[Đại Ngu Hải Đường] Sự Tồn Tại Tuyệt Vời Nhất

Chương 20

Sau tiệc mừng cùng với staff và các khách mời, cả đội quay về ký túc xá, nghỉ ngơi và sắp xếp đồ đạc để ngày mai bay tới Bắc Kinh, chính thức bắt đầu con đường hoạt động của The Nine.

Triệu Tiểu Đường sau khi nịnh hót chăm sóc người kia ăn uống, cuối cùng cũng biêt được lí do mình bị cho ăn cục bơ ngay sau màn tình cảm thắm thiết trên sân khấu.

- Hân Hân à, cô ấy muốn chúc mừng em thôi.

- Vậy nên em ôm cô ấy xoay vòng vòng, lau nước mắt cho cô ấy?

Triệu Tiểu Đường vòng tay ra ôm Ngu Thư Hân từ phía sau, người kia động đậy muốn thoát ra, cô càng ôm chặt hơn

- Ngu trứng của tôi, em ghen à?

- Ai là em của em?

- Em xin lỗi, sau này em sẽ chú ý, nếu không phải các chị em trong nhóm, em nhất quyết không ôm, được chưa?

Triệu Tiểu Đường nói xong, cảm thấy người trong lòng thả lỏng một chút, lại nói tiếp.

- Em thật sự không có gì với cô ấy cả, em chỉ yêu chị thôi. Đừng giận em nữa, hôm nay là một ngày rất hạnh phúc mà.

- Chị chỉ là khó chịu khi thấy vậy.

Triệu Tiểu Đường xoay người Ngu Thư Hân lại, nhìn vào đôi mắt long lanh của nàng, khẽ nói :

- Em xin lỗi, sau này em sẽ không làm chị khó chịu nữa. Em sẽ để ý hơn, được chứ ?

Ngu Thư Hân nằm gọn trong lòng người kia, khẽ gật đầu.

Sáng hôm sau, cả nhóm tập trung ở đại sảnh để ra sân bay, chính thức tạm biệt ký túc xá này. Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân sánh bước cùng nhau, nàng vẫn chưa bỏ qua hẳn việc hôm qua, mặt vẫn còn hiện lên một chút hờn dỗi với cô. Ra đến ngoài, Triệu Tiểu Đường có cảm giác sảng khoái kỳ lạ, không còn là những ngày nắm tay nhau đi tập nữa, giờ đây là nắm tay nhau đi trên con đường mới rồi.

Ngu Thư Hân đeo kính râm, che đi đôi mắt còn hơi sưng, ánh mặt trời chói lọi chiếu thẳng vào khuôn mặt trắng trẻo của nàng. Chợt nàng cảm thấy ánh nắng ấy bị che đi, quay mặt lên liền thấy khuôn mặt tươi cười của Triệu Tiểu Đường, cái tay cầm điện thoại giơ lên che cho nàng

- Nắng cũng không được chạm vào mặt chị, chỉ em được thôi.

Ngu Thư Hân bật cười, cái người này, nàng không thể giận lâu được.

Ra sân bay, quá đông fan hâm mộ đứng chờ, Ngu Thư Hân khép nép bên Triệu Tiểu Đường, người kia một tay nắm tay nàng, một tay kéo nàng vào trong lòng, cố gắng tránh sự động chạm với người ngoài.

- Tiểu Đường, nếu em không debut thì làm quản lý cho chị cũng được đấy.

Ngu Thư Hân trêu chọc, sau khi cả nhóm đã yên vị trên máy bay.

- Giờ em vừa debut vừa làm quản lý rồi đấy.

- Hai người để cho tôi ngủ đi.

Tiếng Dụ Ngôn vang lên. Cô là muốn ngủ một giấc rồi, hôm qua nói chuyện với Tăng Khả Ny đến khuya, người kia vừa nói rằng không sao đã khóc như mưa, làm cô phải dỗ dành một hồi. Nghĩ tới đây Dụ Ngôn lại thấy nhớ rồi, thế mà còn phải ngồi cạnh cặp đôi luôn miệng cười khúc khích này, cô thật sự muốn đổi chỗ.

- Này Dụ Ngôn, tôi nghe đâu lịch trình tháng 6 của chúng ta là chung sân khấu với OACA đấy.

Dụ Ngôn biết hai người kia chuẩn bị trêu mình, tuy thông tin này mang tới cho cô không ít vui vẻ, nhưng cô nhất quyết không thể hiện ra.

- Để im cho tôi ngủ.

