Bằng Lăng Tím: Trúc Mã Là Sói

Chương 9: Khai trừ

"Thư Di tôi đây xem ra đã quá tốt với cậu rồi ".Cô tiến dần tới, ngón trỏ thon dài nâng cằm của Liễu Duệ Y lên, đôi mắt sắc bén như muốn cắt xé người cô ta thành trăm mảnh:" Một đứa con gái xấu xí như cậu mà cũng dám phá hoại tôi? Thật là nực cười".

Khi Liễu Duệ Y chưa kịp hoàn hồn, một cái tát đã giáng vào gương mặt cô ta, vang lên tiếng chát to.

"Huhu... Thư Di...Rốt cuộc tôi đã làm gì mà cậu lại đối xử với tôi như vậy? Nếu tôi làm gì cậu, cậu cứ nói ra...sao phải động tay động chân như vậy?".

Tả Lạc Thần vừa đi ra, thấy cảnh tượng trước mặt, vội chạy tới tách Thư Di ra, cánh tay to lớn ghì chặt cô ở cạnh:" Thư Di...Bình tĩnh lại đi".

Nhưng đáp lại chỉ là cái vung tay nặng nề và tiếng hét trong nước mắt:" Tả Lạc Thần! Cậu kêu tôi bình tĩnh thế nào đây? Tại sao cậu không cứu tôi? Tại sao lại để Phong ca ca nhảy xuống hồ chứ? Anh ấy bị bệnh tim, là bệnh tim đó nghe không? Anh ấy lo lắng quá độ, anh ấy chỉ cần hoảng loạn, cảm xúc đột ngột biến đổi thì liền có khả năng nguy hiểm đến tính mạng! Cậu nói xem tôi bình tĩnh như thế nào được? Cậu nói đi! Nói đi!"

Tả Lạc Thần sững người, cười khổ:" Cậu lo lắng cho hắn lắm sao? Lo lắng đến nỗi vì cậu ta mà lớn tiếng với tôi sao?".

Thư Di quay mặt tiếp tục tiến tới chỗ Liễu Duệ Y, không buồn trả lời Tả Lạc Thần khiến hắn tức giận quay người rời đi. Cô tát thẳng vào mặt Liễu Duệ Y một lần nữa khiến cô ta không kịp hoảng hồn:" Cậu đừng tưởng tôi không biết cậu đang làm gì! Bao nhiêu lần cố ý kích động Tả Lạc Thần hòng chia rẽ chúng tôi tôi không nói gì, cậu nghĩ tôi hiền lành lắm sao? Cậu nói xấu tôi với người khác để họ xa lánh tôi là có ý gì thì phải hỏi bản thân cậu rồi! Mọi chuyện tôi đều không để vào mắt nhưng ngày hôm nay, cậu dám lôi kéo tôi khiến một kẻ như tôi ngã xuống hồ. A~ Chắc hẳn cậu nghĩ một người như tôi, không có khuyết điểm chứ gì? Muốn vu khống tôi đẩy cậu xuống chứ gì? Đúng là lòng lang dạ sói, khẩu phật tâm xà!"

Nghe Thư Di nói xong, tất cả mọi người đều ngây người ra, ánh mắt nghi ngờ nhìn Liễu Duệ Y khiến cô ta sợ hãi nói lúng túng :" Cậu ta nói bậy! Không phải như vậy! Rõ ràng cậu ta đang nói dối, cậu ta đẩy tôi xuống hồ!"

Một bạn nữ cười khinh bỉ:" Thôi đi. Vậy cậu nói xấu Thư Di thì giải thích thế nào đây?". Cô ta câm nín.

_______

Vì sự cố không may mắn đó, buổi cắm trại kết thúc sớm hơn dự định một ngày. Sau ngày hôm đó, Liễu Duệ Y đã bị nhà trường xử phạt và khai trừ vì tội phỉ báng, vu oan bạn học khiến người khác bệnh tim tái phát và đương nhiên là ba mẹ Thư Di cùng An Vũ Phong không bỏ qua, kiện nhà trường đến cùng nên mới trực tiếp đuổi học như vậy.

Giữa Thư Di và Lạc Thần cũng không còn xa cách như lúc trước mà nhanh chóng thân thiết trở lại, dính nhau như trước. Ba người cũng không còn căm ghét nhau nữa, những ngày tháng yên bình cũng bắt đầu.

" Thư Di... Em... nhận ra tình cảm của mình dành cho Tả Lạc Thần chưa?". Thiếu niên cười nhẹ nhàng, mái tóc đen khẽ bay trong gió nhìn người con gái đối diện. Bóng cây to lớn mát mẻ...

Thư Di cười nói:" Rồi! Em với cậu ấy là anh em thôi".

An Vũ Phong bật cười:" Em chắc chứ? Nghĩ kĩ lại đi. Em xem ngày hôm đó, em tức giận với cậu ta, có thực sự chỉ là do anh gặp nguy hiểm?"

( Tác giả lươn lẹo, hay bẻ lái các thứ, mọi người thông cảm.)