Lời mở đầu: Tôi biết mấy ông con trai nghĩ gì rồi về chương này nhưng bất quá phải làm ae mất hứng là tôi sẽ lướt thật nhanh và không có sắc nên ae bỏ suy nghĩ đen tối đi nha =)).
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Từ nãy đến giờ đã hơn hai mươi phút, đây chính là thời điểm dược bắt đầu phát tác mạnh mẽ, Vân Vận đôi mắt càng lúc càng mê man ướŧ áŧ, nàng cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, nóng đến mức muốn cởi hết quần áo ra, Tiêu Viêm cũng không khá hơn, đôi bên đều đã biết đây là gì, gương mặt đều hiện lên vẻ khϊếp sợ.
Thấy Tiêu Viêm ngồi xuống điều tức, Vân Vận cũng ngồi xuống, mới phát hiện đấu khí đã bị phong bế, nàng chỉ có thể dùng định lực và bản lĩnh của mình, gắng gượng kềm chế bản thân.
Dục hỏa càng lúc càng mãnh liệt lấn át thần trí của cả hai, ánh mắt hai người càng lúc càng mê man, một dòng nước ấm từ bụng dưới xẹt xuống thấm ướt ra ngoài, khiến Vân Vận cắn môi cố tìm giữ một tia thanh tỉnh cuối cùng, nàng nhắm hướng cửa động chạy đi, Tiêu Viêm thấy thế vội ôm nàng cản lại.
Thời khắc ôm Vân Vận vào lòng Tiêu Viêm có thể cảm nhận được thân hình cả hai đều cứng đờ, toàn thân như có dòng điện lưu chuyển khiến Vân Vận chân như nhũn ra, tứ chi vô lực, đem toàn bộ sức nặng dựa vào người Tiêu Viêm.
Cảm nhận cơ thể ngọc ngà mềm mại ấm nóng tựa trong lòng, khuôn ngực mềm mại của Vân Vận đang dán vào ngực mình, ngửi thấy mùi hương thơm tho quyến rũ trên người Vân Vận, Tiêu Viêm theo bản năng càng gắt gao siết chặt vòng eo nhỏ của Vân Vận, ôm sát người ngọc vào lòng như muốn dung hợp cả hai lại thành một thể.
" Tỷ đã trúng độc thần trí sắp không khống chế được... hộc... bây giờ nếu ra ngoài... hà ... chẳng may gặp phải ma thú có tính dâʍ ɭσạи... tỷ... có biết được hậu quả..."
Tiêu Viêm miệng khô lưỡi nóng mấp máy sau tai Vân Vận nói, dưới tác động của du͙ƈ vọиɠ giọng nói như lạc đi mang theo một âm vị khác, trong lúc nói đôi môi nóng rực vài lần chạm vào vành tai mẫn cảm của Vân Vận, từng luồng nhiệt khí nóng hổi phả vào, khiến nàng cảm thấy cơ thể càng thêm tê dại khó chịu. Nàng như mê man theo bản năng cắn vào cổ Tiêu Viêm, cái lưỡi ẩm ướt mềm mại khẽ đảo quanh trên da thịt Tiêu Viêm.
Tia thanh tỉnh cuối cùng cũng bị Tiêu Viêm vất sang một bên, cậu hướng đến đôi môi đỏ mọng căng tràn nhựa sống kia cuồng nhiệt hôn lên, cái lưỡi vẽ một vòng trên môi nàng làm nó ẩm ướt trơn trượt, khiến môi mềm quấn quýt dây dưa càng thêm dễ dàng, lúc ban đầu chỉ như hồ điệp vờn quanh cánh môi, nhưng càng về sau càng thêm bá đạo, mãnh liệt cắи ʍút̼ khiến đôi môi cũng muốn sưng đỏ.
" Ưhm... "
Một tiếng ngâm khẽ phát ra từ miệng Vân Vận khiến Tiêu Viêm càng thêm khó nhịn, cái lưỡi như độc xà trượt vào khoang miệng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ câu dẫn cái lưỡi rụt rè nhút nhát bên trong không ngừng ma sát quấn lấy nhau.
Bất quá Tiêu Viêm chợt tỉnh lại, cậu hỏi hệ thống."I need your help hệ thống, ngươi có cách nào loại bỏ độc này trên cả 2 người chúng ta hay không? "
" Yes, hệ thống có kí chủ chỉ cần bỏ điểm ra sau đó ôm nàng thì sẽ giải quyết được độc này bất quá loại mà kí chủ luyện ra quá mạnh nên giá hơi chua một chút. "
"Được rồi thực hiện đi. "
Vừa nói cậu vừa ôm chặt lấy Vân Vận, để hệ thống bắt đầu quá trình giải độc.
"Tỷ yên tâm, ta sẽ không vì chất độc này mà lợi dụng cơ hội chiếm đoạt thân xác của tỷ bất quá là hơi chiếm tiện nghi của tỷ bất quá tỷ yên tâm nếu tỷ muốn ta sẽ chịu trách nhiệm với tỷ, ta sẽ không phải để tỷ chịu thiệt thòi. "
Nghe vậy, Vân Vận càng thêm say nắng cậu, bởi hành động của cậu như một chứng nhân quân tử. Sắc mặt của Vân Vận ngày càng dễ chịu hơn, cho đến khi hệ thống thông báo đã xong quá trình thì Tiêu Viêm ngay lặp tức dừng hành động ôm của mình. Vân Vận thấy hành động của cậu liền cười bởi trong lòng cô đã có hình ảnh của cậu thanh niên này, nàng liền nói.
"Ta mong huynh có....thể thực hiện lời vừa nói. "
"Uhm."
Đang lãng mạn thì hệ thống chen vào thông báo.
"Congratulation! Kí chủ đã hoàn thành được nhiệm vụ cấp A sớm. Đợi kí chủ hoàn thành nốt cái nhiệm vụ kia sẽ nhận quà một lúc."
Mặc dù hơi bực hệ thống tí nhưng bất quá, cậu cũng không thể hiện ra mặt bỏ qua tạm thời cho hệ thống. Cậu nhanh chóng lấy ra Tử Tinh Nguyên đưa cho Vân Vận.
"Thứ muội cần đây, mấy hôm trước ta đã đi lấy nó thay cho muội, đợi muội giải được phong ấn thì cứ cầm lấy mà trở về cho học trò của muội. "
"Sao huynh biết muội có học trò và lấy thứ này cho học trò?"
"Haha nhờ vào chiêu thức của muội và dựa vào tu vi đấu hoàng của muội. Cả Gia Mã đế quốc nữ tử dùng kiếm cấp bậc đấu hoàng chỉ có Vân Vận tông chủ Vân Lăng Tông mà thôi. Chưa kể nhiều năm trước ta còn gặp muội dắt theo một tiểu cô nương vào một cái tiểu bí cảnh ta còn gật đầu chào muội mà. "
Nghe vậy Vân Vận liền đỏ mặt, cô không ngờ là mình bị phát hiện ra thân phận mà còn chưa kịp nói.
"Huynh chọc muội, nếu huynh đã biết sao còn hỏi tên muội, không được huynh phải giới thiệu thân phận thật sự của huynh cho ta biết. "
"Rồi rồi, ta tên Tiêu Viêm, sư phụ là một cường giả siêu việt hơn đấu đế, gia tộc của ta là Tiêu gia là hôn phu tương lai được 2 nhà đính ước của Nạp Lan Yên Nhiên bất quá muội hất tay trên của học trò mình rồi. "
"Được lắm huynh ghẹo muội xem chiêu ta đây. "
Thế là 2 người vui đùa với nhau.