Tội Môn

Chương 4: Nhét Cả Cuộn Giấy Vào Trong Hoa Huyệt.

Dương Mục cùng Dương Hiểu thay đổi vị trí, anh nhìn xuống cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ đang phun dịch trọc ào ào kia thì có chút ngại nó ghê tởm cho nên liền thuận tay lấy một cuộn khăn giấy ở bên cạnh tới, lười xé nó ra vì thế dứt khoát nhét hết toàn bộ cuộn giấy vào bên trong cái tao bức đầy cơ khát kia, một bên vừa nhét nó vào một bên vừa tỏ vẻ chán ghét nói: “Đúng lúc để cho nó hút bớt nước ở bên trong ra cho mày, đỡ cho cái huyệt bên trong đều dính nhớp đến dơ bẩn bất kham.”

Dương Trì đau đến mức luôn ngân kêu, nhưng kia tiếng kêu lại cực kỳ nhỏ bé lại yếu ớt, ngược lại càng giống như tiếng mèo con động dục chọc người khác muốn triệt để phá hủy cậu. Dương Mục đem cuộn giấy kia thẳng tay nhét hết toàn bộ vào trong thịt huyệt của Dương Trì, lập tức cuộc khăn giấy bị lỗ thịt mềm mại nuốt sống. Dương Trì hét lên đầy đau đớn nhưng Dương Mục không thèm để ý đến cậu mà ngược lại càng bồi thêm vài cú vào trong cái lỗ lol dơ bẩn không có cách nào khép lại kia mãi đến khi cửa huyệt sưng đỏ ấy hoàn toàn khép kín lại mới nâng cái người đã hoàn toàn xụi lơ trên giường dậy.

Mười ngón tay của Dương Mục bắt lấy hông cậu, nâng toàn bộ cơ thể cậu lên để cho c̠úc̠ Ꮒσα của cậu gian nan ngậm lấy cực đại qυყ đầυ của anh sau đó đưa ngón tay anh lại di chuyển đến khẽ hở giữa hai cái mông căng tròn kia dùng sức tách ra hai bên lộ ra cái lỗ hậu huyệt đang mấp máy thèm khát rồi trực tiếp đâm từ phía dưới lên, hai tay đang đỡ lấy eo của cậu cũng phối hợp với động tác đỉnh lên của anh mà đè xuống khiến c̠úc̠ Ꮒσα cậu gắt gao nuốt lấy căn dương cụ to lớn kia.

Dương cụ của Dương Mục cực kỳ lớn, so căn dương cụ của Dương Hiểu còn thô to hơn gấp mấy lần đã vậy chiều dài của căn dương cụ kia còn không thua kém gì căn dương cụ hai mươi cm của Dương Hiểu. Hoa huyệt của Dương Trì bị thao mở suốt cả đêm hôm qua nhưng mà c̠úc̠ Ꮒσα lại không được sử dụng cho nên lúc này nó vẫn còn tương đối khít, có điều Dương Mục đâu thèm để ý tới chuyện đó, anh trực tiếp thao vào bên trong hung hăn đâm chọc khiến cho Dương Trì đau đến mức phải gào thét lên, cánh tay gầy yếu của cậu gắt gao bám lấy người đang thi ngược cậu liều mạng cầu xin tha thứ.

“Anh lớn, không, đường mà! Dừng…… dừng đi…. Đau, đau qua, nhẹ một chút thôi! Cầu xin anh, cầu xin anh nhẹ… nhẹ một chút…… Cầu anh, a a a a! A ——! Không cần, Đừng mà!”

Tiếng gào thét của Dương Trì dồn dập vang lên tựa như sắp hỏng mất rồi vậy mà Dương Mục lại ngoảnh mặt làm ngơ. Anh chỉ thả chậm tốc độ đâm rút của mình nhưng lại càng tăng thêm độ sâu khi tiến vào. Anh thong thả nâng toàn bộ thân thể của Dương Trì lên tới đỉnh qυყ đầυ chỉ để cho cái miệng huyệt ngậm lấy một chút trên đỉnh qυყ đầυ rồi lại đột nhiên túm eo cậu xuống để cho c̠úc̠ Ꮒσα cậu nuốt trọn căn dương cụ kia đến tận gốc lạp đi lặp lại động tác kia, kịch liệt trừu cắm. Mỗi một lần cái huyệt da^ʍ của cậu nuốt đến tận gốc căn dương cụ kia thì đầu khất của dương cụ đều có thể đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu. Nếu dùng tay đè lên cái bụng không có tí thịt nào của Dương Trì thì xuyên qua lớp da trên bụng có thể cảm nhận được hình dạng qυყ đầυ mà Dương Mục đang đâm vào bên trong.

Dương Hiểu đứng ở một bên bị một màn dâʍ đãиɠ này kích động thú tính, một lần nữa sải bước tới trước giường bắt lấy cái miệng đang thét chói tai động thân đem căn dương cụ của mình đỉnh trực tiếp vào tận bên trong cuống họng của Dương Trì, một bên vừa dùng sức đĩnh động vòng eo một bên thì chụp lấy cái gáy cậu đâm ngược vào căn dương cụ đang đỉnh tới kia. Sức lực của Dương Hiểu cực lớn khiến cho Dương Trì mơ hồ có một loại cảm giác căn dương cụ kia đang muốn đâm vỡ cuống họng cậu. Kɧoáı ©ảʍ dưới tình huống đau đớn cực hạn bỗng nhiên lâm vào một loại ảo giác đầy kỳ dị tựa như căn dương cụ kia đang thọc xuyên vào trong cuống họng cậu của Dương Hiểu và căn côn ŧᏂịŧ thô to của Dương Mục trực tiếp xuyên thấu tràng đạo, sau đó cả hai căn dương cụ của bọn họ một cái thì từ trên đâm xuống, một cái lại từ dưới đâm lên giao thao ngay tì vị cậu, đâm rút trăm ngàn cái rồi phun ra từng luồng từng luồng nùng tinh nồng đậm giao hòa với nhau tại dạ dày cậu rồi được nó tiêu hóa, cuối cùng hoàn mỹ dung hợp vào trong da thịt.

Tựa như thân thể cậu chỉ là một món đồ dùng để chứa đựng, được tạo ra chỉ để liên thông các căn dươиɠ ѵậŧ hùng tráng của rất nhiều nam nhân, để chúng nó thân mật tương ngộ trong cơ thể mình, bắn ra, cuối cùng gắt gao dung hợp lại với nhau tựa như hiện tại vậy.