Bạn Trai Qua Mạng Là Người Ngoài Hành Tinh

Chương 14

Là một người hầu gái, A Nhược không có tư cách an ủi hay động viên Lục Tinh Vọng, nàng chỉ có thể lặng lẽ đến bên cạnh, dịu dàng nói: "Y phục của điện hạ, nô tì đã chuẩn bị xong từ hôm qua, người thay ở phòng thay đồ phía sau nhé."

"Ừm, đa tạ." Dù sao A Nhược cũng là vυ' nuôi từ nhỏ đã chăm sóc anh, Lục Tinh Vọng luôn dành cho nàng sự tôn trọng nhất định.

A Nhược mỉm cười: "Để nô tì dọn dẹp bàn giúp người, điện hạ cứ đi trước đi ạ."

Lục Tinh Vọng gật đầu, đứng dậy rời khỏi bàn. Ánh mắt A Nhược lướt qua vài tờ giấy nháp trên bàn, đó là những ghi chú Lục Tinh Vọng ghi lại trong lúc học toán online. Chúng nằm ngổn ngang, trông chẳng khác nào những tờ giấy bỏ đi. Và sự thật đúng là như vậy, Lục Tinh Vọng cũng không có ý định giữ lại chúng.

A Nhược thuận miệng hỏi một câu: "Điện hạ, những thứ này cần phải vứt bỏ sao ạ?"

Bước chân Lục Tinh Vọng khựng lại, anh quay đầu nhìn những tờ giấy trên bàn, lời định nói ra lại chẳng thể thốt nên lời. Trong đầu anh lúc này lại hiện lên hàng loạt tin nhắn cùng giọng nói có chút vụng về nhưng đầy chân thành của Giản Muội. Không rõ là do động lòng trắc ẩn hay là cảm động, chàng thiếu niên đứng im lặng một lúc, cuối cùng vẫn quay mặt đi, thản nhiên đáp: "Cứ để đó."

A Nhược cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng vẫn cung kính đáp: "Vâng ạ."

...

Hành tinh Stein - Núi Garo

Núi Garo được mệnh danh là ngọn núi của các vị thần. Trên núi quanh năm được ánh sáng thần thánh bao phủ, cây cối xanh tốt sum suê trải dài hàng trăm dặm, kỳ trân dị thú nhiều vô số kể. Vùng đất linh thiêng này cũng là nơi tọa lạc của Thần điện, nơi thờ phụng các vị thần linh của hành tinh Stein, từ bao đời nay vẫn luôn được người dân tôn kính. Hôm nay là ngày lễ tế thần, hoàng tộc xuất hành với tiếng vang trấn động cả một vùng trời. Trên bầu trời cao, những chú chim vàng với đôi cánh trắng muốt, biểu tượng của hoàng đế, kéo cỗ xe lộng lẫy bay lượn, để lại dấu vân trên nền trời xanh thẳm.

Khi đến gần Thần điện, những con thiên mã phải hạ cánh. Mọi người cùng bước đi lên núi để tỏ lòng thành kính.

Đoàn người dẫn đầu dừng lại, một người đàn ông mặc trang phục lộng lẫy bằng gấm vóc bước xuống. Áo choàng của ông ta chủ yếu là màu trắng, trên vai thêu hình mây lành bằng chỉ vàng. Khuôn mặt ông ta toát lên vẻ uy nghiêm, từng cử chỉ đều tràn đầy vẻ oai phong. Đó chính là hoàng đế của hành tinh Stein. Theo sau ông ta là vài con thiên mã màu trắng sữa cũng lần lượt hạ xuống. Vài vị hoàng tử mặc trang phục cưỡi ngựa màu trắng bước xuống, quỳ một gối xuống đất, cung kính hành lễ: "Tham kiến phụ hoàng."

Hoàng đế nhìn các hoàng tử rồi lên tiếng: "Miễn lễ."

Ba vị hoàng tử đứng dậy. Tuổi tác của họ thực ra không chênh lệch là bao. Ngay cả Thái tử - người con trai cả cũng mới chỉ 17 tuổi. Người con út thì năm này vừa tròn 14. Trong số đó, ánh mắt của hoàng đế không tự chủ dừng lại trên người Lục Tinh Vọng lâu hơn một chút. Mặc dù đây là người con út của ông, nhưng dù ở đâu thì vị tam hoàng tử vẫn luôn nổi bật hơn cả. Lục Tinh Vọng quỳ một gối xuống đất, lưng thẳng tắp, toát lên khí chất kiên cường như núi tuyết khiến người ta phải chú ý ngay từ cái nhìn đầu tiên.

"Tinh Vọng." Hoàng đế cất tiếng: "Cơ thể con đã khỏe lại chưa?"

Lục Tinh Vọng hơi ngẩng đầu lên, sau đó lại cúi xuống: "Đa tạ phụ hoàng quan tâm, con không sao ạ."

Hoàng đế gật đầu: "Vậy thì tốt."

Lục Uy - người con trai thứ hai luôn muốn gây chú ý với hoàng đế bèn lên tiếng: "Hôm nay trên núi gió to, tam đệ lại không được khỏe như trước. Thần quan cũng đã dặn dò phải giữ gìn sức khỏe, nếu không sẽ dễ mắc bệnh. Tam đệ phải cẩn thận đừng để bị lạnh. Hay là để ta sai người lấy áo choàng cho tam đệ?"