Hắc Xà cùng với Hắc Long sát thủ hoàn toàn bị bất ngờ trước sự phản kích mãnh liệt của Hans và Grey. Thay vì co cụm lại run sợ và phòng thủ như bọn chúng dự tính, Hans lại không một chút chần chờ trực tiếp lao đến tấn công tên Hắc Long sát thủ đơn độc ở phía tây với tốc độ và sức mạnh đáng sợ.
Cây rìu to lớn trong tay Hans đích thực là một vũ khí có sức sát thương cực mạnh, với mỗi nhát chém của hắn có thể cảm nhận được kình phong quét ra ầm ầm, cùng với nó là cây cối ngã rạp xuống hoặc trực tiếp bị đốn ngang trên đường chém.
Tên Hắc Long sát thủ mặc dù cũng khá nhanh nhẹn nhưng cũng không khỏi luống cuống trước uy thế không thể cản nổi của Hans lúc này. Hắn không ngừng lùi lại chật vật tránh né mà không có cơ hội để trả đòn. Đúng vào lúc này, một bóng người hiện lên sau lưng hắn và vung dao lên chém mạnh xuống trước khi hắn phản ứng.
Không phải ai khác, chính là Grey đã chờ đợi sơ hở này từ lâu. Tên sát thủ chỉ kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống trong vũng máu.
Kiba lúc này đã phóng lên trên một cành cây to quan sát được toàn bộ quá trình chém gϊếŧ nhanh gọn và hiệu quả này. Anh gật đầu tán thưởng, không thẹn là bộ đôi phối hợp ăn ý. Ngay cả phương pháp chiến đấu cũng rất quen thuộc và hiệu quả. Với sức mạnh kình lực gần 9000 của Hans, chọn lựa xông lên tấn công là lựa chọn hợp lý nhất. Hắc Long sát thủ của Thần tộc mặc dù có rất nhiều thủ đoạn cũng như kỹ thuật chiến đấu đặc biệt nhưng khi gặp phải cách đánh liều mạng như vậy bởi một người có kình lực mạnh hơn mình nhiều thì cũng phải rơi vào thế hạ phong. Nhân cơ hội đó Grey với ưu thế không có ngoại kình rình rập chờ cơ hội cho đối thủ một nhát chí mạng.
Những tên sát thủ còn lại khi nghe tiếng kêu thảm của đồng bọn cũng biến sắc. Chúng không ngờ con mồi đã sớm phát hiện ra chúng và phản kích ngược mạnh mẽ như vậy, chỉ mới giao chiến thời gian không lâu mà bọn chúng đã tổn thất mất một tên. Không những vậy, vòng vây của chúng lại bị đυ.c thủng ra một lỗ.
Nhưng Hans và Grey hiển nhiên là không có ý định thừa cơ bỏ trốn, hai người nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu tiếp. Hans lao về phía một tên sát thủ khác ở hướng gần đó trong khi Grey thì biến mất vào trong lùm cây, nhanh nhẹn như một con thú. Kiba cảm thấy tức cười, lần này đám sát thủ vì quá ngạo mạn nên đã tính toán sai lầm rồi. Còn bày đặt chia ra để bao vây không cho bọn anh trốn nữa chứ. Chỉ tiện cho hai người Hans và Grey chia lẻ ra mà tiêu diệt từng bộ phận thôi.
Hắc Xà hiển nhiên là cũng nhận ra điều này, hắn xám mặt lại vì tức giận khi thấy sai lầm của mình. Ai mà ngờ được hai tên hạ cấp này không ngờ lại dám ra tay chống trả Hắc Long sát thủ của Thần tộc. Hắn ngay lập tức huýt sáo ra hiệu thay đổi kế hoạch. Tất cả những tên sát thủ còn lại bao gồm cả hắn cùng tập trung về phía Hans. Dù gì anh cũng là mục tiêu quá sức nổi bật so với Grey hay Kiba.
Hans lúc này đang bắt đầu giao chiến với một tên sát thủ khác. Đã có kinh nghiệm trước cái chết nhanh chóng của đồng bọn tên sát thủ này cực kỳ cẩn thận không cho Hans bất cứ cơ hội tiếp cận nào. Sự đề phòng của hắn cũng làm cho Grey đang lẩn núp không tìm được thời cơ thích hợp để đánh lén.
