Đây một thế giới mà Omega nữ còn nhiều hơn Omega nam, ít sẽ bị coi là dị loại !
Năm ấy, khi Lâm Hân vừa tròn mười tám tuổi ,cậu đã phân hoá thành Omega.
Sau đó ---
Cậu đã bị bỏ rơi.
Lâm Hân trở thành con mồi của hải tặc tinh tế ,nằm yếu ớt trong chiếc l*иg vàng, pheromone hương hoa lan tỏa ra trong thời kỳ động dục khiến người ta phát cuồng.
Trong cơn tuyệt vọng, một người đàn ông tóc bạc đeo mặt nạ đã cứu lấy Lâm Hân.
Ôm cậu ra khỏi l*иg sắt và đưa cậu đi.
Người đàn ông ấy tên là Lý Diệu, là một Alpha có sức mạnh tinh thần lực cấp SSS, một người hoàn hảo không tì vết căn bản không có một Omega nào có thể xứng đôi với anh cho đến khi anh gặp được Lâm Hân trong Ám Tinh .
Khi thiếu niên dựa vào trong l*иg ngực của anh gào khóc vì thời kỳ động dục , nét mặt của anh liền thay đổi ...
***
Sau khi nguyên soái của Đế quốc Huyền Võ thực hiện một chuyến viễn chinh trở về , không chỉ tiêu diệt toàn bộ hải tặc giữa các tinh tế , mà còn mang về một Omega nam khiến ai cũng tò mò.
Tiếp đến một nghìn lẻ một câu chuyện hài hước xảy ra:
Bộ tài vụ: Đây là khoản trợ cấp của đế quốc dành cho các chủng tộc quý hiếm, một triệu đồng tinh tế mỗi tháng, vui lòng chấp nhận.
Hiệu trưởng Học viện Quân sự Đế quốc: Đây là thông báo nhập học, cậu có thể báo cáo với trường bất cứ lúc nào.
Quản gia: Phu nhân, những thứ này đều là giấy đất đai của nguyên soái mua, xin ngài hãy giữ chúng!
Lâm Hân: Ok! I"m fine. _(• x •)_/....
***
Một học sinh chuyển đến khoa người máy của Học viện Quân sự Vấn Thiên hóa ra lại là một Omega nam hiếm hoi đến từ Cộng hòa Thanh Long.
Là một quân dự bị cơ giáp, Lâm Hân đã gây chấn động trong ngày đầu tiên nhập học, không chỉ đứng thứ nhất trong kỳ thi mà cậu còn đánh bại cả huấn luyện viên trong trường.
Học sinh Alpha: Trời ạ! Con cái nhà ai mà đáng yêu thế này !w(Д)w
Lý Diệu lúc này: Vợ nhà tôi đấy! Có vấn đề gì không ?
Lâm Hân: Lý Diệu!!!
Chuyện kể rằng, trước lúc Lâm Hân phát tình thì có một chuyện xảy ra...
Lâm Hân: Anh cút ra đi! Tui tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không cho anh đánh dấu đâu!
Vẫn là câu chuyện cũ nhưng của sau này...
Lâm Hân: Lý Diệu, tui khó chịu lắm! Đánh dấu tui đi mà T^T