Nói xong câu đó, Dụ Ngôn bật nhạc lớn hơn, tay khẽ sờ vào cây cọ vẽ đang đeo trên cổ, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Đến tối, cuối cùng mọi người cũng về được ký túc xá mới. Đây là một căn nhà khá lớn, với đầy đủ phòng ăn, phòng ngủ, và cả phòng cho mọi người giải trí hát hò nữa. Trong 18 tháng tới, cả nhóm sẽ ở đây cùng nhau.

Việc đầu tiên khi về nhà mới chắc chắn là tổ chức ăn uống. Cả nhóm 9 người trò chuyện vui vẻ, mà đã là liên hoan thì chắc chắn không thể thiếu chút rượu, cho dù chỉ có Tạ Khả Dần, An Kỳ và Triệu Tiểu Đường uống.

- Tôi bây giờ nhìn thấy mấy chai sữa chua đó thật sự muốn ói rồi.

- Phải đó, tôi vẫn nhớ lúc tôi rót lén lút rót coca vào uống, sau đó xui xẻo Dụ Ngôn lại là người cầm cái chai đó lên, báo hại tôi bị phát hiện vì cậu ấy hét quá to.

Triệu Tiểu Đường đã có chút say, mặt bắt đầu đỏ hồng, ánh mắt lướt qua Ngu Thư Hân ngồi cạnh, lại quay ra nói với mọi người

- Tôi ở cùng phòng Ngu Thư Hân nhé.

- Hai người ra thuê phòng mà ở riêng đi, chúng tôi không muốn thấy cảnh ân ái hàng ngày.

- Ngồi thế này làm tôi nhớ đến lúc ngồi ăn lẩu, Triệu Tiểu Đường chỉ chăm chăm nhúng dưa chuột cho Ngu Thư Hân, hai người từ lúc đó đã có gian tình rồi phải không?

Hứa Giai Kì nói, lần ấy cô xin mãi mà Ngu Thư Hân không cho miếng nào, ấy vậy mà sau đó đút cho Triệu Tiểu Đường.

- Là Ngu trứng không thoát được sức hút của tôi, nên từ khi đó đã lập kế hoạch dụ dỗ tôi rồi.

Triệu Tiểu Đường vừa trả lời, vừa cười vui vẻ, chợt nhận thấy phần eo đau nhói, nhìn xuống hóa ra vừa bị người bên cạnh cấu, đau đến rời cả thịt. Triệu Tiểu Đường thầm than khóc nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thường.

Kết thúc bữa tiệc, Triệu Tiểu Đường nói muốn về nhà, Ngu Thư Hân theo sau cũng nói rằng về căn nhà ở Bắc Kinh một chuyến, hôm sau sẽ quay lại. Hai người đi hai xe khác nhau, sau khi chắc chắn rằng không có một tay săn tin nào đi theo, cả hai xe cùng rẽ vào một khu chung cư cao cấp. Đây là nhà riêng của Ngu Thư Hân ở Bắc Kinh. Vì hay phải đi quay phim ở các thành phố lớn nên nàng mua luôn một căn để thuận tiện nghỉ ngơi.

Cửa vừa mở ra, Triệu Tiểu Đường đã ấn nàng vào tường, hôn đến ngạt thở. Hôm nay Tiểu Đường mặc một chiếc áo xuyên thấu, thấp thoáng qua lớp áo mỏng bên ngoài là bra đen quyến rũ, quần bò xẻ rộng tới tận đùi, khuôn mặt vì hơi men mà ửng đỏ, làm cho Ngu Thư Hân không uống cũng say.

Sau khi hai người cảm thấy không còn chút không khí nào để thở nữa mới tách nhau ra, Triệu Tiểu Đường vẫn lưu luyến trên đôi môi ngọt ngào kia, khẽ nói.

- Hân Hân, giờ đây cứ như một giấc mơ vậy.

Mặt Ngu Thư Hân vẫn còn hồng hồng, khẽ nói.

- Đi tắm rửa thôi.

- Tắm chung?

Triệu Tiểu Đường nhướng mày, cười nửa miệng, nhìn sao cũng thấy thật gian tà.

- Chị tắm trước, em cứ nghỉ ngơi đi.

Ngu Thư Hân nói xong, chạy một mạch vào phòng tắm. Triệu Tiểu Đường cười to, đây cũng đâu phải lần đầu tiên tắm chung mà còn ngại ngùng gì chứ.  Ngu Thư Hân đi rồi, lúc này cô mới tranh thủ nhìn quanh nhà.

