Việc trị liệu của Lâm Thiên Hoan kéo dài ba tháng, trong suốt thời gian đó Úc Hàn đều ở bệnh viện bầu bạn với cô. Trái tim con người làm bằng xương bằng thịt, ngay cả khi Lâm Thiên Hoan từng đóng chặt cánh cửa lòng vì sự cay nghiệt vô tình của cha mẹ, nhưng đến bây giờ, cô cũng không thể kìm lòng được mà đánh mất trái tim cho Úc Hàn. Người đàn ông này rất tốt với cô.
Lâm Thiên Hoan nghĩ, cô phải may mắn cỡ nào mới có thể gặp được người chồng tốt như Úc Hàn.
“ Em chắc chắn sẽ yêu thương anh" Lâm Thiên Hoan thầm quyết định, mỗi ngày đều vui vẻ, hạnh phúc giống như mới bước ra khỏi hũ mật.
Mà trong khoảng thời gian này, Úc Hàn cũng không rảnh rỗi.
Lộ Nhân đã được anh thả về, nhưng hắn chẳng có biện pháp nào bắt anh cũng không có cửa khiếu nại gì, hắn còn bị cha răn dạy quở trách.
“ Nhưng Thiên Thiên là người vợ mà con chi giá rất cao mới cưới về được ... " Lộ Nhân còn muốn cãi lại, nhưng cha hắn đã giơ tay lên ném một chén trà vào người hắn, chửi như tát nước “ Lời tao nói mày không nghe hả? Cậu Úc không phải là người chúng ta có thể trêu nổi, mày còn chưa đăng ký kết hôn chính thức với cô Lâm kia nữa mà cho dù đã đăng ký kết hôn rồi, cậu Úc muốn người, mày cũng phải giao ra ngay lập tức cho tao!"
Lộ Nhân cúi đầu nghe cha mắng chửi, trong lòng rất tủi thân. Lâm Thiên Hoan có khuôn mặt xinh đẹp, thân hình cũng duyên dáng, hắn chỉ mới nhìn chứ chưa được chạm vào. Lúc đó trơ mắt nhìn Úc Hàn nện Lâm Thiên Hoan, hắn có thể tưởng tượng được huyệt non ấy cực phẩm cỡ nào, cắm dươиɠ ѵậŧ vào chắc chắn sướиɠ muốn chết.
Hắn cho rằng chỉ cần mình trốn ra được, lại dựa vào quyền thế của cha thì có thể đòi lại Lâm Thiên Hoan. Đến lúc đó Lâm Thiên Hoan vẫn còn là của hắn, hắn cũng có thể như Úc Hàn, điên cuồng nện cắm tiểu huyệt mềm mại của Lâm Thiên Hoan, lại tỉ mỉ thưởng thức cơ thể tươi ngon mọng nước của cô. Kết quả Úc Hàn vậy mà là người cha hắn cũng không chọc nổi.
Lộ Nhân suy sụp. Cha hắn không an lòng, mắng xong lại dặn dò rất nhiều, nói chung chỉ có một ý duy nhất chính là đừng chọc vào Úc Hàn, nhà mình không thể trêu vào.
Nhưng Lộ Nhân thực sự nghĩ không ra mình đã chọc phải Úc Hàn ở đâu. Trước đây hắn cũng đâu qua lại gì với Úc Hàn? Lẽ nào là vì Lâm Thiên Hoan? Hắn coi trọng người phụ nữ mà Úc Hàn coi trọng nên Úc Hàn mới nhục nhã hắn dạy dỗ hắn như thế? Để hắn cắt đứt suy nghĩ không dám ngấp nghé nữa? Có điều cách này cũng quá độc ác, quá biếи ŧɦái.
Nghĩ tới việc mình từng chịu khổ trong tay Úc Hàn, Lộ Nhân lại run cầm cập. Nếu Úc Hàn thực sự không thể trêu vào, thì thôi vậy. Lộ Nhân điều chỉnh tâm trạng rất nhanh, hắn nghĩ, tuy Lâm Thiên Hoan là cực phẩm, nhưng dù gì cũng là người phụ nữ của Úc Hàn rồi thì thôi hắn đành phải buông bỏ vậy.