( 12 Chòm Sao ) Lời Yêu Chưa Tỏ

Chap 36

- Sáng sớm đã nhìn lén người ta, hay ghê ha!

Ma Kết vừa mở cửa kính xe xuống, đã nghe được lời châm chọc của Nhân Mã. Cô bạn cũng không do dự mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ.

- Sao lại ở đây?

Ma Kết buông lời

- Tản bộ

- Tản bộ xa ha

- Lại mơi giấc mơ kia?

Câu hỏi của Nhân Mã khiến Ma Kết giật mình. Cô nàng nói đúng, cô luôn mơ về thanh xuân cấp 3 trong trẻo kia, cũng luôn mơ về Bạch Dương, và cả bản tin thời sự ám ảnh năm đó

- Ừ

Nhạt nhạt trả lời, lòng chẳng rõ tư vị

- Hôm nay đi Oralie?

Nhân Mã ngả người vào ghế, rút trong túi ra bao thuốc, khẽ châm lửa hút, dáng vẻ bất cần đời. Vẻ cô đơn ánh lên khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, tóc cô bạn đã dài đến giữa lưng rồi.

Ma Kết hơi nhíu mày, dù đã quá quen với bộ dạng phóng túng và nghiệm thuốc của Nhân Mã nhưng vẫn không nhịn nổi khó chịu. Nếu để báo chí bắt gặp hình ảnh người mẫu nổi tiếng Nhân Mã hút thuốc như này chắc chắc sẽ là tin rất hot

- Ừ đi Oralie, hiểu nhau đấy

Ma Kết cười nhạt

- Xì, như nhau cả, đều bị bỏ lại không một lời tạm biệt

Nhân Mã cũng cười, nhưng nụ cười thê lương, 5 năm trước Thiên Yết nói với cô sẽ đi du học 2 năm, nhưng đến giờ vẫn không trở về, cô còn loáng thoáng nghe được anh đã kết hôn với vị tiểu thư nào đó. Cô không giống Ma Kết, sẽ không đi tìm anh, anh muốn đi, sao cô có thể giữ.

- Muốn đi đánh ghen không?

Ma Kết vươn tay, gạt điếu thuốc của Nhân Mã, ném vào thùng rác đối diện

- Cậu thật biết đùa, tổng giám đốc Capricorn cùng người mẫu hot nhất Nhân Mã đi đánh ghen, tin nóng toàn nước đấy

- Sao không tìm anh ta hỏi rõ ràng?

- Tìm ra gì, muốn đi thì đi, không giữ. Yêu anh là sai thì em yêu người khác

- Giờ làm gì có người khác

Ma Kết cười cười, chế nhạo

- Đàn ông là lũ khốn khϊếp, yêu đương gì, đi đây

Nhân Mã mở cửa xe, đi thẳng, chỉ để lại cái vẫy tay bất cần

- Xì, nhớ hắn mà còn giả bộ

Ma Kết cười nhạt nhẽo, khởi động xe lái đi

___________________________________

Nhân Mã không biết mình đã đi bộ bao lâu, đến khi chân cô mỏi rã rời, nơi cô dừng lại đã là trường cấp 3 Zodiac.

"Haa... thật đáng buồn"

Buông một câu bâng quơ, Nhân Mã sải bước vào trường học. Đúng vậy, đáng buồn làm sao, đây là nơi mà Thiên Yết tuyên bố với mọi người rằng cô là người yêu của anh, cũng là nơi lần cuối đôi bàn tay cô khiến vạt áo anh nhăn nhúm, và nụ hôn anh vẫn còn nồng nàn trên môi cô.

Lớp 12A12

Bước lại bàn 3 dãy 3 từ ngoài vào, Nhân Mã kéo ghế, nằm gục xuống bàn. Đây là nơi anh hôn cô trong buổi tốt nghiệp đó, và cô nói sẽ chờ anh, cô cho rằng anh chỉ nói là nếu, nhưng không ngờ đó lại là sự thật, anh đã rời xa cô thật

Có lẽ quá nhàm chán, nên bàn tay bắt đầu lục lọi trong ngăn bàn, xem có thứ gì hay ho đám học sinh để lại để chơi không, cảm thấy chả có gì, lại tiếp tục lần tới mặt dưới của ngăn bàn, Nhân Mã sững sờ, là giấy? Được dán vào mặt dưới ngăn bàn?

Cô cúi người xuống, là một bao bì thư nhỏ được dán băng keo và mặt gỗ, nhìn khá cũ kĩ và phủ đầy bụi. Vuốt nhẹ bụi bám trên phần tên người gửi, tim Nhân Mã đập nhanh

Người gửi: Thiên Yết

Nét chữ cứng cỏi kèm theo kí hiệu của riêng anh.

Bóc nhanh lá thư ra khỏi mặt gỗ, xé bao bì, bên trong là một tờ giấy nhỏ ố vàng

"Gửi Nhân Mã

Anh không biết lúc đọc được bức thư này anh đã xử lí xong mọi chuyện và trở về với em chưa

Anh cũng không biết liệu khi đọc được bức thư này em có còn chờ anh không hay đang trong tay bên người mới rồi

Anh không thể nói mọi chuyện với em, anh biết em sẽ không để anh một mình, nhưng bố anh là một kẻ nguy hiểm, ông ta sẽ không nhân từ

Anh biết sẽ lâu nữa em mới tìm được bức thư này, vậy nên chỉ mong em bình an và hãy tha thứ cho anh

Yêu em

Thiên Yết"

Nhân Mã bật khóc, hoá ra mọi chuyện là như vậy, là cô hiểu lầm anh sao? Thế nhưng đám cưới với vị tiểu thư nào đó là sao chứ?

Cầm lá thư chạy nhanh ra khỏi lớp học, cô phải về nhà, soạn đồ, đặt vé máy bay. Ma Kết nói đúng, cô nên đi tìm anh hỏi cho rõ ràng.

Nước mắt làm nhoè đi cảnh vật trước mặt, lại chạy quá nhanh khiến cô lao sầm vào người trước mặt

- Có sao không?

Giọng nói trầm khàn đầy từ tính, kèm theo một cánh tay hữu lực nâng cô dậy.

Hai người theo đà nhìn lên, ánh mắt chạm vào nhau, sững sờ....