Chương 14: Sói con lên cơn da^ʍ
Edit + Beta: Raining & Vivians2
***
"Tiểu Bắc! Con...... dừng tay!" Bị con trai đùa giỡn như vậy, Dương Nhu trong lòng vừa bực vừa khó chịu.
Chu Tiểu Bắc vươn đầu lưỡi liếʍ lỗ tai Dương Nhu, phun vào khí nóng: "Dì, như vậy có thoải mái không?"
"Tiểu Bắc, con...... nhanh buông dì ra!"
Chu Tiểu Bắc căn bản không thèm để ý, tay trái đang ôm eo bắt đầu chậm rãi trượt xuống dưới. Anh dùng tay vén váy Dương Nhu lên.
Dương Nhu cuống quít đè tay anh lại, muốn ngăn cản anh làm việc quá mức.
Đối với loại cấm kỵ này, cô là người lớn cần phải ngăn cản.
Chu Tiểu Bắc là sói, làm gì có con sói nào lại dễ dàng buông tha con mồi của mình?
Bàn tay to dùng hơi dùng sức, vυ' bự bị anh xoa đến phát đau.
Dương Nhu đau đớn, cơ thể mềm nhũn, mà Chu Tiểu Bắc thừa cơ đánh vỡ tầng chắn kia.
Cách lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh, điên cuồng sờ soạng.
"Không nghĩ đến một người mẹ kế mà lại ở trước mặt con mình ướt nhanh đến vậy?" Nói rồi Chu Tiểu Bắc ngẩng đầu nhìn nhìn dâʍ ɖị©ɧ trên tay, đây đều là nước dịch chảy ra từ lỗ nhỏ Dương Nhu.
Mặt Dương Nhu hổ thẹn. Đúng vậy! Cô vậy mà chảy nhiều nước dịch đến vậy.
Bàn tay Chu Tiểu Bắc không an phận chui vào qυầи ɭóŧ Dương Nhu.
Cơ thể Dương Nhu luôn luôn mẫn cảm, đối mặt Chu Tiểu Bắc châm ngòi, phía dưới cô dâʍ ɖị©ɧ sớm đã tràn lan.
"Tiểu Bắc, đừng...... Đừng như vậy......"
Cơ thể Dương Nhu đầy đặn, 2 môi âʍ ɦộ càng đầy đặn.
Chu Tiểu Bắc xoa xoa hai cánh môi âʍ ɦộ, thưởng thức xúc cảm ở trên tay một lúc, ngón tay giữa chọc vào khe hở giữa lỗ nhỏ, nhanh chóng chui vào trong.
Lúc này, lớp phòng tuyến cuối cùng của Dương Nhu đã sụp đổ.
Cơ thể quá khó chịu, nhưng lý trí cùng đạo đức của cô vẫn chiếm thế thượng phong.
Dương Nhu phản kháng, cô dùng tay hung hăng đánh vào eo Chu Tiểu Bắc, dùng sức đẩy anh ra, nhưng đẩy thế nào cũng không được.
Chu Tiểu Bắc ôm chặt cô giống như con sói đang vô chặt con mồi, để mặc con mồi của mình lăn lộn.
Dương Nhu giãy giụa một lúc lâu, Chu Tiểu Bắc thấy hơi phiền. Anh giữ chặt cằm Dương Nhu, uy hϊếp: "Manh Manh lớn lên không giống dì, không biết hương vị của cậu ấy thế nào nhỉ?"
Dương Nhu hoảng sợ mở to hai mắt, tay nhỏ phản kháng ngừng lại. Cô sợ hãi, sợ hãi con sói con này thương tổn con gái của mình.
Dù sao con sói này dám làm việc này với mình, khẳng định cũng sẽ bắt nạt
Manh Manh.
"Con không sợ dì nói với ba con sao?"
"Mẹ nó, ở trước mặt con trai dâʍ ɖị©ɧ tràn lan, còn dám tố cáo?"
"Con!"
Thấy Dương Nhu không phản kháng nữa, Chu Tiểu Bắc lại bắt đầu không kiêng nể gì tán tỉnh.
Cơ thể Dương Nhu rất hấp dẫn, đặc biệt là cái huyệt dâʍ đãиɠ kia.
Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ khe huyệt rất có tác dụng, Chu Tiểu Bắc duỗi tay đi vào vô cùng thuận lợi.
Một ngón tay tiến vào lỗ nhỏ, động nhỏ khít chặt không hề giống như đã từng sinh con.
"Dì với ba không làm ư?" Chu Tiểu Bắc hỏi.
Dương Nhu căn bản không muốn để ý tới anh.
Ngón tay duỗi vào trong, xuyên qua tầng tầng lớp lớp mị thịt, ngón tay Chu Tiểu Bắc ở khe huyệt ra ra vào vào.
"Ư~ a ~" Dương Nhu lẳиɠ ɭơ rên lên. Sau khi ly hôn, cô chưa từng làm chuyện đó, ai biết được cơ thể sẽ nhạy cảm như vậy.
"Không nói lời nào?" Chu Tiểu Bắc ra ra vào vào, động tác càng lúc càng nhanh, thấy Dương Nhu không để ý tới mình, anh dứt khoát duỗi một bàn tay đi vào.
Dương Nhu căng chặt cơ thể, tê tê dại dại, cảm giác sung sướиɠ đã làm cô hoàn toàn đã quên đi đạo đức ban đầu.
"Không...... Không có, ư ~ ư ~"
————-