Đang chuẩn bị chém về phía tên sát thủ trước mặt, Hans bỗng nhiên quay người lại chém mạnh ra sau một nhát, vừa đúng lúc lưỡi đao của một tên sát thủ khác đang bổ xuống. Keng một tiếng, lưỡi đao bị chém bay và cùng với nó là cái đầu của tên sát thủ kia. Mắt hắn vẫn còn trợn to lên như không thể tin được mình sẽ chết một cách đơn giản như vậy. Bản năng chiến đấu và sự dũng cảm của Hans là thứ hắn không ngờ đến, trong tình huống như vậy mà Hans lại có thể nhanh chóng phản ứng hoàn hảo dùng công làm thủ.
Hans rống lên một tiếng đầy điên cuồng như dã thú, máu của tên sát thủ phun đầy trên mặt hắn. Có vẻ như Hans là loại càng chiến đấu lại càng hăng. Hắn tiếp tục điên cuồng tấn công tên sát thủ lúc nãy.
Tên sát thủ bị ép không ngừng lùi lại, hắn cũng có phần hơi sợ hãi trước khi thế của Hans. Đúng vào lúc này, từ hai bên trái phải Hans hai mũi đao đột ngột thọc ra cùng hướng vào hai bên sườn của hắn. Hans lùi lại lách người tránh qua hai nhát đao trong đường tơ kẽ tóc, đồng thời nhanh như chớp vung rìu bổ xuống đầu tên sát thủ phía bên phải.
Phập một tiếng, cái đầu như một quả dưa hấu bị bổ đôi, tên sát thủ ngã lăn ra đất. Tên sát thủ đứng đối diện Hans mắt lóe lên, không hề chần chừ phóng đến lợi dụng thời điểm sơ hở này của Hans.
Tuy nhiên hắn không làm được điều đó, vì lưỡi dao của Grey đã lặng lẽ cứa ngang cổ họng của hắn ngay khi hắn lao lên. Grey đã chờ cơ hội này từ nãy giờ, thậm chí ngay cả khi Hans bị tập kích hai phía thì Grey vẫn cương quyết không hỗ trợ vì hắn biết Hans có thể tránh được, đồng thời Grey muốn nhân lúc tên sát thủ này bất cẩn mà ra tay.
Hans cười ha hả vung rìu tấn công tên sát thủ còn lại. Lúc này tên sát thủ đã mồ hôi đầy lưng, sao hai tên này lại mạnh như vậy. Hơn nữa rõ ràng còn rất là rành phương thức chiến đấu và chiêu thức của bọn chúng ? Với lại đội phó Hắc Xà cùng với đồng bọn còn lại của hắn đâu cả rồi, tại sao vẫn chưa ra tay phối hợp. Hans phóng lên chém thật mạnh xuống tên sát thủ đang hoang mang này, khiến hắn đứt từ vai xuống thắt lưng, nội tạng văng cả ra ngoài. Khi chết mắt hắn vẫn còn như muốn hỏi, tại sao lại như vậy ?
Như trả lời cho thắc mắc này của tên sát thủ, mặt Hans đột nhiên biến sắc. Từ trên đầu hắn một bóng người lao xuống nhanh như một bóng ma, ánh đao lóe sáng hướng thẳng vào Hans. Tốc độ lao xuống quá nhanh khiến cho Hans mặc dù nhận ra nhưng không còn kịp phản ứng.
Grey tái mặt, hắn cũng nhận ra Hans không thể tránh đòn tấn công khủng khϊếp này. Tim hắn như bị bóp chặt, hắn biết hai người bọn họ đã quá điên cuồng và liều mạng khi phát hiện ra Hắc Long sát thủ rồi.
Hắc Xà mắt hiện lên vẻ tàn độc, nãy giờ mạnh mẽ lắm chứ gì. Gϊếŧ người của ta sướиɠ tay lắm đúng không. Nhưng cho dù các ngươi gϊếŧ được bốn tên tay sai thì đã sao, có ta ở đây là quá đủ. Chỉ cần gϊếŧ được tên khốn duy nhất có kình lực này thì hai tên còn lại chẳng phải là chỉ còn cách chờ chết sao ?
Bốp. Thay vì tiếng đao đâm vào cơ thể ngọt lịm, vang lên lại là một âm thanh khác hẳn. Sau đó Hắc Xà không còn biết gì nữa, hắn rơi thẳng xuống đất như một con chim bị bắn rụng.
Một chiếc boomerang màu trắng với hoa văn kỳ lạ lấp lánh màu đang bay về hướng khác, sau khi đập mạnh vào gáy Hắc Xà. Một bàn tay đưa ra chụp lấy nó gọn gàng rồi gắn trở lại lên cánh tay trái mình. Kiba đứng trên cành cây lắc đầu nhìn Hans và Grey lúc này còn chưa kịp hoàn hồn trước biến cố vừa rồi.
