Anh Ấy Chỉ Muốn Ngủ Với Tôi

Chương 3: Người đàn ông chỉ mặc Qυầи ᒪót mảnh xuyên thấu

Anh chỉ cần nhẹ nhàng kéo xuống, thế là con chuột nhỏ được giấu kín trong đó sẽ trở nên không thể nào che giấu được.

Hiện tại có phải có điểm gì sơ suất hay không?

Đây cũng không phải là thành phố A, vậy mà anh lại bị tϊиɧ ŧяùиɠ lên não mà tự mình chạy tới chỗ xa lạ này làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ. Tề Mậu từ từ đứng thẳng người dậy, đứng đối diện trước gương sửa sang lại quần áo. Chắc hẳn là Trần Tư không dám gài bẫy anh, cho nên anh liếc mắt nhìn đến cửa tủ, ở đó có một góc của chiếc váy trắng đang từ từ rút vào tủ từng tấc từng tấc một.

Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông lộ ra một nụ cười hờ hững. Thật thú vị đây, dù sao anh còn có thể sẽ ở lại thành phố Z một thời gian nữa, lúc nào nhàm chán thì chơi trò mèo vờn chuột cũng là một ý tưởng không tồi.

Nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa rời đi của hai người, Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm, rón ra rón rén bò ra khỏi ngăn tủ. Vừa nãy cô bị sợ không hề nhẹ, hiện tại cuối cùng mới cảm thấy trái tim được trả lại l*иg ngực. Sau khi sửa sang cho chính mình một chút, cô lại phát hiện ra chiếc khoá bình an vốn yên ổn trên bồn rửa mặt đã không cánh mà bay.

Đó là món đồ do mẹ cô tặng, cô vẫn luôn đeo nó bên người chỉ trừ khi đi tắm mới cởi ra. Cô chạy về phòng, tìm một vòng vẫn không thấy, chẳng lẽ vừa nãy người đàn ông đó đã lấy nó đi?

Mãi đến tận sáng hôm sau Trần Tư mới trở về, khuôn mặt nhuốm đầy sắc xuân, trên ngực và trên cổ toàn là những dấu vết xanh xanh tím tím mơ hồ, một đôi mắt long lanh ngấn nước càng nhìn càng đẹp đến động lòng người.

Việc về muộn của cô ta khiến cho Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm, cô cũng không cần lo lắng về việc phải giải thích thời gian cụ thể khi trở về tối hôm qua nữa. Chỉ là khi nhớ tới người đàn ông phiền phức đáng ghét kia đã dùng khăn tắm của cô để lau người sau khi tắm xong, cô lại cảm thấy nổi lên trong lòng một cơn chán ghét không thể nào tiếp thu nổi.

Có lẽ bởi vì đang có tâm trạng không tệ, nên lần này Trần Tư đã đưa học phí cho cô một cách thật vui vẻ thoải mái. Sau khi nhận được tiền, Tiểu Tiểu bắt đầu chuẩn bị chiến đấu với kì thi tốt nghiệp và kì thi cuối kì. Những ngày ở trường học thật căng thẳng và bận rộn, nhưng ít nhất là có thể hướng đến mục đích là cuộc sống phía trước, có thể giúp cô giữ vững lòng mình, không bị phân tâm để phấn đấu hướng tới ước mơ.

Vào cuối tuần, bà nội nhà họ Trần đã gọi điện từ dưới quê lên, nói với cô rằng có người đã thuê căn phòng lầu hai ngôi nhà của cô ở thị trấn Vân Khê.

"Người này nhìn qua có vẻ mặt nghiêm túc đứng đắn, lại nói chuyện cũng hoà nhã tử tế, nói là từ thành phố lớn tới đây để khảo sát quặng mỏ, mới cho thuê căn phòng của con hai tháng, trả thẳng tiền thuê nhà cho một quý liền."

Như vậy là 3.000 nhân dân tệ đó, đặt điện thoại xuống, Tiểu Tiểu phấn khích nghĩ, cuối tháng 7 cô mới mười sáu tuổi, nhưng nhà trường đã thông báo rằng cô sẽ bắt đầu học cấp 3 vào tháng 10. Với số tiền này, cô sẽ không phải tốn hết tâm sức để lo nghĩ đến việc làm thêm, có thể tận dụng thời gian nghỉ hè để học tập thật tốt.

Sau lần trước, cô cũng không muốn ngây người ở Hoa Viên Lệ Cảnh nữa, để tránh gặp lại những chuyện xấu hổ đó lần nữa. Ngôi nhà trong thị trấn là nhà trước đây của cô và mẹ cô. Nó là một ngôi nhà nhỏ hai tầng với cầu thang riêng biệt trên tầng 2, nghỉ hè hàng năm hai mẹ con cô đều trở về sinh sống ở đó một khoảng thời gian.

Trấn Vân Khê nằm ở một vị trí hẻo lánh trong khe núi, nghe nói thị trấn cũng không có phồn hoa, rất nhiều người có điều kiện đã sớm chuyển đến thành phố, chỉ còn có một số người già còn vấn vương mà ở lại nơi này. Nhưng Tiểu Tiểu lại rất thích phong cảnh ở đây. Cảnh sắc đẹp mà khí hậu lại dễ

chịu hợp lòng người, mùa hè mò cua bắt cá, ngay cả hít thở không khí cũng thấy thoải mái, có cảm giác tự do tự tại. Hiện tại hẳn là giàn nho trong cũng sắp chín rồi!

Sau khi ngồi trên xe đường dài mấy tiếng đồng hồ, cô gấp quần áo mang theo cất vào trong tủ, đun một nồi nước để chuẩn bị tắm rửa. Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra từ bên trong, một người đàn ông cả người anh ta chỉ mặc độc một chiếc quần ót gần như xuyên thấu cứ như vậy mà đột ngột xuất hiện trước mặt cô.

Khuôn mặt Tiểu Tiểu đỏ lên, một lúc sau mới kinh ngạc nhận ra, đây chính là khách thuê trọ mới của cô – Tề Mậu.