Thời điểm Vân An đi xuống xe ngựa cảm giác cả người mình hay là mơ hồ đấy, cái này còn có thể xem như " Huyền" Học ư?
Nhìn ra mình là nữ nhân chuyện này kỳ thật cũng không tính rất khó, đặc biệt đối với Huyền Nhất.
Nếu như nàng thật là người mở đường đồng tính chi ái thời đại này, đồng loại xem đồng loại vẫn có thể liếc phân biệt thật giả, ví dụ như thời điểm Vân An ở Trái Đất, liếc có thể nhìn ra đồng loại bên người, không giới hạn tại những người có bề ngoài rất giống nam sinh, cho dù là tóc dài bồng bềnh muội tử, Vân An cũng có thể phân biệt ra, bởi vì chân chính trên thân đồng tính luyến ái có một cỗ khí chất, nói không quá đi lên, đại khái là trong vô hình cùng giới hút nhau đi.
Có thể...... Nhìn ra trong lòng mình tích tụ chuyện này lại thế nào nói? Trong khoảng thời gian này đến nay, nói chính xác hẳn là sau khi quyết định nhúng tay vào chuyện của Lâm gia, Vân An một mực ở trong một loại mâu thuẫn nào đó.
Trước khi xuyên qua Lý giáo sư từng nghiêm chỉnh khuyên bảo mình, muốn đem chính mình định nghĩa thành bụi bậm của lịch sử, cho dù là thấy chết mà không cứu được cũng không nên mưu toan cải biến bất cứ chuyện gì, mặc dù nơi này cũng không phải là thời không của Trái Đất cổ đại, có thể Vân An với tư cách kẻ xuyên việt, mưu toan thay đổi đại sự sự thực đã định tại thời không này, nhất định sẽ đối tương lai người sinh ra ở thời không này hoặc nhiều hoặc ít ảnh hưởng, ảnh hưởng này có thể là chính diện đấy, cũng có thể là mặt trái, giống như là Con mèo của Schrödinger*, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là không nên can thiệp bất cứ sự phát triển của chuyện gì. (Con mèo của Schrödinger: là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử. Cái này khá dài và khá khó hiểu. Giống như đa vũ trụ vậy, các bạn có thể gg để đọc thêm nhé)
Điểm này, Vân An lòng tựa như gương sáng đấy, Lũng Đông Lâm thị với tư cách là nhà giàu nhất thời đại, nhất định sẽ như Tử Cống, Phạm Lãi, Thạch Sùng, Thẩm Vạn Sơn* như vậy được ghi vào sử sách, can thiệp Lâm gia hết thảy, kỳ thật cũng vi phạm với sứ mạng xuyên không cùng ước nguyện ban đầu của Vân An. (Tử Cống, Phạm Lãi, Thạch Sùng, Thẩm Vạn Sơn: đây là những thương nhân giàu có có thật trong lịch sử TQ, nổi tiếng tài giỏi, các bạn có thể gg để hiểu thêm nhé)
Tựa như Huyền Nhất nói: trước mắt sứ mạng này cùng bản tâm Vân An tạo thành mãnh liệt xung đột, bởi vì trợ giúp Lâm Bất Tiện thoát khỏi kết cục đầu một nơi thân một nẻo, là phát ra từ bản tâm nguyện vọng của Vân An.
Huyền Nhất nói nhìn như huyền diệu khó giải thích, nhưng với tư cách là người trong cuộc, Vân An minh bạch Huyền Nhất nói là cái gì, cũng biết lời nói của Huyền Nhất không ngoa.
Về sau Huyền Nhất chỉ liên tục nói cho Vân An, nàng tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật thân phận của Vân An, liền tựa ở trên xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần.
Vân An tức thì suy nghĩ một đường, dẫn đến thời điểm xuống xe cả người chóng mặt, liền chuyện gì đã xảy ra cũng không có nghe được.
Trên đường một đoàn người Lâm phủ quay về thành, gặp gia đinh Lâm phủ cưỡi khoái mã đến đây truyền lời, gia đinh bẩm báo nói: " Lâm lão gia mệnh hắn lên núi đi bẩm báo, muốn Lâm phu nhân mẫu nữ gấp rút hồi phủ, có chuyện khẩn yếu. "
Thấy Lâm phu nhân các nàng đã trên đường hồi phủ, gia đinh phi mã hồi phủ bẩm báo.
