Chương 4: Ảo tưởng bị anh kế thao huyệt rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ
Edit + Beta: Raining & Vivians2
***
Dương Nhu cẩn thận chuẩn bị bữa sáng cho con gái, cô đưa hộp cơm cho Chu Tiểu Bắc.
"Tiểu Bắc, dì nhớ con học cùng trường với Manh Manh, con có thể giúp dì mang hộp cơm này cho con bé được không?"
Chu Tiểu Bắc ‘ừ’ một tiếng, nhận lấy hộp cơm trong tay Dương Nhu.
Nhà Chu Triết Đông cũng không phải rất lớn, hai phòng ngủ, một phòng khách, ngoài ra còn thêm một căn gác mái. Trước kia, vì chỉ có 2 cha con nên chưa muốn đổi nhà.
Bây giờ cưới thêm 1 người phụ nữ, người phụ nữ còn mang theo con gái, vốn là 2 phòng ngủ giờ đây lại trở nên chật.
Dương Nhu ngượng ngùng mang theo con gái nên để con bé ở ký túc xa trong trường.
Cô nghĩ chờ Chu Triết Đông công tác về, sẽ cùng nhau bàn bạc lại chuyện nhà cửa sau đó mới đón con gái đến sống cùng.
Dương Nhu ngồi trên ghế điều khiển, điều chỉnh thử chỗ ngồi, khởi động xe.
Chu Tiểu Bắc ngồi ghế phụ, nhìn thoáng qua Dương Nhu, dáng vẻ nghiêm túc kia, đúng là tạo cơ hội cho anh tự do nhìn ngắm.
Chu Tiểu Bắc nhìn vυ' bự, có chút bất mãn, dù sao cũng chỉ nhìn được vẻ ngoài to lớn mà không được nếm thử hương vị.
Anh khẽ cúi đầu xuống, ánh mắt dừng trên đùi Dương Nhu, 2 chân cô khép chặt tạo thành một hình tam giác.
Chu Tiểu Bắc thu ánh mắt mình lại, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, trong đầu tưởng tượng hình anh chơi xe chấn với Dương Nhu.
Loại không gian nhỏ hẹp này, nhất có thể bộc phát thú tính của anh!
Rất lâu sau, xe dừng ở cổng trường, Dương Nhu nhìn ngày tháng hiển thị trên điện thoại, cười nói: "Hôm nay là thứ sáu, vừa đúng lúc ngày mai được nghỉ, buổi chiều dì sẽ đến đón con và Manh Manh tan học."
"Ừm, đã biết." Chu Tiểu Bắc cầm hộp cơm xuống xe.
Dương Nhu chờ Chu Tiểu Bắc vào trường học, cô mới lái xe rời đi.
Chu Tiểu Bắc biết Dương Manh Manh cùng tuổi mình, nhưng không thân. Anh xách theo hộp cơm đi đến cửa lớp Dương Manh Manh.
Vừa mới đến cửa, đã thu hút không biết bao nhiêu vẻ mặt hoa si của nữ sinh.
Chu Tiểu Bắc trong mắt nữ sinh chính là nhân vật thuộc cấp nam thần, không chỉ đẹp trai mà thành tích còn siêu tốt.
"Dương Manh Manh!" Chu Tiểu Bắc gọi tên Dương Manh Manh.
Dương Manh Manh đang ghé trên mặt nhảy dựng lên, cô lập tức tắt màn hình điện thoại, ngẩng đầu nhìn.
Nhìn thấy Chu Tiểu Bắc, cô mới an tâm, còn tưởng thầy giáo gọi tên cô cơ!
Dáng vẻ có tật giật mình của cô hiện ra trước mặt bạn cùng bàn Diêu Lê.
Diêu Lê dùng khuỷu tay ấn cô, vẻ mặt nghiền ngẫm trêu ghẹo nói: "Nhìn dáng vẻ mày đi! Xem AV nhiều quá mới biến thành bộ dạng như vậy đấy."
Dương Manh Manh trừng mắt nhìn cô bạn: "Biến biến biến, tao làm sao so được với mày?"
Nói xong, cô buông điện thoại, chậm rãi đến trước mặt Chu Tiểu Bắc.
"Mẹ cậu bảo tôi mang cho cậu."
Chu Tiểu Bắc thả hộp cơm xuống, tiêu sái rời đi.
Không ít nữ học sinh nhìn thấy Chu Tiểu Bắc tự mình đưa cơm cho Dương Manh Manh, một đám người hận không thể lột xác Dương Manh Manh.
Diêu Lê đến trước mặt Dương Manh Manh hỏi: "Này đừng có nói mày định câu dẫn Chu Tiểu Bắc thật đấy nhớ?"
"Ai nha! Người ta không có mà." Vẻ mặt Dương Manh Manh ảo não.
Cô coi trọng Chu Tiểu Bắc rất lâu rồi, nhưng mà mãi không cơ hội. Chẳng qua ai bảo mình có thần hồ trợ là mẹ đây! Gả thẳng cho Chu Triết Đông luôn!
Mà Chu Tiểu Bắc lại chính là con trai Chu Triết Đông!
Hoàn hoàn toàn toàn cho cô một cơ hội cực kỳ lớn!
Gần đây xem nhiều AV cũng vì muốn học tập, đến lúc đó áp dụng với Chu Tiểu Bắc.
Dương Manh Manh nhét hộp cơm vào ngăn bàn, đeo tai nghe tiếp tục xem AV.
"Nhanh! Dùng sức thao âʍ ɦộ em đi! Thao chết em đi!"
"Ư ~ư ~ dùng sức ~ a ~"
Lỗ tai Dương Manh Manh truyền đến tiếng rêи ɾỉ ư ư a a, cô vừa nhìn vừa ảo tưởng.
Ảo tưởng côn ŧᏂịŧ Chu Tiểu Bắc thao động nhỏ của mình.
Bây giờ Chu Tiểu Bắc là anh kế của cô, nếu được anh kế thao huyệt, chẳng phải sẽ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao?
Đây chính là anh em lσạи ɭυâи nha!
————————————
—— Kịch nhỏ bên lề ——
Dương Manh Manh đúng với danh xứng là một tiểu yêu tinh, cặp mắt mê hoặc lòng người, đặc biệt khi cô phát da^ʍ, cặp mắt kia giống như hồ ly tinh câu dẫn linh hồn!
Bàn tay nhỏ mơn trớn trên người Chu Triết Đông, khẽ cắn bờ vai của hắn. Cắn có chút đau, Chu Triết Đông dùng một tay đẩy cô ra!
Trên mặt lửa giận có thể thiêu chết người!
Trên vai Chu Triết Đông còn giữ dấu răng của Dương Manh Manh.
"Mẹ con sao có thể sinh ra một đứa lẳиɠ ɭơ như con vậy?"
"Ba ba chẳng phải cũng muốn nếm thử hương vị của con gái sao?" Cô vén lên làn váy, lộ ra qυầи ɭóŧ dâu tây hồng nhạt đáng yêu.
"Ba ba, ba nhanh nếm thử, là con gái ăn ngon? Hay vẫn là mẹ ăn ngon?"
——————————