Cậu dùng thần thức xem xét thấy không có ai, định đứng lên rời đi thì Tiêu Viêm lại cảm thấy có gì đó không đúng, xác chết của người nọ. Chính xác là ở chiếc giày dưới chân, thần thức vừa quét qua liền bị đẩy ngược lại, cậu cởi giày người nọ ra xem xét.
Nguyên lai dưới miếng lót giày có một miếng vải nhỏ, chất liệu đặc biệt có tác dụng tránh được sự dò xét của thần thức, bên trong là một cái giới chỉ, kiểu dáng màu sắc giống hệt cái nam tử kia vừa lấy đi, thì ra vật kia chỉ là ngụy trang.
Tiêu Viêm thu lấy giới chỉ, phát hiện có người đang tiến tới nơi này, Không nói hai lời lập tức nhờ hện thống phát động truyền tống trận, nhanh chóng rời đi. Nam tử kia trở lại sau một hồi dò xét không tìm được thứ cần tìm, chỉ biết gào thét một trận.
Trong phòng tộc trưởng, Tiêu Viêm đang hứng chịu vô số keo xịt tóc bay ra từ miệng Tiêu Chiến, cậu đành phải bịa ra chuyện được một cao nhân không màng thế sự nhận làm đồ đệ, còn tặng cho một bộ công pháp mà Tiêu Viêm (Ngân) mua từ hệ thống, để cha và các ca ca và người trong tộc tu luyện.
Tiêu Chiến sau khi xem cuốn công pháp không khỏi kích động, công pháp Địa Giai Hậu Kỳ. Công pháp cao thấp gồm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mà cao nhất là phẩm chữ Thiên, hầu như đã tuyệt tích ở Đấu Khí đại lục.
Ở Tiêu gia công pháp cao nhất chỉ Huyền giai trung cấp, này thật là củ khoai nóng bỏng tay, có tiền cũng không mua được, nhưng Tiêu Chiến là tộc trưởng gia phải có gia uy, Tiêu Viêm vẫn thọ phạt ba mươi roi cùng quỳ ở từ đường một đêm, còn nói cậu muốn đi có cản cũng không cản được nhưng có gan đi thì về phải chấp hành gia pháp.
Sau khi chịu xong ba mươi roi, cậu được Tiêu phu nhân đưa về phòng giúp thoa thuốc, ngủ đến quên trời quên đất. Buổi tối lại đến từ đường quỳ sám hối, Tiêu Viêm vừa quỳ vừa mơ màng muốn ngủ lại nghe tiếng bước chân, ngửi được mùi hương quen thuộc liền biết ai đến.
" Huân Nhi, sao muội lại đến đây giờ này? "
" Đem đồ ăn đến cho huynh, đói không? " Nàng mỉm cười nhét vào tay Tiêu Viêm chiếc khăn tay được gói cẩn thận, bên trong là mấy khỏa hoa quế cao. Tiêu Viêm hai mắt sáng rỡ, liền ôm nàng vào lòng còn ngang nhiên hôn lên mặt, tay còn lại không ngừng xoa má nàng.
" Vẫn là Huân Nhi tốt với ca ca nhất."
Hành động này làm Huân Nhi lại nhớ đến chuyện đêm hôm trước, khuôn mặt đỏ đến xuất huyết, liền vùng thoát ra khỏi móng vuốt của Tiêu Viêm.
" Ca ca xấu xa đáng ghét, đi không nói một lời, sao huynh không đi luôn đi! "
" Không gặp lại muội nữa, như vậy ca ca sẽ rất nhớ muội. "
Tiêu Viêm cười cười vẻ mặt biết lỗi, không quỳ nữa mà ngồi xếp bằng dưới đất vừa nói vừa nắm tay nàng kéo lại ngồi gần bên. Đến hệ thống còn bó tay còn nói Tiêu Viêm (Ngân) đủ sức tranh mấy giải Osca =)).
" Để ta kể muội nghe, ta theo sư phụ ....." Trong từ đường vừa tối vừa lạnh thỉnh thoảng lại vang lên tiếng nói cười, cũng thực là dọa người.
Tiêu Viêm buổi sáng trờ về phòng ngủ như heo chết, đến tận chiều, sực nhớ cái giới chỉ hôm trước lấy được nên mở ra xem, hai mắt liền tỏa sáng, giới chỉ được cất giấu kỹ như vậy, không có đồ quý giá thì cũng là gia tài nhiều năm của trung niên nam tử kia tích cóp.
