“Thật chặt...”
Anh mỉm cười nhìn cô gái dưới thân, vật nhỏ toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhắm chặt mắt, cơ thể hơi run rẩy, giống như một con cừu non trắng nõn, hoàn toàn không biết số phận bản thân ngay lúc này sắp từ một thiếu nữ trở thành phụ nữ.
Lỗ huyệt đẹp đẽ nhẵn bóng không lông này, mình lại là người đầu tiên viếng thăm, Tề Mậu không khỏi đắc ý trong lòng.
“Sao anh còn chưa xong?” Tiểu Tiểu nghẹn ngào hỏi, lỗ nhỏ hết lần này đến lần khác bị qυყ đầυ cực đại của người đàn ông cưỡng ép mở ra, cô rất khó chịu, Tề tiên sinh vừa rồi rõ ràng nói sẽ rất nhanh thôi, nhưng sao lâu như vậy rồi mà vẫn còn chưa xong?
Một cơn đau nhói truyền đến, cô gái “a” lên một tiếng, hai chân đạp loạn xạ không ngừng giãy dụa, không cho người đàn ông tiếp tục đi sâu vào, cô bật khóc thút thít:
“Tề tiên sinh, không làm nữa được không? Em phải quay về rồi, em còn rất nhiều bài tập chưa làm nữa.”
Tề Mậu lúc này cũng không dễ chịu gì, từng hạt mồ hôi lớn thi nhau lăn xuống, lỗ huyệt của vật nhỏ này cũng chặt quá rồi, anh vốn định rút gậy thịt ra một chút rồi đâm sâu vào phá trinh cô, dươиɠ ѵậŧ lại bị hai cánh âm thần phấn nộn trơn ướt bao chặt, anh bị kẹp chặt sinh ra đau đớn không thể động đậy.
“Thả lỏng một chút, lát nữa là được rồi.” Người đàn ông lại đè cô gái xuống dưới thân, nhẹ giọng dỗ dành cô.
Tiểu Tiểu vẫn giãy dụa, đôi mắt đỏ hoe như một chú thỏ con, nắm lấy cánh tay người đàn ông cầu xin anh: “Em thật sự phải quay về mà, sắp lên năm cuối rồi, cả ngày hôm nay em chưa học gì cả, như thế không được.”
Bé gái chưa phá thân đúng là phiền phức!
Đồ đầu gỗ ngốc nghếch, anh nói chuyện tình yêu nam nữ với cô, cô lại đi nói chuyện học hành với anh, người đàn ông cười nhạo trong lòng.
“Phải về học à? Thành tích của em thế nào?”
“Rất tốt.”
Cô vẫn luôn nằm trong top 10 của lớp.
“Phải không đó? Vậy để anh thử kiểm tra em xem sao, đầu tiên kiểm tra cái đơn giản nhất đi, lấy tên của em đi, ba chữ “tiểu” đọc thành gì?”
Tiểu Tiểu ngốc luôn rồi, ba chữ “mã” ba chữ “ngưu” ba chữ “kim” cô đều biết, nhưng chữ “tiểu” trong tên của cô thì cô lại không biết.
“Anh lừa người, căn bản là không có chữ này.”
Cô từ trước tới giờ chưa từng gặp qua, chắc chắn là Tề tiên sinh lừa cô.
“Sao anh phải lừa em?”
Người đàn ông chậm rãi đong đưa thắt lưng, qυყ đầυ đâm vào miệng hoa huyệt ướŧ áŧ, xoa ngực cô nói: “Ba chữ “tiểu” đọc thành “mo”, bây giờ dươиɠ ѵậŧ của anh đang ma sát với tiểu bức của em, chính là cùng một âm với chữ “ma” đó, em xem, trong bính âm tên của anh có hai chữ “mo”, trong tên của em cũng có hai chữ “tiểu”, vừa khéo đúng không? Nhớ kỹ chưa?”
Giọng nói của người đàn ông dịu dàng và có từ tính, thế nhưng lại nói ra những lời tục tĩu quá mức như thế.
Anh kéo tay cô gái đến chỗ giao hợp ướŧ áŧ của hai người, giọng điệu lại cực kỳ nghiêm túc.
“Em cũng nói mình là học sinh ngoan mà, không phải em luôn thích gọi anh là Tề tiên sinh sao? Vậy thì hôm nay tiên sinh này sẽ dạy em, cây gậy thịt dài dài em đang vuốt đây gọi là dươиɠ ѵậŧ, cùng đọc lại một lần với anh nào.”
Người đàn ông nghiến răng chen hơn nửa qυყ đầυ vào trong lỗ nhỏ.
“Không, em không đọc đâu.” Tiểu Tiểu xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt, tiếp tục mở miệng cầu xin anh: “Tề tiên sinh em đền tiền cho anh, anh thả em ra được không?”
Lần này Tề Mậu thật sự bật cười, cô đưa tiểu bức cho anh thao còn muốn đưa anh tiền nữa sao? Thật thú vị nha, anh sống hai mươi hai năm rồi mà mới gặp chuyện này lần đầu đấy, anh bật cười hỏi:
“Đứa ngốc, năm nay em mấy tuổi rồi?”
“Cuối tháng là tròn 16 tuổi.” Cô gái ngước đôi mắt ngấn nước nhìn người đàn ông.
Nhỏ như vậy à?
Tề Mậu bắt đầu do dự, vật nhỏ hai mắt rưng rưng nhìn anh trông đáng thương như vậy, không hiểu sao anh lại mềm lòng rồi.
Thôi vậy, mình còn nhiều phụ nữ vây quanh mà, tội gì phải ép buộc cô, tập đoàn khai thác mỏ lại ở trên trấn Vân Khê, không nhất thiết phải tìm phiền phức cho mình.
“Hôm nay là do anh xúc động, không chạm vào em nữa, chúng ta quay về thôi.”
Anh cúi người, không cam lòng hôn lên đôi môi mềm mại của cô gái: “Nhưng sau này anh muốn hôn em thì em không được từ chối đấy.”
Sau khi về nhà, Tiểu Tiểu tim đập thình thịch, cả đêm không ngủ ngon giấc, cô rốt cuộc cũng không có cách nào khác ngoại trừ vờ như không có chuyện gì tiếp tục chung sống dưới một mái nhà với Tề Mậu, cô muốn trả lại tiền thuê nhà cho anh, để anh tìm một phòng trọ khác, hoặc là cô sẽ ra ngoài thuê phòng vậy, chi tiêu tháng này thế nào coi như xong rồi.
Trên trấn chắc chắn không được, bất luận là Tề Mậu hay cô, đột nhiên chuyển ra ngoài rõ ràng là cố ý, nếu quay về thành phố Z, tiền thuê phòng một tháng có lẽ sẽ tốn không ít tiền, 3000 tệ đã bị cô tiêu mất mấy trăm rồi, bây giờ cô còn chưa đủ 16 tuổi, làm giúp việc cũng không có ai cần, nên đi đâu để kiếm tiền đây?
Cô gái đang đi dạo quanh các con phố trong trấn, đi qua nhà hàng Vương Ký, nhìn thấy Lý lão nhị đưa một cái sọt tre lớn cho ông chủ nhà hàng, cao giọng hỏi:
“Thực phẩm tươi sống, 30 một cân, có lấy không?”