Xuyên Sách: Nữ Phụ Cầu Nghỉ Ngơi

Chương 20: Đánh mất cơ hội

Cuối cùng, không chỉ Hạ Thừa Lạc mà 4 người còn lại đều nhìn cô, mong chờ, sung sướиɠ như đứa trẻ. Trò chơi ngày càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Đến Đàm Thanh Nhã làm trọng tài, không biết là duyên phận hay là nghiệt thù, cô vậy mà bị quay trúng lần nữa. Ôi cmn bực mình. Cô ta cười đắc ý. Nam nhân cạnh cô ta đều bị con hồ ly tinh Mạc Chi quyến rũ, cô còn dùng thân phận nói mỉa cô ta. Lần này, cục tức phải trả.” Nói thật hay mạo hiểm?”.

Mạc Chi nhìn lơ đãng:” Lần này... mạo hiểm đi”. Để xem nữ chủ giả của chúng ta sẽ làm gì đây...?.

Đàm Thanh Nhã cười gian:” Hôn một nam nhân bất kì tại đây”. Mạc Chi cười nhẹ, tay cầm ly rượu thủy tinh đầy, nếu nói đúng ra, ly này đáng phải dùng trong bữa tiệc nhưng lại mang ra đây dùng để chơi như thế này a... Một hơi, hai hơi, ly rượu hết sạch, không còn một giọt. Tửu lượng cô không quá tốt nhưng cũng trụ được vài ly.

Ánh mắt Bạch Lăng Đằng, Tần Tuấn Duật, Dung Giai, Dạ Tinh hàm chính là có tiếc nuối. Nếu cô mạo hiểm, trong phòng chỉ có sáu nam nhân. Ngoài bốn bọn hắn, cô không quen ai. Cứ ngỡ cô sẽ không ghê tởm bọn hắn mà đại mạo hiểm...thật không ngờ, cũng là bọn hắn ảo tưởng đi..“Tần thiếu. Đến anh rồi”. Giọng nói thanh thoát của Mạc Chi vang lên. Bà đây là trọng tài, bà đây quay nên tất nhiên muốn vào ai thì vào rồi a... Tần Tuấn Duật chính là đứng hình. Không nghĩ tới sẽ đến lượt hắn nhanh đến vậy, hơn nữa, trọng tài còn là cô...

” Đại mạo hiểm đi”. Nghe được câu trả lời như ý muốn, Mạc Chi cong môi:” Hãy hôn một người con gái bất kì trong phòng”.

Dứt lời, Tần Tuấn Duật rơi vào trầm tư. Hắn từng thấy cô mặc quần áo “mát mẻ” là quần sooc ngắn và áo phông mỏng... từng thấy làn da mịn màng, từng thấy bụ cười dưới nắng sáng chói của cô, cũng từng thấy cô khóc, thật sự đẹp đến nao lòng... Hắn vốn là một người đàn ông không tốt. Tổn thương Thanh Nhã cũng không là gì, Thanh Nhã còn 3 người còn lại. Nghĩ là làm, hắn tiến tới trước mặt Mạc Chi, cúi đầu nhìn gương mặt kinh diễm của cô.

Tuy nhiên, Mạc Chi né tránh, động tác nhanh gọn dùng tờ giấy trên mặt bàn làm lót tay, đẩy hắn ra:” Thật xin lỗi tần thiếu, tôi đây mắc bệnh sạch sẽ, lại dị ứng với những người đàn ông không còn trong sạch”.

Nụ cười nho nhã có phần ghê rợn của cô khiến hắn dựng tóc gáy. Mạc Chi quả thật đã thay đổi. Nếu là trước kia, cô hận không thể được hắn yêu thương, nhưng bây giờ là bây giờ, hắn đã đánh mất cơ hội.

Bàn tay đàm thanh Nhã siết chặt lại nhìn người đàn ông thà muốn hôn Mạc Chi, thà bị phạt uống rượu còn hơn thân mật với cô ta. Rõ ràng vừa rồi còn sờ soạng cô ta, vậy mà quay đi lại đến với Mạc Chi... Biết tính cách hắn đào hoa, sẽ không chịu dùng chung một người phụ nữ nhưng rốt cuộc cũng không nuốt được cục tức này. Theo lí, Đàm Thanh Nhã mới là nữ chính, đàn ông 5 người đều yêu cưng chiều cô ta mới đúng. Nhất định là Mạc Chi kia có vấn đề!Lòng thầm chửi Mạc Chi đủ điều.

Mạc Chi sắp điên lên rồi. Rốt cuộc tại sao lại trúng cô rồi?

”Nói thật”

Lần này tiểu thư nào đó trong phòng, hình như là fan của cô, háo hức nói:” Cố bạn học có thể nói ý nghĩ của tên “Ngôn Chi” không? Mình tò mò lắm...mình hỏi nhiều trên blogs nhưng cậu không trả lời...”.

Mạc Chi sững người:” Thật xin lỗi. Dạo gần đây bị bệnh, ở kí túc mình ngủ riết... không kịp xem blogs...”. Rồi nói tiếp:” Tên game này ư...?”. Lòng bỗng dưng dao động, nhớ lại kỉ niệm với Hàn Mộ Ngôn, ánh mắt cô không còn mỉa mai châm chọc, không còn chán ghét, nhàm chán mà nay đã biến thành sự dịu dàng chưa từng thấy, ánh mắt này các nam chủ, từng thấy vào mấy tháng trước rồi. Hễ cứ gặp bọn hắn, gương mặt này sẽ hiện lên... đã mấy tháng trôi qua, đây là lần đầu bọn hắn trông thấy lần nữa...

“ Ngôn là tên của anh ấy. Anh ấy chính là người tôi yêu. Anh ấy là người tôi sẵn sàng dùng cả cuộc đời để bảo vệ, tiếc là bản thân không đủ tốt, không đủ mạnh mẽ để bảo vệ anh ấy. Chi là tên tôi. Ngôn Chi ghép lại, mãi không tách rời...”.

Cô cười nhẹ, ôn nhu:“Để tạ lỗi vì sự thờ ơ mấy ngày nay thì tôi sẽ kể chuyện cũ cho mọi người nghe”. Tất cả hơ xao xuyến, gật đầu lia lịa, dĩ nhiên là trừ năm người nào đó rồi... có ai muốn nghe người mình để mắt tới kể chuyện về người cô ấy yêu không? Cay đắng nhường nào đây?