Đợi gia đinh đi, mẫu nữ hai người thần sắc khác nhau, Lâm phu nhân cảm thấy là thân thể phu quân nhà mình xảy ra vấn đề, mà Lâm Bất Tiện trong nội tâm tức thì dâng lên một cỗ dự cảm bất thường, tính toán thời gian...... Cũng không sai biệt lắm.
Lâm phu nhân sắc mặt không tốt lắm, nhìn về phía nữ nhi của mình, hỏi: " Tiện Nhi, phụ thân ngươi vội vã gọi chúng ta trở về như vậy, có phải trong phủ đã xảy ra chuyện gì hay không? Hay là nói thân thể của phụ thân ngươi xảy ra vấn đề? "
Lâm Bất Tiện cầm tay của mẫu thân nhà mình, trấn an nói: " Mẫu thân không cần lo ngại, nữ nhi ngược lại cảm thấy chuyện này là mẫu thân suy nghĩ nhiều, năm nay thời gian chúng ta đến Thanh Hư Quan vốn là so những năm qua đã muộn mấy ngày, nếu là đổi lại những năm qua, sớm mười ngày nên hồi phủ, hôm nay đã là tháng tám mười ba, còn có hai ngày chính là Trung thu đại thể, không ít chưởng quầy cửa hàng còn có bằng hữu các nơi trong giới kinh doanh tránh không được muốn nhập phủ bái phỏng, nhóm dòng họ cũng muốn mang theo gia quyến nhập phủ, phụ thân một người vừa muốn bên trong bề bộn, vừa muốn bên ngoài bề bộn, nhất định là thiếu phương pháp phân thân, gọi chúng ta trở về cũng là có thể giải thích. "
Lâm phu nhân nghe xong lời nói của nhà mình nữ nhi, sắc mặt mới tốt một ít, nhẹ gật đầu, nói ra: " Ừ, ngươi nói rất có đạo lý, khả năng chính là sự kiện này, bất quá...... Cha ngươi hắn, trận này thân thể không tốt lắm, hắn sợ ngươi phân tâm một mực không cho ta cho ngươi biết, từ đầu năm khởi, phụ thân ngươi liền lúc có hung muộn khí đoản (ngột ngạt khó thở) mao bệnh, thường thường nửa đêm ngủ đột nhiên bị nghẹn tỉnh, ho khan một hồi mới có thể chìm vào giấc ngủ, hơn nữa bị họ Chung chính là kẻ khốn nạn kia còn có Lý Tri phủ cả nhà bọn họ tử khí một lần, gấp hỏa công tâm, ho khan vài ngày đâu. " Lâm phu nhân mặt lộ vẻ lo lắng, hoạt động ngón tay quấy quấy trong tay khăn lụa, còn nói thêm: " Chuyện này ngươi cũng đừng cùng An Nhi nói a, miễn cho An Nhi trong nội tâm khó chịu, hắn không cha không nương cũng là hài tử đáng thương, mẫu thân nhìn rồi, An Nhi chẳng qua là dạy bảo sơ sài dẫn đến lôi thôi lếch thếch, bản tính cũng không xấu, đây không phải lúc kia cha cùng nương không hiểu rõ hắn nha, cha ngươi ngày bình thường mặc dù ngoài miệng không nói, lại trước nhất đem ngươi làm trọng, nếu như ngươi là một nam tử...... Ai, ngươi xem, ta lại ăn nói bậy bạ. Tóm lại, lần này hồi phủ, nương hội hảo hảo ở trước mặt cha ngươi khen ngợi An Nhi một phen, tin tưởng không dùng được bao lâu, cha ngươi sẽ triệt để tiếp nhận An Nhi, đến lúc đó thân thể nói không chừng liền toàn bộ tốt rồi. "
" Vâng, nữ nhi minh bạch. Kỳ thật tướng công nàng......" Lâm Bất Tiện vốn muốn nói năng lực tính nhẩm của Vân An phóng nhãn toàn bộ Yến quốc cũng là tồn tại cực ít, Lâm phủ với tư cách hậu thuẫn, tin tưởng nàng không dùng được bao lâu có thể mở ra quyền cước, nghĩ lại lại cảm thấy không ổn, dù sao thân phận Vân An là cái bí mật, vạn nhất lời của mình đưa tới mẫu thân hứng thú, làm cho nàng lưu ý đến Vân An đến ngược lại biến khéo thành vụng.
