Thấy Soo Yeong đi ra mà không chút thương tích gì, nhân viên của anh bất ngờ đến nỗi có người đang cầm 1 tập hồ sơ cao chót vót mà cũng bị rớt hết xuống sàn.
Soo Yeong vốn là người tốt bụng nên nhanh chóng chạy lại đến nhặt giúp “Chị có sao không ạ?”
Cô gái kia trả lời “À….C-Chị không sao….mà….em….có bị sao không đấy?”
Các nhân viên khác cũng đến gần, xúm lại như lễ hội vậy, ai cũng hỏi Soo Yeong “Em có làm sao không đấy, tụi chị nghĩ em bị ông chủ tịch ăn thịt rồi đấy…”
Mấy người khác nói “Này, cậu nói bé thôi chứ….chủ tịch nghe thấy thì chúng ta chắc tan xương nát thịt đấy…”
Soo Yeong thông minh nên nghe mọi người nói có lẽ cũng đã đoán được tên chủ tịch mình vừa gặp giống như chú sói kiêu ngạo khát máu trong mắt mọi người nhưng có điều cô vẫn thấy bất ngờ khi chú chó sói ấy lại không “ăn tươi nuốt sống” cô trong khi rõ ràng là anh ta quát cô trước, mọi người ai cũng thấy vậy mà, cứ tưởng sẽ không gặp lại cô nữa chứ!
Cô thấy mọi người lo lắng cho mình như vậy thì cũng cảm thấy hơi kì lạ một chút, rõ ràng chẳng phải Young Dae cũng ‘dễ thương’ đấy chứ? Cô nghĩ đến đó thì liền lắc đầu, ngầm khẳng định với chính bản thân mình là không hề bị cuốn hút trước nhan sắc của cậu ta đâu nha, với lại tên kiêu ngạo như vậy không phải gu của cô, cô rất ghét người kiêu ngạo như hắn.
Nghĩ rồi sau đó cô cũng nói với mọi người để bảo đảm mình không bị sao “Em không bị làm sao cả, anh chị không phải lo thế đâu”
Mọi người cũng hoang mang chẳng kém. Chẳng phải rõ ràng lúc nãy còn nghe 2 người cãi nhau mà? Sao bây giờ thấy chào nhau như bạn thân lâu ngày không gặp vậy? Thật là khó hiểu. Một đống câu hỏi hiện ra trong đầu của mọi người trong công ty……
1 anh trong số đó cũng nói “Nếu tên chủ tịch kia có làm gì em thì cứ nói với anh, đừng để bị bắt nạt đấy”
Mọi người cũng nhìn lên, cảm thấy giọng nói này khá quen, ai nấy cũng bất ngờ, riêng Soo Yeong thì không, bởi cô có biết là ai đâu?
Thì ra cậu ta là 1 nhân viên ở đây. Nhưng nổi tiếng là có nhan sắc cũng cuốn hút lắm, nhưng cũng là người khá trầm tính. Có rất nhiều cô gái đến đây phỏng vấn rồi cũng bị đuổi nhưng đây là lần đầu tiên cậu ta đứng lên ‘bênh vực’ 1 người….
Mọi người lại 1 lần nữa xì xào bàn tán “Này, cậu nói xem, tên Logan này đã bao giờ bênh ai đâu, tại sao hôm nay lại thế nhỉ?”
“Tên này hôm nay bị gì thế, sao tự nhiên bênh người khác vậy?.....”
……………………………
Hoá ra tên hắn ta là Logan Lee [ Là con lai giữa Hàn và Nga nên nhìn mặt mới giống tây như thế. 24 tuổi. Về phần gia thế thì cũng thuộc loại bình thường, nhưng mối quan hệ giữa những người trong gia đình không được hoà thuận lắm. Lúc lên 6 tuổi thì ba của anh, là người Nga bỏ đi theo tình nhân để lại hắn và người mẹ đang mang bầu em gái của hắn. [ em gái của anh là Min Jae, 18 tuổi.] Hắn ta cũng bị say nắng trước Soo Yeong ngay từ cái nhìn đầu tiên……. Có chuyện vui ròi đê……]
Soo Yeong lúc này mới ngước nhìn lên Logan, nhìn từ trên xuống dưới, xong sau đó cô mới nghĩ thầm “Tên này sao tự dưng đi bênh mình chứ? Nhìn ngoại hình và nhan sắc cũng được đó, nhưng chẳng bằng tên Young Dae kia”. Nghĩ xong cô lại vội giật mình lắc đầu “Mình lại nghĩ gì vậy chứ? Cả hai chẳng ai đẹp cả…. không ai…. Không ai hết….”
Dù nói vậy nhưng thật ra trong lòng cô cũng có phần nghiêng về phía của Young Dae. Bởi vì dù sao anh ta cũng giàu có hơn, đẹp trai hơn và cả cô cũng có chút thú vị với Young Dae rồi, càng kiêu ngạo, càng vô cảm thì cô sẽ càng muốn tìm hiểu anh hơn.
Logan ngỏ ý với cô “Hay là anh đưa em về nhà nhé?”
Soo Yeong chẳng hiểu tại sao lại cảm thấy không thoải mái khi ở gần Logan, cô lại nghĩ thầm “Tên này bị điên sao? Nếu như….. Nếu như mà Young Dae….. Nói câu này với mình thì tuyệt quá…..”. Xong cô lại hoảng hốt với chính suy nghĩ của mình “Hả…. Hả, cái gì vậy….. Sao hôm nay cứ nghĩ về tên Young Dae kia ấy nhỉ?......”
Cô cứ tự hỏi tại sao chính mình cứ nghĩ về Young Dae mà quên mất luôn câu hỏi của Logan.
Một lúc lâu sau cô mới nói lại “À…..À, hôm nay em tự về được, có người đưa em về rồi….”. Cô tự nghĩ ra Ji Hye đến đón cô, nói thế cho xong, đỡ phiền….
Logan trả lời có chút hụt hẫng, vì đây cũng là lần đầu hắn cảm nắng 1 người (giống Young Dae) mà bị từ chối vậy cũng buồn thật “Ờh…… Vậy em về trước đi”
Cô trước khi đi còn vẫy tay chào mọi người, trong đó có cả Logan “Em về trước đây, bye bye mọi người”. Nói xong cô còn nở nụ cười toả nắng lại làm trái tim của hắn thêm 1 lần nữa xao xuyến………………….