Đêm, đất nước Z, cửa tiệm nhỏ trong hẻm, khách đã về hết...
- Anh đẹp trai, sao anh không chịu nhớ ra em là ai chứ?
Cô gái vắt vẻo trên ghế, nằm rạp trên quầy pha chế, tấm lưng trần mượt mà cùng đôi chân thon dài lộ ra sau vạt váy hai dây quyến rũ, chiếc tay không ngừng đung đưa ly nước hoa quả. Rõ ràng cô gái này đã uống say mèn rồi đến đây làm loạn.
- Ma Kết, cô nên về đi, tôi không phải Bạch Dương nào cả, tôi là Aries
Chàng trai đoạt đi ly nước trong tay cô, tức giận
- Trả em, em muốn uống
Ma Kết bực mình. 3 tháng cô liên tục cho anh xem bao nhiêu kỉ niệm của anh và cô, muốn anh nhớ ra cô, thế mà Bạch Dương nói gì, trên thế giới này có rất nhiều người giống nhau, tôi không phải người cô tìm kiếm.
Tên khốn Bạch Dương, trên thế giời này ngoài anh ra chả ai có hình xăm chữ Ma Kết nho nhỏ ở đoạn xương quai xanh cả. Ấy thế mà vẫn chối, bảo là vô tình giống thôi, cứng đầu đến thế là cùng.
- Về nhà đi, muộn rồi
Bạch Dương không trả cái ly cho cô nàng, trực tiếp rửa sạch, dọn đồ
- Anh đưa em về hả?
Bạch Dương đen mặt, nhưng nhìn Ma Kết say mèn thế kia, trời lại tối, anh không nỡ để cô về một mình
- Ừ, cô mặc cái này vào, tôi đưa cô về
Ném cho Ma Kết chiếc áo khoác của mình, anh tắt đèn quán, sau đó bật ô lên, kéo Ma Kết loay xoay mặc áo đi sát mình
- Bạch Dương, anh nói xem, sao anh lại quên hết nhỉ, sao anh không còn yêu em nữa? Anh nói anh yêu em mà
Cô nàng bên cạnh bắt đầu liên mồm
- Tôi không phải Bạch Dương
- Phải, anh là Bạch Dương
- Không phải
- Phải
Bạch Dương bực mình, đáng nhẽ anh không nên cãi nhau với người say chứ.
- Không nói là thừa nhận đúng không?
Cô gái bên cạnh ngây ngô, dựa người vào ngực anh
- Ma Kết, tôi nói lần cuối, tôi không phải Bạch Dương, tôi là Aries, còn nữa, tôi không yêu em.
Câu nói của chàng trai trước mặt khiến Ma Kết sững người, không yêu cô ư?
- Haa...
Thẳng tay cởi mạnh chiếc áo khoác nam ấm áp, trả lại cho chàng trai trước mặt, Ma Kết bước thẳng ra ngoài mưa, nước xối thẳng xuống người khiến cô cảm thấy mình chỉ là một con búp bê ướt nhẹp, rách nát và đáng thương.
- Không yêu em thì đừng che ô cho em. Bạch Dương, anh từng nói: " Cậu xứng đáng được ngủ một giấc thật ngon, không cần vì một người đang ngủ say chẳng hề hay biết kia mà mất ngủ thêm nữa." Và giờ, người làm em mất ngủ là anh
Cởi đi đôi giày cao gót đắt tiền, chân trần bước đi trên phố, quay mặt đi ngang qua Bạch Dương, bóng Ma Kết khuất sau khu phố vắng
Ánh đèn chợt loé, anh thấy đau đầu kinh khủng, cảm giác đau đớn trào lên khiến Bạch Dương hốt hoảng. Một hình ảnh chợt thoáng qua khiến anh sững người "không cần vì một người đang ngủ say chẳng hề hay biết kia mà mất ngủ thêm nữa."
Anh nhớ ra rồi, anh đúng là Bạch Dương, là người Ma Kết tìm kiếm
- Ma Kết
Bạch Dương hét to, lao nhanh theo hướng mà Ma Kết vừa đi
Cánh tay nhẵn nhụi bỗng bị ai nắm một cái, Ma Kết quay ra, sửng sốt
- Anh nhớ ra em rồi, anh xin lỗi, xin lỗi...
