Xin Lỗi, Em Không Dám Nữa

Chương 22: Phó Hàn

Nhìn cổng trường ngay trước mắt ,Phương Vinh rạo rực xe vừa dừng lại đã không chờ kịp muốn mở cửa ra

“ bộp “

“ anh cho em xuống rồi sao “

Âm thanh không vui của Cố Dạ truyền tới ,hắn gấp laptop lại lạnh lùng nhìn cô

“ em ...em xin lỗi “

Da đầu của Phương Vinh căng lên ,cúi đầu đặt tay về chỗ cũ

Thời gian từ từ trôi qua ,hai tay Phương Vinh căng thẳng đổ đầy mồ hôi ,khai giảng sắp bắt đầu rồi nhưng Cố Dạ không có dấu hiệu cho Phương Vinh xuống xe

“ Dạ... sắp... sắp tới giờ rồi “

Phương Vinh sợ hãi liếc nhìn Cố Dạ , ngón tay hắn chỉ dừng lại khoảng 2s rồi tiếp tục lướt trên bàn phím

Phương Vinh miếm môi ,hai mắt hồng hồng ,quay đầu nhìn cổng trường bắt đầu thưa thớt học sinh

Một lúc sau tiếng MC bắt đầu vang lên mở màn buổi khai giảng ,Phương Vinh suy sụp bả vai rũ xuống cả người thẩn thờ quay đầu nhìn phía trường học ,nước mắt không tiếng động rơi xuống

Đến khi buổi lễ kết thúc ,Phương Vinh mới từ trên xe bước xuống cụp mắt bước vào trường

Bàn học của cô được sắp xếp kế bên cửa sổ ,do trường chuyên về hội họa nên con trai rất ít ,lớp cô chỉ có 3 người con trai còn lại là nữ ,tất nhiên cô không được phép ngồi gần con trai càng không được nói chuyện với họ

“ này cậu ,xin chào “

Phương Vinh vừa mới ngồi xuống thì bạn nữ bàn trên đã quay xuống bắt chuyện với cô

“ xin...xin chào “

Phương Vinh chỉ đáp lại một tiếng rồi không nói nữa , cô không quên Cố Dạ không cho phép cô kết thân bạn bè

Cô bạn tính nói gì nữa nhưng cô giáo đã tới lớp nên cô ấy đành quay lên

Giờ học diễn ra rất thuận lợi ,tới giờ nghỉ trưa bạn bè trong lớp lục đυ.c xuống cantin ăn cơm

" cậu đẹp thật đó ,tôi chưa thấy ai không trang điểm mà đẹp như cậu đâu "

Phương Vinh tính đứng dậy đi ăn trưa thì cô ấy đã quay xuống ,hai mắt hâm mộ nhìn chầm chầm vào làn da của Phương Vinh

" cảm ơn , cậu cũng rất đẹp"

Da Phương Vinh đúng là rất đẹp ,trắng mịn hồng hồng , khi ánh mắt chiếu vào mới thấy những sợi lông tơ nhỏ bé ,Cố Dạ rất thích làn da này mỗi đêm hắn đều cởi sạch quần áo giúp cô bôi kem dưỡng ẩm tiện thể mâm mê chúng

“ này cậu đi ăn trưa cùng nhau không “

“ được “

Sau một hồi do dự ,Phương vinh quyết định đồng ý ,còn Cố Dạ có cho phép hay không để về rồi tính

Xuống cantin nhìn mọi người xếp hàng mua cơm bằng tiền mặt ,Phương Vinh lại cầm chiếc thẻ đen Cố Dạ đưa cho trước khi xuống xe , cô hoang mang đưa cho nhân viên bán cantin

Cô nhân viên có vẻ hơi bất ngờ ,quay người vào trong một lúc sau cô ấy cầm ra một phần cơm đặc biệt cho Phương Vinh

Phần cơm khác hoàn toàn với mọi người ,đầy đủ dinh dưỡng lại được trang trí đẹp đẽ nhìn sơ qua cũng biết là do đầu bếp nổi tiếng làm

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người ,Phương Vinh cầm phần cơm của mình đi về phía cái bàn trống trong góc

" ao..nhìn đẹp mắt quá đi mất "

" bạn muốn ăn không ,mình đổi với bạn "

Nhìn hai mắt cô nàng sáng lên ,trong phút chót đột nhiên Phương Vinh không hề muốn ăn phần cơm này nữa .Đây là có ý gì ,có phải kể cả khi đi học ,cô cũng không thoát khỏi kiểm soát của hắn

" thật chứ ,mình có thể không "

" được ,của bạn đây "

Phương Vinh đặt phần cơm của mình sang cho cố ấy ,còn mình ăn phần cơm giống với mọi người ở đây

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện , tình cảm đã thân thiết hơn rất nhiều ,cô ấy tên là Lâm Thiên ái là một cô nàng năng động hay giúp đỡ mọi người ,có lẽ do đây là người bạn đầu tiên nên Phương Vinh đặc biệt trân trọng

" woa...họ tới rồi kìa ... A... "

Đột nhiên tiếng hò hét khắp phía vang vọng lên ,cả hai cùng nhìn theo hướng âm thanh phát ra

Khi Phương Vinh nhìn sang cô bắt gặp đôi mắt màu nâu rất đẹp , hai ánh mắt đối diện nhau bỏ qua hết những âm thanh tạp nham bên ngoài ,trong tim cả hai giống như có cái gì đang rục rịt nở ra

"" này ..tiểu vinh ""

Thiên Ái thấy cô nhìn đến ngơ ngẫn thì bật cười lấy tay đυ.ng đυ.ng vào cô

" hả.."

Đến khi Phương Vinh ý thức được ,người con trai đó đã ngồi xuống cái bàn phía trên cô ,xuyên qua Thiên Ái cả hai ngồi trực diện với nhau

" đẹp trai lắm đúng không , anh ấy tên là Phó Hàn ,khóa trên của chúng ta ,hiện đang là hotboy của trường nhà lại giàu nữa "

Phó Gia

Đó không phải là gia tộc của công ty sắp hợp tác với Cố Dạ sao , cô với cậu ấy lại học cùng trường xem ra còn phải gặp mặt nhiều lần

---------------------

" này ..cô bé mới đến đó đẹp ha "

Bạn thân Kỹ Thừa ngồi bên cạnh hút cùi chỏ vào ngực Phó Dạ ,ánh hắn chỉ về hướng Phương Vinh

" cũng được "

Phó Hàn nhìn cô hai lần rồi cúi đầu dùng cơm

" được đó ,chưa thấy cậu mở miệng khen ai bao giờ.. thích thì cua đi "

Kỹ Thừa khoa trương cười ha hả

" không được , cô bé đó thân thế rất đặc biệt "

Phó Hàn khẽ nhìn nụ cười vui vẻ của Phương Vinh rồi cụp mắt xuống ,lạnh nhạt thốt ra một câu

Kỹ Thừa : ????????