" Cái gì? "
" Nữ nhi nói là, tướng công nàng ôn nhu săn sóc, đối nữ nhi rất chiếu cố, là một người đáng giá phó thác, xuất thân của nàng cũng không phải nàng có thể quyết định. "
" Đúng là đạo lý này đâu, dùng hôm nay tình huống trong phủ của chúng ta, cũng không cần An Nhi làm cái gì, chỉ cần hắn đối với ngươi tốt, cùng ngươi một lòng, những thứ khác lại có cái gì vội vàng đây này? "
" Mẫu thân nói thật đúng. "
......
Xế chiều hôm đó, một đoàn người Lâm phu nhân về tới Lâm phủ, Lâm phủ cửa chính mở rộng, trong phủ tất cả nhất đẳng nha hoàn gia đinh đều quỳ gối ngoài cửa, ngay ngắn hướng dập đầu, cất cao giọng nói: " Cung nghênh, phu nhân, Tứ tiểu thư, tứ cô gia hồi phủ. "
Lâm phu nhân khoát tay áo: " Tất cả đứng lên a. "
" Tạ phu nhân. "
" Đem Thúy Trúc Uyển thu thập đi ra, thỉnh Huyền Nhất đạo trưởng ngủ lại, đạo trưởng yêu thích yên tĩnh, ngày thường không có triệu hoán, không được đi quấy rầy. "
" Vâng. "
Lâm phu nhân quay đầu đối Huyền Nhất nói ra: " Đạo trưởng mời đến Thúy Trúc Uyển nghỉ ngơi chút, muộn một ít ta sẽ đi qua thấy ngài. "
" Tạ phu nhân. "
......
Cả đám tiến vào cửa chính, đi qua tiền viện, hành lang gấp khúc cùng hoa viên tiến vào hậu viện, lại có một đám nha hoàn cùng gia đinh quỳ trên mặt đất, khi bọn hắn phía trước còn đứng mấy vị nữ tử tuổi khác nhau, ăn mặc kiểu phụ nhân.
" Cung nghênh phu nhân, Tứ tiểu thư, tứ cô gia hồi phủ. "
Mấy vị phu nhân cũng nhao nhao vung vẩy khăn tay nhỏ, đã thành một cái vạn phúc lễ: " Cung nghênh chủ mẫu. "
Lâm phu nhân nhàn nhạt quét mấy vị kia phu nhân, trong đó ánh mắt ở trên mặt một nữ tử, trên dưới hai mươi tuổi, dừng lại một lát, hỏi: " Ngươi là người phương nào? "
Nàng kia cúi đầu ra khỏi hàng, quỳ xuống đất trả lời: " Thϊếp thân Lưu thị, nguyên là Trữ vương phủ nhạc công, sau bị Trữ vương điện hạ tặng cho phu quân, thu phòng. "
Vân An mắt lộ ra kinh ngạc, nàng lúc này mới xem minh bạch, nguyên lai những phu nhân này hoàn mập yến gầy, tuổi khác nhau, đều là...... mẹ kế của Lâm Bất Tiện?
Lâm phu nhân cười nhạt một tiếng, vuốt càm nói: " Nguyên lai là Lưu muội muội, là chúng ta đến Thanh Hư Quan mấy ngày nay thu? "
" Vâng. "
" Khó trách nhìn xem lạ mắt, đứng lên đi. "
" Tạ chủ mẫu. "
" Các ngươi cũng đều đứng lên đi, lão gia đâu? "
" Hồi phu nhân, lão gia nghe nói phu nhân và tiểu thư cô gia muốn trở về, đã ở phía sau sảnh. "
" Ừ, Tiện Nhi, An Nhi, chúng ta đi. "
Vân An lặng lẽ meo meo tiến đến bên người Lâm Bất Tiện, thừa dịp Lâm phu nhân không chú ý, giật giật Lâm Bất Tiện ống tay áo, giảm thấp xuống thanh âm hỏi: " Vừa rồi cái kia chín, đều là ngươi sau...... Ách, cha ngươi tiểu thϊếp a ? "
" Ừ. "
" Ta như thế nào chưa thấy qua đâu? Đại hôn cũng không gặp các nàng tới tham gia. "
Lâm Bất Tiện khiêu mi, dùng giọng điệu không thể bình thường hơn được trả lời: " Các nàng nào có tư cách đăng đường nhập thất?*" (Đi vào trong phòng, vào trong nội thất)
" Ah......"
