Có thể làm cho người vốn cao ngạo như Cố Nguyên Giai cong eo hạ lưng thật sự không phải dễ dàng.
Cũng trong thoáng chốc này, Tô Mạt có thể cảm nhận được ánh mắt của những người xung quanh, có ánh mắt hâm mộ nhưng nhiều hơn hết là đố kỵ, còn có ánh mắt phức tạp xen lẫn ý vị không cam lòng.
Sau khi cơn khó chịu trong thân thể qua đi, chỉ còn lại sự áy náy quanh quẩn ở trong lòng. Tô Mạt vươn tay vòng qua bả vai Cố Nguyên Giai, thuận thế nằm lên lưng hắn. Nháy mắt cô đã nghĩ rằng có người thật lòng thật dạ yêu thương chính mình như vậy, cô nên cảm thấy đủ mới phải, chứ không phải là…..
Tô Mạt dường như đã hiểu vì sao trên đời lại xuất hiện nhiều tra nam như vậy, giờ phút này không phải cô cũng giống những người đó sao. Mỗi lần sau khi đã thỏa mãn cơn khát tình, sau đó sẽ cảm thấy thập phần có lỗi với Cố Nguyên Giai, lại càng muốn đối tốt với hắn hơn gấp bội, tự nhủ với lòng sẽ không bao phản bội hắn nữa. Nhưng chờ đến lúc thân thể lại lần nữa trở nên đói khát, lại không có cách nào khống chế. Rõ ràng biết bản thân thật tra thật không biết xấu hổ, nhưng lại không muốn dứt bỏ bên nào cả.
Hơn mười phút sau, Tô Mạt lại lâm vào tình trạng khó xử khác.
Cô nằm ở trên lưng Cố Nguyên Giai, được nam nhân cõng đi ra khỏi quán ăn. Những việc như làʍ t̠ìиɦ trước đó, cảm xúc giãy giụa cùng phản bội đều bị cô vứt ra sau đầu. Màn đem đen nhánh, nam sinh đẹp trai thận trọng cõng cô gái nhỏ xinh, sao sáng cùng ánh đèn đường như vờn quanh, sự ấm áp và lãng mạn làm bạn, hết thảy mọi thứ đều tốt đẹp như vậy.
Tất chân sớm đã bị xé rách, mà qυầи ɭóŧ đáng thương trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ bị ba nam nhân xé nát, sau đó không biết đã bị ai giấu đi rồi. Lúc này, phía dưới làn váy che đậy nơi tư mật, là hoàn toàn trống trơn.
Vốn dĩ còn có thể dựa vào việc kẹp chặt hai chân để không lộ ra, thế nhưng sau khi cô được Cố Nguyên Giai cõng lên, hai chân trái phải đã bị nam nhân giữ lấy ở hai bên, mông nhếch cao, hai cánh hoa môi cũng bởi vì thế mà tách ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong nhiều đến khó tin, sắp giữ không được nữa rồi!
May mắn con đường hai người đi là một con đường tắt nhỏ, trên đường có không ít hoa cỏ, gió nhẹ thổi tới, sẽ phát ra tiếng ‘xào xạc’, điều này giúp đỡ phần nào cho việc che giấu.
Tô Mạt có thể cảm nhận được nhiệt lưu không ngừng chảy xuống, giờ đã tới bên ngoài miệng huyệt, một đường trượt xuống phía dưới, rất nhanh sẽ chảy ra thật nhiều.
Đến lúc đó có thể sẽ phát ra tiếng ‘òm ọp òm ọp’ hay ‘tí tách’ vang vọng, nhất định sẽ bị Cố Nguyên Giai phát hiện ra. Hơn nữa, nếu đi ngang qua người đi đường cũng sẽ bị phát hiện, thoạt nhìn bên ngoài bọn họ là một đôi tình nhân ngọt ngào, cô gái nhỏ được nam sinh cõng ở trên lưng, còn phía dưới váy lại không ngừng chảy xuống chất lỏng màu trắng.
Tuyệt đối không thể để nó rơi xuống!
Tô Mạt run rẩy, đôi tay lục tìm bông tẩy trang, từ bên trong bịch lấy ra một miếng, thật cẩn thận mà nhét vào hoa huyệt, chặn lại dòng tình dịch mà nam nhân khác đã bắn vào.