Một tấm bản đồ ngoằn ngoèo vẽ sông núi cùng với chi chít các chấm đỏ, vàng không biết là địa hình nơi nào, Tiêu Viêm để qua một góc, tiếp theo là năm vạn kim tệ, hơn hai mươi bình đan dược các loại bao gồm thuốc trị thương, hồi phục cùng gia tăng đấu khí, hàng chục gốc linh dược nhất phẩm, nhị phẩm.
Còn có năm gốc linh dược tam phẩm. Ma hạch yêu thú tam giai, tứ giai cộng lại cũng hơn trăm. Tiêu Viêm đột nhiên bị một miếng bánh lớn rớt trúng đầu đến choáng váng.
"Chúc mừng kí chủ nhận được danh hiệu kẻ may mắn, nhân được 1 triệu điểm hệ thống từ săn quái + nhặt được bảo vật."
" Woa không ngờ hệ thống lại ngon như vậy haha."
Nói xong liền đeo vào ngón trỏ bàn tay phải .
Tiêu Viêm yêu thích không thôi với việc điều chế thuốc, vừa tu luyện, cậu vừa say mê nghiên cứu học điều chế thuốc, siêng năng. Khi nhìn lại hàng chục bình đựng thuốc do Tiêu Viêm điều chế, hệ thống không khỏi rùng mình, thuốc ngứa, thuốc độc, xuân dược... không loại ác bá nào mà không có. Bất quá trong suốt 4 năm cậu không ngừng tu luyện, chẳng mấy chốc cậu đã đạt được đến cảnh giới bát tinh đại đấu sư, nhưng vì để tránh phiền phức mà cậu khống chế lại tu vi của mình khi tham gia lễ trưởng thành của Tiêu Gia, tu vi của cậu được người đồng tộc thấy được chỉ là bát đoạn đấu khí vừa đủ tiêu chuẩn à. Chưa kể nhờ hệ thống phụ giúp che đi tu vi bản thân nên cậu cũng không lo lắng gì nhiều.
Tối nay sẽ có lễ hội thả hoa đăng, là lễ hội lớn nhất trong năm của Ô Thản Thành. Tiêu Viêm và Huân Nhi đã hẹn tối nay cùng nhau đi thả hoa đăng.
Không hỗ là lễ hội lớn nhất trong năm, đèn đuốc sáng như ban ngày, người tham gia lễ hội đông nghịt. Tiêu Đình cầm tay Huân Nhi thích thú đi dạo qua các gian hàng, cùng ngắm nghía mua sắm.
Cậu cũng tranh thủ mua một chút đồ chơi cùng vài món trang sức nhỏ nhắn tinh xảo, tặng cho Huân Nhi. Khiến nàng từ suốt buổi đến giờ luôn vui vẻ mãn nguyện, nụ cười nở trên môi chưa bao giờ tắt. Tiếp theo là đến gian hàng bán hoa đăng, cả 2 vào chọn lựa một hồi, cuối cùng đều chọn một kiểu giống hệt nhau. Nguyên lai Tiêu Viêm chỉ thích sự đơn giản, nên vừa ghé vào sạp liền nhanh chóng chọn lấy một cái hoa đăng Thanh Liên, vô cùng mộc mạc tao nhã. Huân Nhi thấy thế liền chọn cái giống y hệt.
Người ra kẻ vào chọn mua hoa đăng cũng vô cùng đông đúc, chen lấn xô đẩy thế nào lại ép Huân Nhi mất thăng bằng, suýt ngã vào sạp hàng, theo phản xạ chống tay lên quầy hàng để giữ thăng bằng, tay không biết va vào đâu, ngón trỏ lại bị trầy xước một đường. Tiêu Viêm thấy thế vội vàng xuýt xoa ngậm vào trong miệng, cái lưỡi nóng ướt khẽ đảo qua đảo lại chỗ vết thương.
Xúc cảm kỳ lạ từ ngón tay truyền đến, lan ra toàn thân khiến Huân Nhi chân như nhũn ra, chỉ vội vàng rụt tay lại, cúi mặt xuống giấu đi khuôn mặt ửng đỏ, lí nhí nói mình không sao. Lúc này Tiêu Viêm mới ý thức được hành vi của mình, mặt cũng nóng lên.
Huân Nhi vẫn luôn có thắc mắc không rõ, Tiêu Viêm đã từng nói với nàng cậu thuộc Phong, Hỏa, Thủy, Băng cùng Mộc thuộc tính, nhưng sao thỉnh thoảng tiếp xúc gần mình, lại có cảm giác như bị trúng công kích của người có Lôi hệ? Lẽ nào ca ca ấy có thêm Lôi hệ mà không biết?
-----------------------------------