Anh Ấy Chỉ Muốn Ngủ Với Tôi

Chương 9: Cô bé chưa hiểu sự đời (H nhẹ)

Thế mà cô lại bị ma quỷ ám ảnh mà lại chủ động hôn Tề Mục, chẳng trách người ta nghi ngờ những hành động trước đây của cô đều là cố ý.

Tại sao có thể như vậy?

“… Anh Tề, em đi nấu cơm trước, lát nữa làm xong sẽ gọi anh sau.” Tiểu Tiểu tránh thoát khỏi vòng tay của người đàn ông, xoay người cố gắng tự mình bình tĩnh nói.

Người đàn ông nhìn theo bóng lưng hơi hơi run run của cô gái, đôi mắt hơi nheo lại.

Cô gái ngốc nghếch, tuy nhiên để cho cô sờ sờ một chút mà đã doạ cô thành ra như vậy, nhìn cũng không dám quay lại nhìn mình một cái dù chỉ là một cái liếc mắt, về sau dươиɠ ѵậŧ lớn cắm vào huyệt nhỏ, sau khi nếm thử qua mùi vị mất hồn kia, chỉ sợ là sẽ lắc lắc mông cầu xin anh thao đấy!

Vừa rồi đúng là anh có hơi liều lĩnh chút, thiếu nữ mới có vài tuổi chưa từng thể nghiệm qua cảm giác vui sướиɠ của tình yêu nam nữ, kể cả có là thích thì cũng chỉ có người ở bên cùng cô chơi mấy trò chơi lặt vặt như ôm ôm hôn nhẹ mà thôi!

Dù sao anh cũng ở chỗ này ngây ngốc một khoảng thời gian nữa, cứ từ từ, không cần phải vội.

“Được."

Tề Mậu đồng ý nhấc chân đi ra ngoài, đến trước cửa phòng bếp thì dừng bước chân lại, nhẹ giọng nói:

"Vừa rồi anh thấy em khóc, anh chỉ là muốn an ủi em một chút, em không cần phải cảm thấy áp lực gì cả."

Tiểu Tiểu gật đầu thật mạnh, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, anh Tề đúng là người thật tốt, không những không trách cô mà ngược lại còn tự mình thuyết phục an ủi cô, như vậy hẳn là anh đã tỏ vẻ cũng sẽ không đặt việc vừa rồi vào trong lòng đúng không?

Đêm nay cô có thể ngủ được rồi!

Sáng hôm sau, Tiểu Tiểu đang đứng trước bục cao xây ở ngoài sân phía nam để giặt quần áo thì nhìn thấy Tề Mục từ trên lầu hai đi xuống, chủ động chào hỏi với anh:

"Anh Tề, chào buổi sáng."

Tề Mục nhìn cô cười một cái và hỏi:

"Em đang giặt quần áo ở đây sao?"

Tiểu Tiểu gật đầu, sau đó lại bí mật liếc mắt nhìn về phía người đàn ông mà xem xét, tựa hồ vẫn giống như bình thường, không có gì khác biệt, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tề Mục thu vào đáy mắt bộ dạng cẩn thận xem xét của cô gái, thầm nghĩ cô gái nhỏ xem ra là muốn hoàn toàn ném chuyện ngày hôm qua ra sau đầu, mới có thể giả vờ nói chuyện với anh như không có chuyện gì xảy ra đúng không? Trong lòng anh đột nhiên bùng lên một tia ác ý.

Nâng cổ tay nhìn đồng hồ, dường như nhớ tới cái gì đó, anh trở về phòng đem quần áo anh đã thay ngày hôm qua ném vào bồn giặt của cô gái.

"Rửa cái này giúp anh luôn đi, hiện giờ anh phải đi làm ngay."

“… Anh Tề.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tiểu đỏ bừng, hét lên một tiếng vào bóng lưng của người đàn ông.

Tề Mục giả vờ tỏ vẻ khó hiểu quay lại nhìn cô:

"Sao vậy? Ngày hôm qua không phải là em đã nói muốn giặt sạch quần cho anh sao?"

"Cái em nói là em không cẩn thận làm dơ đồ của anh, còn đây là của anh..."

Cô thật sự rất xấu hổ khi nói ra hai chữ "qυầи ɭóŧ", cô bé mười lăm sáu tuổi đã biết đây là vật dụng thuộc loại cá nhân riêng tư, vừa rồi khi cô vô thức đỡ lấy nó theo bản năng, không biết có cái gì dinh dính trên mặt quần đã dính vào trên tay cô.

Người đàn ông không thể nhịn được cười, anh nghiêng người về phía trước, cúi xuống dán sát vào người cô, thấp giọng nói:

"Cô gái ngốc nghếch, cái đó cũng là vì em mà dơ đấy."

Cô gái ngẩng đầu, như muốn nói gì đó, nhưng suy nghĩ quanh quẩn một hồi, lại nuốt trở lại.

Tề Mục nhìn cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận vừa mới hôn lên hôm qua, trái tim của anh lại trở nên “tâm viên ý mã”*, ôm cô vào trong ngực, dùng đầu lưỡi tinh tế liếʍ vành tai nhỏ xíu của cô, giọng nói trầm thấp và ám muội: "Em có muốn biết nó bẩn như thế nào không?"

*Tâm viên ý mã = nhịp tim đập nhanh như ngựa phi

Không đợi cô gái trả lời, người đàn ông đã cúi người xuống hôn chặt cô, dùng đầu lưỡi của mình quấn lấy chiếc lưỡi trơn mềm thơm ngọt của cô mà mυ'ŧ, bàn tay của anh thò vào gấu áo cô gái cởi cúc áo ngực một cách điêu luyện thành thục, trên tay ôm chặt lấy bầu ngực trắng nõn của cô gái mà thưởng thức vuốt ve.

Bộ ngực nhỏ thật sự rất ưa nhìn, không quá lớn cũng không quá nhỏ, hoàn toàn có thể ôm trọn chỉ bằng một tay, vừa mềm lại vừa trơn khi chạm vào. Bị hai ngón tay của anh khéo léo xoa nắn, núʍ ѵú nhanh chóng cứng lên dựng thẳng đứng, khẽ run run trong lòng bàn tay của người đàn ông.

Ngày hôm qua anh còn chưa có làm cho cô gái nhỏ biết được thủ đoạn của chính mình, mới có thể để cô vội vàng đẩy anh ra, hôm nay nhất định anh phải cho cô nếm thử chút ngon ngọt mới được.

Cô gái chưa rành sự đời không thể chịu được sự chơi đùa như vậy của một người đàn ông, cơ thể rất nhanh đã mềm nhũn xuống, cả người không có lực dán vào trên ngực của người đàn ông mà run rẩy.

Tề Mậu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô, tay của anh không ngừng xoa nắn cặρ √υ' mềm mại mà thay đổi thành đủ loại hình dạng theo ý muốn, ngọn lửa trong lòng càng ngày càng bùng cháy mạnh mẽ. Anh thở hổn hển, cởϊ áσ khoác của cô gái ra rồi ném sang một bên, một cặρ √υ' trắng nõn không bị trói buộc đã hoàn toàn lộ ra bên ngoài.

"Thật là đẹp!"