Đường từ phòng ngủ tới nhà tắm chung của đơn vị khá xa. Nếu ai đã từng đi lính rồi sẽ biết, cách ít nhất cũng phải 50m chứ không có kém hơn. Chẳng hiểu làm sao thằng Khang lại lẽo đẽo theo tôi đi ra tới tận ngoài đó. Vừa đi vừa lí nhí xin lỗi rồi hỏi han đủ thứ. Tôi thật sự không trách việc nó giỡn rồi tôi bị phạt. Nhưng tôi bực mình vì nó nói nhiều quá liền quát.
- Mày có im mồm vào không hả? Việc của mày à mà quan tâm?
Nó đối với thái độ của tôi lại giật mình ngoan ngoãn mà im mồm làm tôi cũng thấy lạ. Nhưng nó không về. Cứ thế đi theo tôi. Trời thì lạnh nó lại mặc nguyên bộ đồ ngủ. Cái bộ đồ được cấp phát theo số này so với thân thể nó thì hơi chật. Vì thế mà như bó sát vào cơ thể làm hiện lên từng đường nét mập mờ như ẩn như hiện. Tôi nhìn không nổi nữa nhất quyết quay đầu mà đi.
Thẳng tới nhà tắm, mục đích của tôi là đánh răng, lại còn phải rửa lại mặt nữa. Trong khi đó cổ họng vẫn có chút khó chịu. Cái vị của tϊиɧ ŧяùиɠ xộc lên mũi tanh tanh vẫn còn phảng phất làm tôi không ngừng suy nghĩ.
Thằng Khang đi đái xong quay lại như muốn đợi tôi về cùng mà đứng đó lải nhải chuyện về đồ ăn hôm nay. Tôi không quan tâm lắm tới chuyện đó. Chỉ ậm ừ cho qua, nó thấy vậy lại như mất kiên nhẫn tiến lại gần tôi nói nhỏ.
- Mày nói thật đi. Khi nãy qua bên đó mày có ăn gì hả? Mày có biết từ khi về, trên người mày từ có mùi rất lạ không? Nó làm tao bực mình.
- Không phải việc của mày.....
Nó còn chưa để tôi nói hết câu đã tiến tới, ôm ghì lấy tôi mà liếʍ. Tôi vừa rửa mặt xong giờ lại bẩn nên bực mình gắt.
- Buông ra. Mày là chó à?
- Tao là chó đực. Mày là cɧó ©áϊ của tao.
Nó thế mà mặt dày nói vậy đó. Tôi nghe mà giật mình. Chẳng phải bản thân tôi cũng vừa làm nhiệm vụ của một con cɧó ©áϊ, làm chỗ cho người ta phát dục sao? Tôi đang mải chìm trong suy nghĩ nên không phản ứng lại. Như được thời cơ, thằng Khang lại cứ vậy mà liên tục liếʍ khắp mặt, cổ.
Hai tay nó bắt đầu từ từ lần qua lớp áo ngủ mò tới hai núʍ ѵú của tôi. Mẹ nó, cái cảm giác gây nghiện này lại bắt đầu chạy thẳng lên não làm tôi không kìm được mà hít hơi vài cái, rùng mình. Hai tay chống vào thành bể nước đỡ thân thể.
Tôi vậy mà dễ dàng thích ứng với việc bị ức hϊếp này, mặc kệ cho nó thích làm gì thì làm, theo bản năng gào thét mà khẽ nghiêng đầu qua một bên cho nó liếʍ dễ hơn. Vừa cảm nhận những cảm giác sảng khoái mới mẻ này, trong tiếng tóp tép mỗi lần thu lưỡi của nó tôi hỏi.
- Mày..... Sao mày biết?
- Sao tao không biết? Trên người mày phát ra một sự thu hút những thằng như tao. Rất mãnh liệt. Mày thích chứ?
- Mυ'ŧ vυ' đi. Tay mày cứng sờ đau thấy mồ.
Tôi không cãi nữa. Quả thật ngay từ đầu nhìn thấy thằng này tôi ghét cực kỳ. Nhưng càng nhìn nó lâu, trong lòng lại càng thấy thích thích, kiểu như bị một lực hấp dẫn vô hình nào đó kéo ánh mắt của mình phải gắn chặt vào đối phương vậy.
Thằng Khang như được nước, nó kéo chiếc áo của tôi lên vừa tầm lộ ngực. Không khí lạnh tràn vào làm tôi khẽ rùng mình. Nó xoay người tôi lại đối diện với nó. Một tay đỡ lưng, một tay nghịch vυ' còn cái miệng của nó thì áp thẳng vào cái vυ' còn lại. Nhiệt độ ấm áp, đầu lưỡi mềm mại ướŧ áŧ kèm theo hơi thở từng nhịp, tất cả như kéo đến mà hành hạ đầṳ ѵú đã cương cứng của tôi. Bất ngờ nó cắn nhẹ làm tôi giật mình, vỗ mạnh vào vai nó.
-A..a..m....u.u.mmm. ..Đừng.. cắn... chứ..
Tôi không ngờ có ngày mình lại phát ra những âm thanh này, lại còn trong tình huống được một thằng con trai liếʍ mυ'ŧ nữa chứ. Côи ŧɧịt̠ của tôi theo kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà căng cứng nổi cộm trong bộ đồ ngủ.
- Thích chứ?
- Thích.
Tôi mơ màng dựa vào thành bể, vừa ôm đầu nó kéo vào ngực mình lại theo bản năng trả lời câu hỏi của nó. Cả cơ thể theo sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ nóng rực khó chịu vô cùng.
Thằng Khang lúc này cũng không phải chỉ mυ'ŧ vυ' nó vừa liếʍ vừa hôn khắp cơ thể của tôi làm tôi nhột. Cảm giác như cái cơ thể này được trân trọng từng chút một vậy. Khác xa so với anh Tuấn chỉ huy vừa rồi.
Bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng nói cười cùng tiếng bước chân của một nhóm người. Tôi giật mình đẩy nó ra, vừa kịp kéo áo xuống thì đúng là có một nhóm đồng chí của tôi cũng đi đánh răng buổi tối bước vào.
Tôi ngại quá mặt nóng ran không biết phải làm thế nào, tôi sợ họ nhìn thấy quá. Tuy nhiên thằng Khang không làm tôi thất vọng. Phải nói trình độ ngoại giao của thằng này tuyệt vời, cười nói vài ba câu đã như bạn bè thân thiết rồi sau đó kéo theo tôi ra về.
Trên con đường tối ánh đèn, nó lại tiếp tục nhào đến liếʍ tôi nữa... Bực thật thằng này ở dơ kinh khủng. Tuy nhiên tôi cũng không cản nó lại làm gì. Lát nữa phải đi tắm lại mới được. Cả người đều là nước bọt của con chó Khang rồi.
"Cmt càng nhiều ra chap càng nhanh."