Sự việc kia qua đi, Chử Ngạn triệt để không để ý tới Cố Trọng Cảnh nữa, y thề độc, tháng này tuyệt đối không để ý tới Cố Trọng Cảnh, nếu để ý đến hắn y sẽ cùng họ với Cố Trọng Cảnh!
Thật quá đáng, cư nhiên... Cư nhiên trong điện thoại nghe thấy tiếng hắn làm loại chuyện kia...
Cố Trọng Cảnh biết mình đắc tội người trong lòng, chỉ có thể dỗ dành bù đắp cẩn thận các loại, tin nhắn wechat sắp đầy cả sọt, Chử Ngạn vẫn không để ý đến hắn, cũng không chặn hắn, mà mỗi ngày vui sướиɠ nhìn hắn gửi những tin nhắn lấy lòng đó.
Tạm thời không nói đến tình thú nho nhỏ giữa hai người, sự nghiệp của Cố Trọng Cảnh cũng từ từ bước vào quỹ đạo.
Số tiền kiếm được từ Từ Toàn Vị Trai nhanh chóng đột phát ba vạn, Cố Trọng Cảnh quyết định đi Liễu gia thôn bên cạnh cô nhi viện thuê vài miếng đất, nếu không một khi có người bắt đầu chú ý hắn, vậy thì xuất xứ rau của hắn liền không giải thích được.
Hắn làm việc luôn thích phòng ngừa chu đáo, trước đây dựa vào không gian bán rau trước cũng là bất đắc dĩ, nếu không trước nhận thầu vài miếng đất làm yểm trợ mới là tốt nhất.
Ngay lúc hắn chuẩn bị đi tìm thôn trưởng Liễu gia thôn bàn bạc chuyện nhận thầu đất, lại không biết trên mạng việc liên quan đến hắn đã bắt đầu nháo lên.
Dù sao thì trước đây nguyên thân cũng là một game streamer nổi tiếng, đột nhiên biến mất hơn một tháng không lên mạng, các fan đều cuống cả lên.
Từng cái từng cái chủ đề tự phát ùn ùn nổi lên # tìm kiếm Trọng Hạ #
"Trọng tài tiểu ca ca biến mất ngày thứ ba mươi lăm, nhớ anh ấy."
"Có phải Trọng tài tiểu ca ca xảy ra chuyện gì rồi không? Thời gian dài như vậy vẫn không lên mạng, lo lắng."
"Đúng vậy, đã nói rõ chỉ đi mua một gói mì đâu? Mất tích rồi? Đừng có xảy ra chuyện gì thật chứ?"
"Mịa nó thần tôi chỉ xuống lầu mua gói mì, Trọng tài bị trúng độc mì ăn liền sao?"
Lượng tham dự vào chủ đề quá nhiều, rất nhanh liền lên hot search, rất nhiều người đều chú ý tới, tỷ như Triệu Thu Lăng.
Trong biệt thự xa hoa nào đó, Triệu Thu Lăng lạnh mặt nhìn hot search trên weibo, ảnh trên màn hình chính là gương mặt tuấn tú của Trọng tài làm cô ta vừa yêu vừa hận, cũng chính là Cố Trọng Cảnh.
Cô ta yêu thích ngườ đàn ông này đã rất lâu rồi, từ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trọng Cảnh vẫn là một streamer vô danh liền mê luyến sâu sắc người nam nhân này, cô ta thưởng cho Trọng Hạ, tuyên truyền cho hắn, chỉ vì muốn hắn nhìn mình nhiều thêm một cái.
Cuối cùng thực sự yêu thích người này, cô ta vận dụng quan hệ tra được thông tin cá nhân của Trọng hạ, biết được trường học của hắn, trực tiếp tìm đến.
