Phát Sóng Sắc Dụ Online

Chương 5.2: "Nhiều nước quá... Anh liếm cho em được không?"

Cô cười khúc khích, "Không phải sm đâu, em cũng sợ nữa, nói cách khác thì sở thích này không mấy nổi tiếng."

"Anh có muốn xem một màn biểu diễn quy mô hơn không? Em còn chưa dùng hết trò của mình. Nãy giờ anh đã xuất ra rồi đúng không?"

Anh bỏ qua câu nói cuối cùng của cô và hỏi một cách vô cảm, "Đây không phải là trò của em sao?"

"Tất nhiên là không, nhiều nhất chỉ tính là khởi động."

Khi câu này xuất hiện trên màn hình, anh gần như cảm thấy thái dương nhảy dựng lên.

Đau đầu, bực bội, sốt ruột, nhưng đồng thời, anh di chuyển yết hầu của mình một cách không thể nhận thấy.

Nhưng anh phải tiếp tục diễn tốt vai một tổng tài bá đạo tham lam sắc đẹp.

"Vậy cứ tiếp tục đi." Anh nói.

"Cần phải thanh toán thêm, có thể không?"

Sau đó, màn hình của anh lại hiện lên cửa sổ thu tiền.

Anh cảm thấy mắt mình ê ẩm, có lẽ bị màn biểu diễn tục tĩu của cô vừa rồi làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới sung huyết. Anh suy nghĩ một lúc, thay vì chọn loại đắt tiền, thì lại chọn con số thấp nhất.

Cô khép chân lại, đặt xuống rồi đứng dậy đi đến cây cột trong góc.

Tất nhiên, máy ảnh nhấc lên theo cô rồi tập trung vào cơ thể cô một lần nữa.

Cô cho tay vào từ dưới váy rồi chạm đến áo ngực, ngay lúc đó, âʍ đa͙σ căng phồng của cô lộ ra hoàn toàn, quả thật là cực phẩm, giống như hai chiếc bánh hấp kẹp chặt vào nhau, thôi thúc người đàn ông có du͙© vọиɠ muốn bẻ nó ra.

Lông rất ít, trắng nõn gần như trần trụi, lộ ra vẻ non nớt.

“Cơ thể của em, đã được xử lý?” Nhận ra manh mối tiềm tàng này, vẻ mặt anh hơi thay đổi, giống như sự quan tâm của anh đối với cô đã trở lại.

"Không có" Cô có chút tự hào, "Là bẩm sinh đó... Bạch Hổ, lông trên cơ thể em luôn ít, ở đây cũng vậy. Anh thích như vậy không? Nghe nói liếʍ vào sẽ rất đã, lưỡi của anh có thể liếʍ vào khe hở da thịt của em không.” Cô nói trong khi trượt đầu ngón tay nhẹ nhàng trên làn da trắng của mình, “Em muốn… Em muốn anh liếʍ từng tấc thịt của em… bao gồm cả nơi này…” Cô ngượng ngùng bưng kín lỗ nhỏ của mình.

Chết tiệt, người đàn ông đột ngột đứng dậy, sải bước đến phía khác của căn phòng. Cô không biết rằng bên này đột nhiên không có người sử dụng, cô vẫn cợt nhã xoa âʍ đa͙σ của mình, ngón tay mang chất lỏng sền sệt lau lên trên ngực.

Anh tự cảnh cáo bản thân rằng phải kìm nén cơn bực bội và nhẫn nhịn phối hợp với cô, nhưng để giảm bớt áp lực, anh đã tự rót cho mình một cốc nước đá.

Khi anh quay lại, cô đã cởi áσ ɭóŧ, rồi ném xuống chân, hai đầṳ ѵú nổi lên hai vết sưng tấy do lớp vải bó sát.

Cô bắt đầu múa cột, hai bầu vυ' to kẹp lấy ống thép thô dày, cọ xát lên xuống rất dâʍ đãиɠ.

Với khả năng dẻo dai tuyệt vời của mình, mỗi khi cúi xuống, mông của cô vểnh lên rất cao, chiếc váy bó sát không thể ngăn nổi, cộng thêm làn da mịn màng của cô, chiếc váy liền tuột lên.

Cặp mông tròn trịa trắng nõn hoàn toàn lộ ra ngoài, tuy rằng không đối diện với máy quay nhưng càng như vậy lại càng khiến người ta mơ màng.

Trong lúc nhảy có một động tác, cô phải quấn hai chân quanh ống thép rồi từ từ trượt xuống. Âʍ đa͙σ giữa hai chân phải dính chặt vào ống thép. Một phần nhỏ của nó đã bị che khuất, xuất hiện một cách mơ hồ trong màn ảnh.

Màu sắc ấm áp trơn trượt của âʍ đa͙σ tương phản với màu kim loại lạnh lẽo, cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng trưởng du͙© vọиɠ.

Khi trượt, âʍ đa͙σ của cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô rên lên "Ưm ưm a a", trên ống thép để lại một vệt nước lấp lánh.

Cuối cùng khi mông cô chạm đất, cô thở hổn hển, bộ ngực kiêu hãnh nhấp nhô, khe ngực lấm tấm những hạt mồ hôi li ti, giống như âʍ đa͙σ nửa kín của cô, ướŧ áŧ vô cùng quyến rũ.