-----
Trong bóng đêm, chỉ còn lại hai trái tim đập loạn xạ.
Dư Ôn chờ mấy người kia đi rồi mới phát hiện ra bản thân đang làm một việc hoang đường cỡ nào. Vội vàng muốn buông tay xuống thì bỗng nhiên lòng bàn tay truyền đến một mảnh tê dại.
Quý Nam Uyên dùng đầu lưỡi liếʍ giữa tay cô.
Cả người Dư Ôn run lên, vô thức muốn lùi về sau lại bị Quý Nam Uyên bắt lấy hai bên eo kéo đến khiến cơ thể sát gần hơn. Phía dưới bụng nhỏ có thể cảm giác được độ ấm nóng rực của đồ vật cưng cứng kia cách lớp quần áo.
Dư Ôn trong phút chốc ngây người.
Một đôi tình lữ bất ngờ chạy vào mà không chú ý tới chỗ tối còn có người đã ôm ấp nhau bắt đầu hôn môi.
Nam sinh chờ không kịp, đem nữ sinh ấn ở trên tường, từ phía sau cắm đi vào.
Nữ sinh che miệng kêu rêи ɾỉ.
Dư Ôn kinh ngạc mà trừng lớn mắt.
Cung lúc đó Quý Nam Uyên nắm lấy bàn tay vẫn đang đặt trên môi chưa kịp buông ra của cô dời xuống phía dưới hạ thân.
Dư Ôn tâm hoảng ý loạn không dám phát ra tiếng, dùng sức rút tay trở về nhưng không được.
Anh đưa tay cởϊ qυầи xuống một chút, qυầи ɭóŧ cũng kéo ra đem côn ŧᏂịŧ đánh vào lòng bàn tay Dư Ôn.
Thứ đó nóng đến mức cô muốn kêu ra tiếng, lại vội vã tự che miệng mình lại. Ánh mắt Dư Ôn kinh hoảng nhìn Quý Nam Uyên. Nhưng hai người đang ở trong bóng tối, cô căn bản không thấy rõ giờ phút này anh có biểu tình gì.
Quý Nam Uyên ấn tay cô, khiến cho năm ngón tay mở ra bọc lấy côn ŧᏂịŧ thô to. Anh cúi người áp sát vào, âm thanh trầm thấp vang bên tai cô.
“Nhỏ sao?”
Bên tai bị hơi thở nóng bỏng của anh làm cho tê rần.
Cả người Dư Ôn như muốn nổ tung, ngay cả âm thanh cũng không dám phát ra. Dươиɠ ѵậŧ trong lòng bàn tay vừa nóng vừa lớn, thô to đến mức năm ngón tay cô căn bản vòng không hết.
Tay lại bị nam nhân ấn lên, trên dưới bắt đầu vuốt ve, loát động
Dư Ôn muốn giãy giụa cũng không ra, bị bắt giúp anh thủ da^ʍ. Bên tai còn có tiếng thở dốc rêи ɾỉ của đôi tình lữ khiến cô vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết, nhưng sâu trong nội tâm lại dâng trào lên nỗi khát vọng, hoa huyệt chảy càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
Không biết qua bao lâu, đôi tình lữ bên kia rốt cuộc cũng đã làm xong việc, thu thập một chút rồi nhanh chóng ra ngoài.
Nhưng côn ŧᏂịŧ trong tay Dư Ôn lại càng cứng.
Cô muốn buông ra lại bị anh dùng sức nắm lấy.
Quý Nam Uyên vươn tay cách lớp quần áo chạm vào ngực cô.
“Không được ——” Dư Ôn giãy giụa cơ thể lại bị một lực mạnh mẽ ném đến trên tường. Cô kêu một tiếng, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Quý Nam Uyên đè nặng, năm ngón tay chui vào trong áo cởi nội y.
“A ——” Dư Ôn kinh suyễn lên, duỗi tay đánh anh, “Không cần —— ngô ——”
Nam nhân dùng đầu ngón tay đè ép đầṳ ѵú cách một lớp áo thun mỏng, cảm giác giống như bị điện lưu đánh trúng, một trận tê dại chui vào trong óc khiến Dư Ôn run rẩy.
Anh rút tay về rồi cúi đầu dùng cánh môi mỏng hôn lên, dùng đầu lưỡi thấm ướt rồi mở lớp miệng ngậm lấy toàn bộ nhũ thịt.
Dư Ôn trực tiếp mềm nhũn, cơ thể khụy xuống, trong miệng bắt đầu nhỏ giọng nức nở, “Không cần…”
Không biết khi nào cúc quần đã bị mở ra, ngón tay thon dài của anh chui vào trong qυầи ɭóŧ, chọc thẳng tắp vào môi hoa huyệt.
Dư Ôn cung eo cầu xin mà đẩy cánh tay anh, “Không cần…”
Dâʍ ŧᏂủy̠ của cô rất nhiều, ngón tay vừa mới đi vào đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm dính nhớp. Anh xoa vài cái rồi sờ đến âm đế nhỏ xinh khảy khảy.
Dư Ôn khóc nho nhỏ thành tiếng, toàn bộ nửa người đều nằm trên vai anh: “Ô ô… Không cần…”
Quý Nam Uyên duỗi tay ôm chặt Dư Ôn, đem hai chân cô tách ra, ngón tay thuận lợi đâm thọc vào trong phát ra tiếng nước dâʍ đãиɠ.
Dư Ôn ở trong lòng ngực anh nức nở, ngón tay gắt gao bóp chặt lấy cánh tay rắn chắc.
Cô bị chọc đến điểm mẫn cảm, vội che miệng lại, toàn bộ cơ thể run rẩy lợi hại, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra bắn đầy tay Quý Nam Uyên.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Editor: mấy chương đầu mạch văn tác giả viết hơi rời rạc một xíu, sau này thì đỡ hơn.