Cùng Bá Đạo Tổng Tài Đính Hôn

Chương 42: Mượn tên tuổi Lục Cửu Thành

Hạ Sanh Ca híp híp mắt.

Đúng vậy a, kiếp trước thời điểm, Đại Đường Bí Văn vừa có kế hoạch quay liền bắt đầu thu hút sự chú ý của truyền thông, ai mà nghĩ tới vậy mà lại là bộ phim có nhiều bê bối nhất đâu?

Phim quay được một nửa, đoàn phim lại liên tiếp xảy ra vấn đề

Đầu tiên là nam chính bị tuôn ra hút ma túy, ngay sau đó nữ chính bị tuôn ra trốn thuế lậu thuế, đạo diễn lớn bị tuôn ra vượt quá giới hạn chơi gái kỹ nữ.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đoàn làm phim cơ hồ bị đình trệ, thậm chí phim cũng không thể chiếu lên

Mắt thấy nguồn đầu tư sắp không còn gì, đoàn làm phim phát rồ mà tìm cách, để nữ phụ ba là Lam Vân Phi hi sinh sắc đẹp, cưỡng chế đóng các loại phim hạn chế, hi vọng có thể bán ra nước ngoài lấy tiền cứu vãn tình hình

Lam Vân Phi chết sống không chịu, cuối cùng cưỡng ép giải ước, trên lưng mang một số nợ lớn, bất đắc dĩ, bán mình cho một công ty giải trí nhỏ.

Sau đó, có lẽ là lâm vào cơn ác mộng càng thê thảm hơn

Mạc Hiểu Đình kiếp trước trách Hạ Sanh Ca phá đổ Sanh Ca giải trí, hại chết Lam Vân Phi, đây là sự thật.

Nhưng Lam Vân Phi chân chính tuyệt vọng mà chết chính là vì nhận đóng “Đại Đường Bí Văn” nhân vật nữ phụ tuyến ba này.

Nhưng mà những lời này, Hạ Sanh Ca không thể nói.

Cô cũng không thể nói cho Mạc Hiểu Đình, mình có năng lực biết trước, biết “Đại Đường Bí Văn” sẽ xảy ra chuyện, tiến tới liên lụy đến Lam Vân Phi bị hủy a?

“ Cô nói tiếp đi? Nói không được phải không” Mạc Hiểu Đình chăm chăm nhìn cô, toàn thân tức đến phát run , “Hạ Sanh Ca tôi nói cho cô biết, Vân Phi chính là đợi nhân vật này chính là phao cứu mạng! Nếu cô cũng muốn tước đi phao cứu mạng cuối cùng này, vậy tôi.. vậy tôi..”

Nói đến đây, cô ấy nhịn không được thanh âm nghẹn ngào.

Lam Vân Phi nhịn không được liền ôm lấy cô.

Sau đó mới hướng Hạ Sanh Ca nói: "Hạ tiểu thư, Mạc tỷ vì nhân vật này mà bỏ ra rất nhiều công sức, vì nó mà uống với nhà đầu tư uống đến xuất huyện dạ dày mà nhập viện”

“Những nhân vật về sau tôi đều có thể không cần nhưng lần này xin cô “Đại Đường Bí Văn” nhân vật tuyến ba thật sự rất quan trọng với tôi, xin cô Hạ tiểu thư đừng mang nó tặng không cho người khác được không”

Hạ Sanh Ca nhìn Lam Vân Phi bộ dáng khóc lê hoa đái vũ trong lòng khe khẽ thở dài.

Giá như mà ở trên ống kính cô ta khóc được như vậy chứ không phải bày ra bộ dáng cứng nhắc, với nhan sắc như này quả thực là không nổi tiếng không được

Nhưng dựa vào nhan sắc có thể nổi tiếng được sao?

Đương nhiên, Lam Vân Phi dạng này dung mạo có thể thật, đặc biệt tính tình cô ấy vô cùng đơn thuần, không tiếp nhận bất kì quy tắc ngầm nào

Mấy nhà đầu từ và đạo diễn bị cô cự tuyệt liền kết hợp phong sát cô; đợi Lam Vân Phi cúi đầu, tự nguyện leo lên giường bọn hắn

Ai ngờ người con gái tính tình yếu đuối cuối cùng vẫn lựa chọn thà làm ngọc vỡ cũng sẽ không làm ngói lành

Đúng lúc này, điện thoại văn phòng vang lên.

Từ Gia Bình nhận: "Alo? A,a ngài là phó đạo diễn của “Đại Đường Bí Văn” sao? Đúng đúng đây là công ty giải trí Sanh Ca, quản lý của Lam Vân Phi? Xin hỏi ngài có chuyện gì không”

Nghe điện thoại, sắc mặt Từ Gia Bình có chút thay đổi.