Căn nhà này còn khá mới, đồ đạc không có gì nhiều, được thiết kế theo phong cách tối giản, có vẻ như đây chỉ là nơi để Ngu Thư Hân ghé lại nghỉ ngơi, cho nên cả nhà cũng chỉ có một tấm ảnh thật to của nàng. Triệu Tiểu Đường nằm dài trên ghế sofa, mở điện thoại up ảnh cảm ơn các fan, còn cố tình chọn tấm ảnh cô đang ôm chặt Ngu Thư Hân.

Nhìn thấy clip mình ôm chặt Ngu Thư Hân đêm chung kết, còn chu mỏ trêu chọc nàng, Triệu Tiểu Đường mới thấy ánh mắt của mình dành cho người kia có vẻ hơi ... u mê quá rồi. Cô tiếp tục vào siêu thoại của hai người, lục tìm từng bức ảnh, từng bài phân tích của các fan. Vừa xem vừa cười ngoác miệng, fan của hai người thật không làm cô thất vọng, chỉ một cử động nhỏ cũng có thể suy ra được tình cảm của hai người. Lại xem tới clip Ngu Thư Hân giả vờ khóc, ai cũng nói là diễn, mà mình vẫn cứ dí mặt tới nhìn.

- Ah, thật mất mặt quá.

Triệu Tiểu Đường đọc comment ở dưới, 99% nói rằng cô thật có dáng vẻ của một ... thê nô.

Xem ra trong những tháng ngày vừa rồi, hai người thật sự mang lại sự ảnh hưởng không nhỏ. Triệu Tiểu Đường lặng lẽ tải từng bức ảnh về, lại thấy cả những lúc hai người nắm tay nhau sánh bước đi làm, thật yên bình. Dù lúc đó, đến phòng tập rồi, lúc nào cũng là bộ dạng mồ hôi đầm đìa, chân mỏi đến mức không nhấc lên được, nhưng khi tan làm, thấy người kia đứng đợi, mọi mệt nhọc của cô đều tan biến.

- Nếu có cơ hội, nhất định phải cảm ơn người chụp những bức ảnh đi làm này.

Triệu Tiểu Đường thầm nghĩ. Nàng thoát ra khỏi siêu thoại của hai người, tiếp tục lướt weibo, liền thấy ảnh Lưu Dịch Sướиɠ chụp cùng cả đống sữa chua để ủng hộ cho Ngu Thư Hân. Máu nóng trong người đột nhiên nổi lên.

- Tiểu Đường, đi tắm đi.

Triệu Tiểu Đường giật mình, quay ra thấy Ngu Thư Hân bước ra. Nàng chỉ khoác áo choàng tắm, tóc vẫn còn ướt, khuôn mặt đã tẩy trang sạch sẽ, không còn vẻ sắc sảo trên sân khấu, chỉ còn nét thanh thuẩn trắng trẻo. Triệu Tiểu Đường lấy một bộ áo choàng tắm khác, bước vào phòng tắm. Ngâm mình trong bồn nước ấm, cô cảm thấy gân cốt đang dần giãn ra, suốt 6 tháng qua chưa bao giờ được thoải mái nghỉ ngơi như thế này.

- Tiểu Đường, đồ lót của em này, đều là đồ chị mới mua đấy.

- Hân Hân, vào đây một chút, gãi lưng giúp em.

Ngu Thư Hân giờ mới biết, người kia không khóa cửa phòng tắm. Nàng bước vào, phòng tắm bốc hơi mù mịt, nàng thoáng nhìn thấy đôi chân dài của Triệu Tiểu Đường gác lên bồn tắm, khuôn mặt đỏ ửng vì hơi men và cả hơi nóng. Nàng bước tới gần bồn tắm, cúi xuống, khẽ gọi.

- Đường ..

Triệu Tiểu Đường nhìn người trước mặt, người yêu của cô, Ngu trứng của riêng cô. Tiểu Đường giơ tay, kéo mạnh, cả người Ngu Thư Hân ngã vào Triệu Tiểu Đường, nước trong bồn tắm vì cú ngã này mà bẳn ra không ít.

- Tiểu Đường, làm gì vậy, ướt hết người chị rồi.

- Vậy thì tắm lại. Em tắm cho chị.

- Nói gì vậy chứ, tắm nhanh đi.

Ngu Thư Hân toan đứng lên, lại bị Triệu Tiểu Đường ôm lại.

- Hân Hân, chị thật đẹp.

Triệu Tiểu Đường nói xong, phủ lên đôi môi đang cười kia một nụ hôn.