Vân An cảm khái nói: thời đại này nữ tử lập gia đình làm thϊếp, giống như địa vị so với chính mình tưởng tượng còn thấp hơn a.
Cũng đúng, nhớ rõ mình ở《 Thạch Đầu Ký》 ở bên trong xem qua, Cổ phủ thái độ của những anh em con vợ cả, chị gái và em gái, đối Triệu di nương cũng không có nhiều cung kính.
Đi vào phòng khách riêng, Lâm lão gia đã ngồi ở chủ vị uống trà, Lâm phu nhân cùng Lâm Bất Tiện bước nhanh về phía trước, tốc độ Vân An cũng nhanh hơn.
Lâm phu nhân thi lễ một cái, nói ra: " Lão gia. "
Lâm lão gia cười nói: " Phu nhân nhanh ngồi, như thế nào mấy ngày không gặp ngược lại câu nệ đi lên? "
Lâm phu nhân cười cười, ngồi xuống vị trí bên người Lâm lão gia.
Lâm Bất Tiện cùng Vân An song song quỳ xuống đất, hành lễ nói: " nữ nhi, hiền tế, thỉnh an phụ thân. "
" Ừ, đứng lên đi, lo pha trà. "
" Tạ phụ thân. "
......
Về sau thời gian bên trong, Lâm lão gia kiên nhẫn nghe xong Thanh Hư Quan một nhóm kiến thức, ngẫu nhiên cũng sẽ nói lên vài câu, bầu không khí coi như hòa hợp.
Lâm lão gia nâng chén nhỏ chung trà lên hớp một ngụm, nhìn Lâm phu nhân liếc, hai vợ chồng tâm hữu linh tê*, Lâm phu nhân chủ động đứng dậy nói ra: " Đoạn đường này giày vò, ta có chút mệt mỏi, đi trước nghỉ ngơi. " (tâm hữu linh tê: tâm ý tương thông)
" Ừ, phu nhân đi thong thả. "
Lâm phu nhân ly khai, Lâm Uy nhìn Vân An, nói ra: " An Nhi cũng đi nghỉ ngơi đi. "
Vân An minh bạch, rõ ràng là người ta cha và nữ nhi ở giữa có chủ đề bí mật muốn nói, nàng là không sao cả, bưng lên cánh tay thi lễ một cái, chuẩn bị rời đi.
Không nghĩ tới Lâm Bất Tiện bên cạnh lại mở miệng nói: " Phụ thân, xin cho phu quân ở lại đây đi. "
Lâm Uy giương mắt, nhìn Lâm Bất Tiện liếc, người kia bình tĩnh nói: " Việc này phu quân sớm muộn gì đều muốn tham dự, nữ nhi không cảm thấy chuyện này có cái gì có thể giấu diếm, hơn nữa rất sớm lúc trước nữ nhi đã đem chuyện này báo cho phu quân biết, nếu như phụ thân lưu nữ nhi có sự tình muốn nói cùng nữ nhi nghĩ chính là một sự kiện, nữ nhi cảm thấy chuyện này không có phu quân duy trì, sợ là không thành. "
Lâm Uy trầm ngâm một lát, ánh mắt tại Vân An cùng Lâm Bất Tiện tầm đó lưu chuyển, cuối cùng gật đầu nói: " Được rồi, An Nhi cũng ngồi xuống. "
" Tạ phụ thân. "
Mặc dù Vân An đối sự kiện lưu không lưu lại nơi này cầm thái độ thờ ơ, nhưng nghe đến Lâm Bất Tiện nói như vậy, nàng như trước rất cảm động, có loại được tôn trọng, cảm giác được cần.
Lâm Uy hắng giọng một cái, nói ra: " Không biết Tiện Nhi cùng ngươi nói nhiều ít, Chung Tiêu Đình người này, ngươi biết không? "
Vân An trong lòng trầm xuống, quay đầu nhìn Lâm Bất Tiện liếc, mới một lần nữa nhìn về phía Lâm Uy, nghiêm túc nhẹ gật đầu: " Biết rõ. "
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hôm nay chương mới đã đến, cảm tạ mọi người đọc.
Kế tiếp phó bản, vợ vợ dắt tay đánh quái ah.
Editor: Tra nam trở về, càng ngày càng gay cấn mn ơi 🥳