Nhưng lúc sau, lại phát sinh một vấn đề chưa tìm được cách giải quyết.
Bụng nhỏ của cô bị bọn họ bắn quá nhiều, nhìn kỹ sẽ thấy hơi gồ lên, hiện tại lại còn dán sát vào thân thể rắn chắn của Cố Nguyên Giai như vậy, cơ bắp vô tình ấn một cái, toàn bộ bụng nhỏ vừa trướng vừa đau, gấp gáp muốn bài tiết ra.
Lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ dồn xuống phía dưới, lại bởi vì có miếng bông tẩy trang chặn lại nên không có chảy ra ngoài. Nhưng lực ma sát của bông tẩy trang ngày càng lớn, theo mỗi bước đi của Cố Nguyên Giai, Tô Mạt có thể cảm nhận được sự run rẩy, môi âʍ ɦộ non mềm cọ xát lên miếng tẩy trang, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong cũng vì thế mà cuồn cuồn chảy, cảm giác có chút khó chịu kéo theo đó là kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ lạ lẫm.
Cảm giác căng trướng ngày càng mãnh liệt, ngay sau khi tới căn phòng nhỏ mà hai người thuê. Tô Mạt lập tức vọt vào trong WC, thậm chí còn không kịp đóng cửa.
Cô xốc váy lên, kéo chiếc tất chân còn treo ở trên đùi xuống. Tô Mật có thể nhìn thấy nơi tư mật của mình bị chơi đến thảm, đã sưng đỏ hết lên, miếng bông tẩy trang chặn ở miệng huyệt sớm đã ướt đẫm, lây dính không ít hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ, từ khe hở chảy thẳng xuống, nhiễm ướt hai bên háng của cô.
Tô Mạt thật cẩn thận ngồi xổm trên bồn cầu, cố nén cảm giác tê mỏi, đem miếng bông tẩy trang đã cắm một nửa vào hoa huyệt lấy ra, xúc cảm cứng rắn và môi âʍ ɦộ sưng đỏ lại được một trận vuốt ve, không khỏi làm cô phải cắn môi, phát ra tiếng hút khí tinh tế.
Thời khắc miếng bông tẩy trang được lấy ra, lượng lớn chất lỏng cũng theo đó ồ ạt chảy ra ngoài, tiếng ‘xì xì’ làm người ta mắc cỡ cũng đồng thời vang lên.
Tô Mạt lập tức đỏ bừng mặt, một tay vừa ấn lên bụng, tử ©υиɠ cũng bắt đầu thả lỏng, nỗ lực đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà trước đó ba nam nhân đã bắn vào bài xuất ra. Nhưng qua một hồi lâu, chất lỏng cũng chỉ chảy ra một nửa, ba người bọn họ thao đặc biệt sâu, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều rót ở bên trong tử ©υиɠ, căn bản không thể chảy ra, cảm giác no căng vẫn còn đang rất dữ dội.
Mấy người nam nhân kia, thật là biết bắn mà!
Đã đè ép một lúc lâu, hai chân đều có chút tê dại, hiệu quả vẫn như cũ, Tô Mạt cũng chỉ có thể nghĩ cách khác.
Cô đỡ tường cẩn thận đứng dậy, mở vòi nước ấm lên, dòng nước từ làn da tuyết trắng trượt dần xuống dưới, làm cho xương cốt nhức mỏi trở nên thư thái hơn, bộ vị bị bọn họ xoa nắn đến đầy vết đỏ tím đều được hơi nước trấn an, sự căng thẳng được buông xuống. Đêm nay bị thao đến mỏi mệt, cuối cùng lại chậm rãi pha loãng, tinh thần và thân thể dần trở nên thả lỏng.
Do quá thoải mái, Tô Mạt bất giác bật ra tiếng rên. Cô vừa định thử thả lỏng tao tâm, liền nghe thấy cửa phòng tấm khép hờ có tiếng đẩy ra ‘Cạch’ một cái, ngay sau đó là giọng điệu đầy vẻ lo lắng của nam nhân truyền tới:
“Sao lại gấp gáp như vậy, khăn tấm cũng quên lấy theo, có phải có chỗ nào đó không thoải mái hay không?”
Là bạn trai Cố Nguyên Giai của cô, hắn đã đi vào!