Nhiệm Vụ Tính Phúc Mạo Hiểm

Quyển 1 - Chương 2

Editor : Hannah

Từ khi cải tạo lại thân thể Gia Văn lại càng dễ dàng động tình, hơi hơi liên tưởng đến việc sắc sắc một chút, dâʍ ŧᏂủy̠ sẽ từ hai cái tiểu huyệt ào ào chảy ra.

"A... Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, thật là nhột... Thật muốn có người đến sờ sờ ... A..." Gia Văn xoa nắn bộ ngực của mình, thuận tay cởi hai cái cúc áo dùng sức mà vò đầṳ ѵú cương cứng, đầṳ ѵú hứng tình đã sớm đỉnh lồi lên trên áo sơ mi ở ướt nhẹp , đặc biệt dâʍ đãиɠ.

Dưới quần Gia Văn tiểu côn ŧᏂịŧ bán cương đỉnh ra một chiếc lều bạt, lại lui xuống phía dưới, vải vóc co dãn bó sát vào người phác hoạ độ cong rõ ràng, hơi tách giữa hai đùi ra quần đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt mà màu sắc càng thêm đậm . Ngón tay trắng như tuyết đi theo bụng tuột xuống dưới đến tận khoát quần, ngón tay tinh xảo có kỹ thuật mà xoa nắn côn ŧᏂịŧ, tiểu từ côn ŧᏂịŧ từ từ hoàn toàn ngẩng cao đầu phấn khởi , chất lỏng đỉnh tràn ra cũng đồng dạng làm ướt quần bán sát vào hình dạng hoa môi no đủ múp míp .

Hai chân thon dài khẽ tách ra, Gia Văn thân thể theo bản năng ưỡn ẹo , dù là ai cũng sẽ không nghĩ rằng thanh niên trẻ tuổi trên giường bày ra bộ dạng phóng đãng đang tự an ủi đã từng là huấn luyện lính đánh thuê nghiêm khắc .

Gia Văn phi thường mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ lan tràn đến toàn thân, mà bản thân tự an ủi cũng không đủ thoả mãn, trái lại thân thể càng thêm trống rỗng ngứa ngáy, bất kể là cúc huyệt giấu ở giữa mông vừa mở vừa khép mà chảy nước , hay là nữ huyệt mới vừa cải tạo đang bị ngón tay ức hϊếp xâm nhập đến tận cùng bên trong, đều hi vọng có côn ŧᏂịŧ vừa lớn vừa thô tàn nhẫn mà thao vào quấy làm...

"Ân ha, có ai ở đây à..." Gia Văn đã bắt đầu suyễn lên,giai điệu tiếng nói thay đổi , ban đầu thanh âm nhẹ nhàng khoan khoái nay đã trở nên khàn khàn đầy đậm tìиɧ ɖu͙© , nghe tới dị thường dụ người, cậu cảm thấy được những quỷ hồn kia mang đến khí tức vây ở xung quanh, khí lạnh như có như không bên người cũng không làm cho cậu sợ, trái lại kỳ diệu mang đến sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn của tính dục

"Ngươi muốn ăn ta sao... Ở trước đó, trước tiên, a... Trước tiên làm làm ta trước có được hay không nha... Đã rất lâu không có giải quyết... Ân, thật là nhột... Thử xem đi, có thể gặp được ta... A, a, vò đến cái vυ', thật thoải mái, lành lạnh, cái vυ' bị bóp thật thoải mái... A ha, nhanh, đem quần áo vướng bận trên người ta cởi bỏ... Ha..."

Hiển nhiên, Gia Văn dụ dỗ có tác dụng.

Trong không khí quanh quẩn âm thanh gầm rú đáng sợ , tiếng vang của u linh quỷ hồn quái dị đủ khiến cho bất luận người nào không rét mà run, mà khi Gia Văn nghe thấy, cậu có thể rõ ràng mà phân biệt ra được bên trong có vài phần tìиɧ ɖu͙© .

Du͙© vọиɠ tràn ngập gào thét, đại khái nín đặc biệt lâu mới vội vã như vậy đi?

"Ồ ha, không liên quan... Tái, lại dùng lực một ít ha... Thật thoải mái..." Gia Văn không nhìn thấy đồ vật thô bạo đang xoa nắn bộ ngực, áo sơ mi đáng thương sớm đã bị bạo lực xé rách ,hai vυ' mềm mại bị bàn tay lớn trong suốt nắn bóp thành các loại hình dáng , đầṳ ѵú đỏ thắm tựa hồ bị cái gì hút lại hoặc lôi kéo.

Đột nhiên, Gia Văn cả người lơ lửng giữa không trung, quần cộc bó sát người bị kéo xuống, treo ở mắt cá chân không rơi.

Gia Văn sảng khoái đến thở dài, hai gò má của cậu đều đỏ bừng như say rượu , đáy mắt tràn ngập si mê màu sắc, cậu chủ động duỗi ra hai tay, dựa vào cảm giác ôm bóng hình trước ngực, a, có hai kẻ đang hút tiểu núm vụ thật mạnh , đầu lưỡi giảo hoạt liếʍ hút... Gia Văn híp mắt rêи ɾỉ, hai tay lung tung vuốt ve cái đầu vô hình không nhìn thấy bóng dáng.

Gia Văn không rõ lắm đối phương có mấy người, trên người phảng phất có tận mấy đôi tay lạnh lẽo xoa xoa qua lại . Ngón tay tham lam không hề báo trước mà cắm vào hai tiểu huyệt non mềm xì xì xì xì vào ra rút vào, Gia Văn hét lên một tiếng kém chút đã bắn ra, cậu nghe thấy bên tai có liên tiếp tiếng cười ngớ ngẩn, tính trí bừng bừng, không có ý tốt.

Chính là cái cảm giác này...

Hưng phấn sắp bay lên trời.

Mau tới đi.

"Thoải mái sao? Ân ha... Đến đây đi, còn có thể có thoải mái hơn... Ha..." Gia Văn vẻ mặt hốt hoảng mà lộ ra nụ cười, chủ động hé miệng, ngậm lấy vật thể lạ xâm phạm trong miệng, si mê mυ'ŧ vào, vừa giống như đang hôn, vừa giống như đang khẩu giao phun ra nuốt vào .

Không nghi ngờ chút nào, vật thể trong suốt bao vây lấy thân thể cậu hưng phấn run rẩy, đã có vật cứng rắn phấn khởi mà ở trong đùi ma sát, Gia Văn không có cách nào phán đoán được quỷ hồn đang quấn lấy mình có hình dạng gì —— nói thật, đến tột cùng có phải linh hồn con người hay không còn không rõ, đương nhiên, cậu đối với vấn đề này đó giờ đều không quan trọng gì chỉ cần thoả mãn du͙© vọиɠ, thật ra, Gia Văn chỉ quan tâm côn ŧɦịŧ sắp thao mình có bao nhiêu dài bao nhiêu thô to.