Cô ta tự nhận mình lớn lên ưa nhìn, bên người không bao giờ thiếu người theo đuổi, từ nhỏ đến lớn đều là hoa khôi cấp bậc nữ thần, như vậy cô ta buông bỏ thân phận để theo đuổi một tên tiểu tử nghèo, Cố Trọng Cảnh nhất định sẽ mừng như điên.
Đáng tiếc cô ta đã đoán sai.
Cố Trọng Cảnh không chỉ cự tuyệt cô ta, còn đem các món thưởng, tiền đều trả lại, một chút hi vọng cũng không cho cô ta.
Một người như vậy, làm cho cô ta vừa thưởng thức vừa yêu thích, cũng căn bản là không bỏ được, theo đuổi càng thêm gắt gao hơn một chút, nhưng ai biết Cố Trọng Cảnh lại không thức thời, nhiều lần lặp đi lặp lại từ chối cô ta, khiến cho mặt mũi cô ta để đâu bây giờ?
Cố Trọng Cảnh bị ép đến thôi học hoàn toàn là hắn gieo gió gặt bão, ai bảo hắn không thích mình?
Hiện những người trên mạng này còn tìm cái người không biết tốt xấu này, xem ra chỉ trừng trị hắn nghỉ học là chưa đủ.
Triệu Thu Lăng tuyệt không cho phép Cố Trọng Cảnh có ngày nổi danh!
Cô ta gọi điện cho người vẫn luôn thích mình là Giang Bác:" Giang Bác, lần trước không phải anh muốn mời tôi ăn cơm sao? Chỉ cần anh giúp tôi làm một việc tôi sẽ đáp ứng anh."
Giọng nam đầu bên kia lập tức hưng phấn lên:" Thật sao? Em nói đi, bất kể chuyện gì, anh nhất định sẽ làm được cho em."
Trên gương mặt sáng sủa của Triệu Thu Lăng tràn đầy ác ý:" Tôi muốn anh bôi đen thanh danh của Trọng Hạ trên mạng. "
Giang Bác "Sách" một tiếng, lại là tên Cố Trọng Cảnh này, có ý nghĩa không?
Nhưng nữ thần đã nói như vậy, vậy cũng chỉ có thể trách tên nhóc xui xẻo đáng thương kia thôi.
"Chàng trai, cậu nói cậu muốn nhận thầu đất?"
Cố Trọng Cảnh nhìn mặt mũi nhăn nheo của trưởng thôn, lộ ra một nụ cười ôn hòa: "Vâng, trưởng thôn, cháu muốn nhận thầu vài mẫu, không biết giá cả thế nào ạ?"
Trên khuôn mặt ngăm đen của trưởng thôn mang vẻ trầm ngâm, quan sát Cố Trọng Cảnh một chút, tựa hồ là đang cân nhắc hắn nói thật hay giả: "Nếu cậu muốn nhận thầu, mỗi năm 2000 tệ một mẫu, cậu thầu bao nhiêu?"
Cố Trọng Cảnh có thể hiểu được cái giá này, một mẫu đất vùng ngoại ô của đô thị loại hai có giá khoảng sáu, bảy trăm một năm, từ loại hai trở xuống càng rẻ hơn, nơi này là thành phố siêu loại một, giá này coi như hợp lý, cũng nằm trong phạm vi hắn có thể tiếp nhận.
"Vậy tôi nhận thầu mười mẫu, thế nhưng trưởng thôn, tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ, có thể cắt đất cho tôi ở dưới chân núi kia được không?" Cố Trọng Cảnh vừa nói vừa chỉ về phía ngọn núi chếch đối diện nhìn thấy từ ủy ban thôn.
Trưởng thôn hơi nhăn mày: "Chàng trai, Cậu cần phải suy nghĩ kỹ, thổ nhưỡng của bên đó không so được với đằng đông thôn."
Trong lòng Cố Trọng Cảnh nghĩ thầm vị trưởng thôn này không tệ, nụ cười cũng càng chân thành hơn:" Trưởng thôn yên tâm, tôi biết, tôi muốn đất bên đó."