Sao lại nhớ ra rồi? Nước mắt chảy dài, hoà vào làn mua vươn trên gò má, Ma Kết ôm chặt lấy Bạch Dương, nghẹn ngào
- Nhớ ra là tốt, đừng xa em nữa
- Được, không xa nữa
Ma Kết mỉm cười. Nước Z có biển Oralie nghĩa là ánh sáng của đời tôi, còn Bạch Dương là ánh sáng của đời cô.
____________________________________
- Ba, con được sinh ra như thế nào vậy
Bảo Bình và Cự Giải nhìn cô con gái bé bỏng 3 tuổi rưỡi đang chơi đùa, nghe được câu trả lời của bé liền sừng sốt
Bảo Bình phì cười, nhẹ nhàng ôm ghì lấy eo Cự Giải bên cạnh
- Uhm, ba dùng gậy đánh mẹ, sau đó mẹ sinh ra con
- Sao ba lại đánh mẹ chứ? Mẹ, mẹ có đau không?
Con gái nhỏ tức giận ngước mặt lên, sau đó lo lắng nhìn Cự Giải
- Mẹ...mẹ không đau đâu
Cự Giải đỏ mặt, lắp bắp. Tay cấu lên bắp tay Bảo Bình một cái. Anh buồn cười, tiếp tục trả lời bé con
- Ba dùng gậy đánh yêu mẹ thôi, sao mẹ đau được, mẹ còn rất vui vẻ nữa, nên mới đẻ ra tiểu Lam được đó
- Thật hả mẹ?
Cô bé ngây người, nhìn mẹ mình.
Cự Giải tức giận đứng dạy nhéo tai Bảo Bình
- Anh đừng có mà dạy hư con
- Oái, bà xã, em nhẹ tay một chút, đau đau
- Ba mẹ, hôm nay bạn tiểu Vi nói bố mẹ bạn ấy sắp sinh em trai nhỏ đáng yêu cho bạn chơi cùng
Giọng nói ngây thơ của tiểu Lam lại khiến Bảo Bình và Cự Giải giật mình
- Ayyy, con gái nhỏ, thế con có muốn có em trai không?
Bảo Bình hài hước nhìn con gái
- Có chứ ạ
- Con nói đấy nhé
Nói rồi mau chóng đứng dậy, bế bổng Cự Giải vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
- Baaaa, ba lại dùng gậy đánh mẹ hả??? Con không cho phép
Tiểu Lam giật mình hét lên, chỉ đổi lại được cánh cửa phòng ngủ im lìm trước mặt
Cự Giải bị ném lên giường ngủ, cô nhanh choáng lật người lại, che ngực, nhìn chằm chằm người đàn ông đang vươn tay cởi vài nút cúc áo
- Ban ngày ban mặt, em không cho anh làm loạn
Bảo Bình nằm đè lên người cô, bộ dạng lưu manh
- Con gái bảo muốn có em trai, em phải thành toàn cho con chứ
Vừa nói còn hôn lên cổ Cự Giải một cái, tay luồn vào trong áo nhẹ nhàng xoa bóp nơi tròn trịa
- Bảo Bình, đừng làm loạn, con gái đang ở ngoài đó
- Anh chốt cửa rồi
- Nhưng con ở một mình
- Con thông minh lắm, không sao đâu
- Nhưng...
- Tập trung chút
Nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống đôi vai trần, kéo dài xuống tấm lưng thon thả, Bảo Bình lật người cô lại, nhanh chóng cởi nốt thứ đồ vướng víu còn lại của cả hai, nhẹ nhàng sáp nhập.
Cự Giải, người con gái dịu dàng anh yêu nhất, giờ đã là vợ anh, còn lại mẹ của con anh.
Cô từng trốn chạy, từng bỏ đi, vì sợ hãi, vì lo lắng anh sẽ không tha thứ cho cô
Cô từng cho rằng không thể yêu anh mới là điều đau lòng nhất, nhưng không biết anh không thể yêu cô mới là điều đau lòng hơn cả.
- A... uhm...
Mĩ nhân trong lòng thoáng rêи ɾỉ, Bảo Bình cười nhẹ
"Cự Giải, đời này em trốn không thoát"
HOÀN