảo đi về.