Hắn chưa nói sau này hắn định thầu cả ngọn núi luôn, dù sao bây giờ nói thôn trưởng cũng không tin, còn không bằng đợi kiếm đủ tiền rồi lại nói.
Trưởng thôn thấy hắn chấp mê bất ngộ, lắc đầu một cái không nói nữa, ông lấy hợp đồng nhận thầu từ ngăn kéo trong văn phòng ra, đưa cho Cố Trọng Cảnh nhìn một chút, sau đó nói:" Cậu muốn đi đến xem mấy miếng đất nhận thầu hay để ủy ban thôn bên này cắt cho cậu?"
Cố Trọng Cảnh: "Đi xem thử đi."
Trưởng thôn gật đầu, mang theo Cố Trọng Cảnh đi ủy ban thôn, lên xe điện của ông ấy, mang theo Cố Trọng Cảnh đến chỗ ngọn núi mà hắn chỉ.
Đất nơi này đắt cũng có lí do của nó, ví dụ con đường này, đã được tu sửa bằng phẳng đẹp đẽ, đi xe điện cũng không chút sóc nảy, khoảng cách với nội thành cũng gần, trồng gì cũng tiện bán.
Thôn liễu gia rất lớn, đi xe đại khái hơn 20 phút, cuối cùng mới đến được chân ngọn núi mà Cố Trọng Cảnh chỉ, chỗ này vừa khéo là danh giới của thôn Liễu gia và thôn Trần gia, núi là đường danh giới.
Cố Trọng Cảnh rất yêu thích ngọn núi này, các loại vị trí địa lý cùng diện tích che phủ rừng núi đều rất phù hợp mong muốn trong lòng Cố Trọng Cảnh, bên trên đó còn có một dòng suối nhỏ, hoàn cảnh rất tốt.
Mặc dù là đường ranh giới giữa hai thôn, lúc nhận thầu sẽ hơi phiền một chút, trừ cái này ra Cố Trọng cảnh không tìm ra bất kì khuyết điềm nào khác.
Vì vậy hắn mới muốn thầu đất ở dưới chân núi, trước đặt núi dưới mí mắt, sau này lại nói chuyện thầu núi thì cũng dễ dàng hơn rồi.
Rất nhanh thì xem đất xong, tròn mười mẫu đất liền kề, nhìn qua rất không tồi, sau khi cắt chia xong, Cố Trọng Cảnh cùng trưởng thôn về ủy ban kí hợp đồng giao tiền, thuê một năm.
Làm xong chuyện này, tảng đá trong lòng Cố Trọng Cảnh cũng rơi xuồng,tiếp đó chỉ cần đem hợp đồng thuê đất giao cho hợp tác xã* xét duyệt thông qua, mười mẫu đất này thuộc về Cố Trọng Cảnh trong một năm.
*Hợp tác xã- 土地发包方: là tổ chức kinh tế tập thể nông thôn hoặc ủy ban nhân dân thôn, là đơn vị sở hữu quyền đất đai tập thể. (mình nghĩ giống Địa chính bên mình, nhưng vì liên quan đến cả kinh tế nên để là HTX, còn địa chính bên mình chỉ quản đất)
Nhưng hắn tin rằng mười mẫu đất này bao gồm cả ngọn núi phía sau, trong cuộc đời này của hằn đều sẽ thuộc về hắn.
Chính là tự tin như vậy!
sau khi tạm biệt trưởng thôn, Cố Trọng Cảnh trở về cô nhi viện, thôn Liễu gia cách cô nhi viện không tính quá xa, đi bộ từ ủy ban thôn về chỉ mất hai mươi lăm phút.
Tâm tình hắn rất tốt đi ở trên đường liền nhịn không được ngâm khẽ một bài hát, đi được một nửa, điện thoại reo.
Cố Trọng Cảnh nhìn số điện thoại một chút, ánh mắt ngưng lại, là Lý Du.