Yêu Thầm Không Dám Nói

Chương 1

01: Muốn tìm đàn ông thao

Editor: Raining

***

“A ~ đừng mà, chậm một chút…”

Trên chiếc giường tròn lớn có một người phụ nữ lộ nửa bộ ngực sữa, quần áo xộc xệch, gương mặt đỏ ửng vô cùng quyến rũ, 2 chân đang tách rộng ra, giữa 2 chân còn cắm một cây gậy mát xa trong suốt, cảnh tượng nhìn hết sức da^ʍ mỹ.

“A a a! Muốn!”

Ngay lúc cao trào đến, Lâm Thiên Hoan nắm chặt ga trải giường, eo lưng cong lên, phun ra rất nhiều nước.

Cũng không biết vì sao, cô vẫn luôn không thấy thỏa mãn.

Với tay lấy món đồ chơi bên cạnh trêu đùa âm đế, Lâm Thiên Hoan tắt gậy mát xa đang rung lắc dữ dội, chuyên tâm đùa bỡn âm đế của mình, rất nhanh lại đến một lần cao trào nữa.

“Hơ… Sướиɠ quá…”

Nhưng sau khi sướиɠ xong, Lâm Thiên Hoan vẫn luôn cảm thấy trống rỗng khó tả.

Cô rút gậy mát xa đang cắm ở huyệt ném sang một bên, chỉnh lại quần áo, đi đến ban công hút thuốc.

Dùng những món đồ chơi tình thú đó, lúc đầu Lâm Thiên Hoan còn cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng sau dùng nhiều lại cảm thấy nhàm chán, không biết có phải dùng nhiều nên sinh ra kháng tính hay không.

“Tự nhiên muốn tìm đàn ông thao quá a~!”

Lâm Thiên Hoan năm nay 26 tuổi, chưa từng yêu đương, cũng chưa từng làm chuyện ấy.

Cô đúng chuẩn bạch phú mỹ, xinh đẹp, dáng người khiến phụ nữ hâm mộ, đàn ông chảy nước miếng, tiền còn nhiều quá mức, chẳng qua mắt nhìn của cô quá cao, vì vậy cho đến nay vẫn còn độc thân.

“Chẳng lẽ mình thật sự phải dùng gậy mát xa cả đời sao?”

Lâm Thiên Hoan phiền muộn chống cằm.

Cô đây chỉnh là kiểu người đỉnh cấp nhan khống, chỉ muốn cùng soái ca dáng người cực phẩm yêu đương, chỉ cần không đạt chuẩn soái ca trong lòng cô thì, tất cả những việc khác đều không cần bàn nữa.

Đương nhiên, soái ca nếu mà dươиɠ ѵậŧ lớn chút càng tốt.

Ngay lúc Lâm Thiên Hoan còn đang phiền muộn sau khi tự an ủi, bạn thân đã gửi cho cô một chuỗi âm thanh sợ hãi: “a a a a a a!”

Lâm Thiên Hoan: “?”

Bạn thân: “Đi xem triển lãm vô tình gặp một anh chàng cực đẹp trai, nếu không phải có bạn trai bên cạnh, có khả năng tớ đã lao đến xin cách liên lạc rồi.”

Lâm Thiên Hoan gửi icon biểu tượng trợn trắng mắt, nói: “Cậu gặp ai mà chả thấy đẹp trai.”

Nhưng bạn thân lại nói lần này không giống mấy lần trước, lần này là thật sự là đẹp trai quá mức, còn gửi cả ảnh chụp cho Lâm Thiên Hoan.

Vốn dĩ Lâm Thiên Hoan chẳng thèm để ý, nhưng mà sau khi nhìn thấy tấm ảnh rõ mặt của người đàn ông kia, trong nháy mắt tim cô tăng tốc đập thình thịch.

Đây là thật sự quá đẹp trai a.

Người đàn ông này, sao ngũ quan lại có thể hoàn hảo vượt bậc như vậy?

Khí chất cũng vô cùng xuất chúng, chỉ ăn mặc đơn giản, sơ mi trắng thôi, đứng ở trong đám người lại chính là hạc trong bầy gà.

Lâm Thiên Hoan mặt đỏ.

Cô nhìn chằm chằm bức ảnh kia rất lâu, sau đó nói với bạn thân: “Trong vòng 1 phút, tớ phải có được toàn bộ tư liệu về người đàn ông kia.”

Nhưng mà bạn thân đương nhiên không có khả năng thần thông quảng đại như vậy, chờ Lâm Thiên Hoan nắm được toàn bộ tư liệu của người đàn ông kia, đã là nửa ngày sau.

Người đàn ông kia là Úc Hàn, cũng 26 tuổi, nghề nghiệp là nhϊếp ảnh gia, trong nhà vừa mới phá sản, đang có nhu cầu kiếm tiền gấp.

Lâm Thiên Hoan cong mắt lên.

Có nhu cầu kiếm tiền gấp sao?

Cô đây thứ không thiếu nhất lại chính là tiền.

Lâm Thiên Hoan dùng tiền lấy được cách liên lạc với Úc Hàn, hơn nữa còn gửi cho anh một bức ảnh.

Đó là ảnh dùng tay tách hai cánh hoa huyệt ra.

Ảnh chụp kia, môi hoa mềm đầy đặn, giống như bánh bao, môi âʍ ɦộ ướŧ áŧ phấn nộn, run run rẩy rẩy chọc người trìu mến, còn có miệng nhỏ phun mật dịch kia cực hạn dụ hoặc, như thể đang cố tình câu dẫn mê hoặc người.

Đây chính là cực phẩm bức huyệt, chỉ cần là đàn ông nhìn thôi đã muốn cắm vào trong.

Lâm Thiên Hoan rất vừa lòng, nói thẳng với Úc Hàn: “Anh Úc có thích huyệt này không? Có muốn làʍ t̠ìиɦ không?”

Báo cáo sức khoẻ của Úc Hàn Lâm Thiên Hoan cũng có được, mặt trên ghi cơ thể Úc Hàn khỏe mạnh, không có bất cứ vấn đề gì.

Vì thế Lâm Thiên Hoan càng lớn mật phóng đãng nói: “Nếu anh Úc muốn thao thì cứ nói ra, em có thể cho anh Úc thao thế nào cũng được, ngay cả bắn vào trong cũng không sao…”

Nhưng những lời này Lâm Thiên Hoan không hề gửi đi.

Bởi vì Úc Hàn đã block cô luôn rồi.

Có cá tính, cô thích.

Nhưng mà, không người đàn ông nào có thể từ chối cô, ngay cả soái ca cô coi trọng cũng không được.

Lâm Thiên Hoan cong cong môi, gọi điện thoại nói vài câu.

Ngày hôm sau, đã có người mang theo Úc Hàn đi tới biệt thự của cô

“Chào cô.” Úc Hàn mặt mày lãnh đạm, trên mặt không có biểu cảm gì, chuyên nghiệp hỏi Lâm Thiên Hoan: “Xin hỏi cô muốn chụp kiểu ảnh nào?”

Lâm Thiên Hoan đi ra phía trước, đánh giá anh một vòng.

Đúng không sai, nhìn gần như vậy càng đẹp trai, ngay lập tức đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn của cô, còn chưa cần chạm vào mà phía dưới cô đã ướt.

“Lâm tiểu thư?”

“Đến đây với tôi.” Lâm Thiên Hoan ra vẻ hiền lành vô hại, dùng dáng vẻ thanh thuần nói: “Muốn chụp ảnh thế nào, đến đây tôi với anh thảo luận cho kỹ.”