Bằng Lăng Tím: Trúc Mã Là Sói

Chương 8: Sự cố

Bằng cách nào đó, Thư Di cùng Liễu Duệ Y và một bạn nữ tên Tiểu Mỹ cùng trong một đội. Tả Lạc Thần, An Vũ Phong lần lượt cùng đội với cậu bạn khác.Trên đường đi, Tiểu Mỹ liên tục lải nhải "Cậu là Thư Di nổi tiếng đó sao?"

"Tả Lạc Thần hotboy cùng cậu sống cùng nhau từ nhỏ thật hả?"

...Mà suốt cả quá trình, Thư Di không nói gì ngoài một tiếng "Ừ". Liễu Duệ Y không biết đang suy tính điều gì, kéo Tiểu Mỹ sang một gốc cây, nói:" Cậu nhiều lời với cậu ta làm gì? Rõ ràng cậu ta khinh thường cậu!".

Tiểu Mỹ nhăn mày, hét vào mặt cô ta:" Cậu mới khinh người, cả nhà cậu mới khinh người! Loại người như cậu tôi gặp nhiều rồi, đồ bạch liên hoa lẳиɠ ɭơ độc ác! Là cậu thêm dầu vào lửa khiến Tả Lạc Thần với Thư Di chính là ngày càng xa cách! Miệng lưỡi chua ngoa ác độc như cậu tôi đây mới khinh". Liễu Duệ Y đứng người, nghẹn họng đến không thở nổi, lòng lại thêm một tia oán hận Thư Di.

Đi ở trước, song cô vẫn nghe thấy tiếng người đằng sau nói. Cô có ấn tượng với Tiểu Mỹ này. Nhớ lại, hình như năm ngoái cô ấy từng được cô động viên vì chuyện tình cảm. Cô ấy quá ngốc, chỉ vì bị từ chối mà khóc sướt trong thư viện, cô cũng vì ồn ào nên có nói mấy câu thì phải.

Đến cạnh một hồ nước lớn, một mành ruy băng được tìm thấy. Liễu Duệ Y cần trên tay, bàn tay cô ta nắm chặt rồi thả , theo gió mà dải ruy băng ấy rơi xuống hồ. Thư Di bực mình rồi.

" Tay cậu bị sao vậy hả? Thư Di cất công trèo lên cái cây, xuýt ngã xuống hồ mà cậu dám làm rơi sao?". Liễu Duệ Y hai mắt ngập nước, tay dụi mắt, miệng mếu máo co ro người lại, giọng run rẩy:" Tôi...tôi xin lỗi, do tôi không cẩn thận trượt tay nên mới...".

Thư Di nói với Tiểu Mỹ:" Thôi bỏ đi" rồi tính rời đi nhưng Liễu Duệ Y tay đã bám lấy cánh tay cô từ bao giờ, cô nói bỏ ra, bỏ qua rồi nhưng cô ta vẫn cứ giằng co.

"Á...!". Tiếng hét vang lên. Cả Thư Di và Liễu Duệ Y rơi xuống hồ nước trong xanh. Đám người Tả Lạc Thần, An Vũ Phong vừa hay đến liền thấy cảnh trước mắt, cả hai lo lắng không kịp làm gì, vội nhảy xuống cứu người. Thư Di được An Vũ Phong cứu lên bờ trước. Tả Lạc Thần cùng Liễu Duệ Y lên sau. Tiểu Mỹ hoảng hốt chạy đến:" Thư Di! Thư Di! Mình mới ngoảnh đi một lát...sao...sao lại ngư vậy?".

Tả Lạc Thần bỏ Liễu Duệ Y ở đó, chạy đến tính hô hấp nhân tạo cho Thư Di. Bất ngờ, một cánh tay đẩu hắn ra. An Vũ Phong ôn nhu thường ngày giờ đây đôi mắt đã gằn lên tia đáng sợ:" Cút! Tôi sẽ không dùng cách đó". Rồi đặt chéo hai tay lên l*иg ngực Thư Di ấn xuống.

"Khụ.." Thư Di tỉnh lại, nhìn thấy An Vũ Phong trước mắt gương mặt tái nhợt, vội vã đỡ anh" Phong! Phong! Anh sao rồi?". An Vũ Phong chỉ kịp nói " Không sao" rồi ngã xuống.

Về lại nơi cắm trại, mọi người tụ tập. Thư Di không chịu đựng nữa, chạy đến cạnh Liễu Duệ Y đang ngồi cạnh đống lửa, đôi mắt dữ tợn nói:" Liễu Duệ Y! Rốt cuộc cậu muốn gì hả?". "

Cô ta rưng rưng nước mắt:" Thư Di... Cậu đang nói gì vậy? Mình biết dạo này mình gần gũi Lạc Thần, khiến cậu ghen ghét nên đẩy mình xuống hồ...Nhưng tạo sao cậu lại hỏi mình như vậy?.."._Xung quanh nghe vậy cũng xì xào to nhỏ

" Phải đó... Thư Di cậu sao vậy?"

" Thật đáng ghét, không ngờ cậu ta lại độc ác như vậy!"

Thư Di khinh bỉ" Ha... Liễu Duệ Y a Liễu Duệ Y...