Hắn dùng tay che microphone, nhỏ giọng hỏi: " Đoàn làm phim “Đại Đường Bí Văn” hỏi chúng ta, Lam Vân Phi có phải không muốn tiếp nhận nhân vật nữ ba này? Còn nói bên Linh Hoa truyền thông cũng gọi điện tới nói muốn nhận nhân vật này, nếu chúng ta không nhận, vậy.. bọn họ liền lần nữa tuyển diễn viên”

Từ Gia Bình không nói , bên kia khẩu khí phi thường khó nghe, còn kém không có chửi ầm lên.

"Nhị tiểu thư, vậy ta liền... Thật cự tuyệt?"

"Không thể ——! !"

Mạc Hiểu Đình hét lên một tiếng, muốn bổ nhào qua đoạt điện thoại.

Từ Gia Bình cũng đã đối bên kia nói: "Đúng đúng, phó đạo diễn, thật có lỗi, chúng ta Vân phi bên này cảm thấy không có năng lực đảm nhiệm Đại Đường Bí Văn nữ ba nhân vật, vừa vặn Linh Hoa Truyền Thông Điền tỷ lại đề cử cái nhân tuyển tốt hơn, đúng đúng... Chúng ta là tự nguyện rời khỏi, vừa vặn hợp đồng cũng còn không có ký... Thật xin lỗi thật xin lỗi, đều là lỗi của chúng ta, về sau mời đạo diễn ngài uống rượu bồi tội!"

Từ Gia Bình treo hạ điện thoại, Mạc Hiểu Đình đặt mông té ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch.

Lam Vân Phi cũng siết chặt hai tay, nước mắt lạch cạch lạch cạch lăn xuống

Mạc Hiểu Đình nghiến răng nghiến lợi nói: "Công ty cái mẹ gì vậy> Vân Phi ngoan, đừng khóc, chị mang em đi, không phải chỉ là tiền bồi tường hợp đòng thôi sao? Lão nướng táng gia bại sản cũng phải mang em đi”

Hạ Sanh Ca nhíu nhíu mày, rất nhanh thông qua một dãy số gọi điện đến cho một người

“Alo, Tần đại ca sao? Tôi là Hạ Sanh Ca”

Bên đầu điện thoại kia Tần Việt không biết có phải hay không bị sặc, liên tục ho khan mấy tiếng, "Hạ, Hạ tiểu thư, cô đừng có khách khí như vậy." Thật thật không cần gọi tôi là Tần đại ca, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa!

Nhưng muốn anh mở miệng để Hạ Sanh Ca gọi là Tần trợ lý đặc biệt xa cách kiểu kia, anh cũng không quá nguyện ý mà

Tần Việt có thể nhìn ra được Hạ Sanh Ca cùng phần lớn mọi người đều rất xa cách, cũng chỉ có với hắn và Boss mới thân cận hơn một chút

Loại này đãi ngộ đặc biệt này, hắn cũng là có chút hư vinh cùng đắc ý.

Tần Việt, "Hạ tiểu thư, xin hỏi cô có chuyện gì không?"

"Tôi..." Hạ Sanh Ca ngừng một chút nói, "Không biết Cửu Gia hiện tại có rảnh hay không, tôi gọi điện thoại cho anh ấy, có hay không quấy rầy đến anh ấy."

"Đương nhiên sẽ không, Cửu Gia tùy thời tùy chỗ có thời gian rảnh. Cô có thể gọi điện bất cứ lúc nào, thích là gọi cũng được nữa”

Hạ Sanh Ca treo hạ điện thoại, có chút mờ mịt.

Cửu Gia trông coi tập đoàn Lục thị, thế mà như thế... Không?

Cô một lần nữa bấm mã số, rất nhanh liền nghe được đầu kia truyền tới một thanh âm trầm thấp thanh lãnh.

Rõ ràng không có bất kỳ cảm xúc gì chập trùng, Hạ Sanh Ca lại cảm thấy trái tim mình có chút hơi nhúc nhích một chút.

"Cửu Gia, tôi, tôi muốn hỏi anh một việc."

"Nói."

"Tôi có thể mượn dùng tên tuổi của anh sao?" Hạ Sanh Ca có chút xấu hổ nói, " Ý tôi nói là, tôi có thể ở bên ngoài nói, nói tôi là vị hôn thê của Cửu gai, sau đó lừa gạt... Không phải, tranh thủ một chút tài nguyên không?"

Đầu bên kia điện thoại một trận yên tĩnh.

Ngay tại thời điểm Hạ Sanh Ca cảm thấy chính mình có phải hay không quá phận, liền nghe thanh âm trầm thấp từ tính mang theo vài phần bất đắc dĩ vang lên: "Hạ Sanh Ca, cô là đồ đần sao? Cô quên chúng ta trong hiệp nghị chúng ta nói gì sao? Về sau làm ơn bớt hỏi về những vấn đề nhàm chán này được không?”

Hạ Sanh Ca mang mang nhiên treo hạ điện thoại.

Vấn đề này rất không có dinh dưỡng sao? Kia cái gì có dinh dưỡng?

Đúng, Cửu Gia nói "Cô quên hiệp nghị chúng ta nội dung là cái gì" ?