"Khả năng chiến đấu không tồi, nhưng sức cảnh giác cần phải tăng thêm."
Nói xong anh nhảy xuống, từ từ đi về phía hai người. Mùi máu của ba cái xác xung quanh bốc lên tanh tưởi khiến Kiba nhíu mày. Anh đưa tay sờ Toái Nguyệt trên cánh tay trái của mình, nghĩ thầm thứ này dù sao cũng tốt hơn. Gọn gàng sạch sẽ đập một cái có chết thì cũng chấn thương sọ não mà chết thôi rất là tao nhã quý phái chứ không bạo lực như dao với chả rìu.
Hans và Grey rất nhanh lấy lại tinh thần, hai người tiếp tục thủ thế sẵn sàng chiến đấu.
"Xong cả rồi, không còn tên nào nữa đâu." – Kiba cười nói.
Hai người ngơ ngác một chút, sau đó khi nhận ra ý nghĩa lời nói của Kiba cả hai cùng há hốc miệng đầy hoảng sợ. Nãy giờ hai người phối hợp với nhau vô cùng hoàn hảo mới gϊếŧ được bốn tên, lại xém chút nữa bị tên có vẻ như là thủ lãnh hạ độc thủ. Vậy mà Kiba thì lại nhẹ nhàng xử lý hết bốn tên khác, sau đó còn kịp đến đây cứu Hans thoát khỏi đòn sát thủ của tên kia ?
Lúc này hai người nội tâm đã hoàn toàn phục Kiba rồi, không những vậy lại còn có chút hoảng sợ. Rốt cuộc là thánh nữ Vân kiếm đâu ra tên này vậy, kỹ năng trinh sát và săn bắn thần kỳ không nói, ngay cả sức chiến đấu cũng mạnh mẽ như vậy. Đáng cười lúc đầu hai người bọn họ còn khinh thường, cho rằng Kiba dùng bản mặt đẹp trai của mình để ảnh hưởng đến Vân nữa cơ chứ.
Người như thế này tham gia vào đoàn thám hiểm, lại còn là đội trưởng trinh sát không nghi ngờ gì sẽ tăng khả năng sinh tồn của đoàn lên nhiều lần. Hans và Grey nhìn nhau cười khổ, muốn không phục cũng không được. Giờ thì họ đã hiểu được quyết định của thánh nữ Vân là hoàn toàn chính xác.
Trải qua một cuộc chiến đấu như vậy, lại thêm được Kiba cứu mạng, bây giờ Hans đã không còn chút gì ngăn cách với anh nữa. Có chăng chỉ là cảm kích và thán phục. Hans rất ít khi phục người khác, nhưng một khi đã có người làm cho hắn tin phục thì hắn sẽ không còn suy nghĩ gì khác. Tính ra cũng là một người rất trung hậu.
"Hai người hình như cũng không lạ lùng gì lắm việc chiến đấu với sát thủ này ?" – Kiba hỏi một câu đầy thâm ý.
"Thật ra bọn tôi vốn nghề chính là đi săn bọn chó của Thần tộc này, săn thú chỉ là tiện tay mà thôi. Vả lại cũng phải có một cái nghề nghiệp gì nghe đứng đắn một chút chứ ? So ra thì thợ săn có sức hấp dẫn với các cô gái hơn nhiều..." - Grey nhe răng ra cười.
Ba người cười lớn, Kiba lắc đầu quay đi. Không thể phủ nhận lý do này anh hoàn toàn đồng ý.
"Bây giờ thì sao ?" – Hans lên tiếng hỏi.
Kiba ngẫm nghĩ một chút rồi đáp lời.
"Hai người khiêng con Zephyr lúc nãy về trại đi, sau đó thông báo cho thánh nữ Vân chuyện này. Tôi sẽ ở lại đây canh chừng."
Dù gì mục đích chính của chuyến đi săn này cũng đã đạt được, thú cũng săn được một con, Hans và Grey thì đã giải tỏa được khúc mắc tâm lý với Kiba, cây nỏ và Toái Nguyệt cũng đã dùng thử xong. Còn về đám sát thủ này thì ngược lại là nằm ngoài dự tính. Tuy nhiên đối với Kiba cũng xem như là niềm vui bất ngờ, tính luôn tên thủ lãnh, anh hiện tại có đến năm tên sát thủ Thần tộc đang ngoan ngoãn bất tỉnh chờ anh đến tán chuyện và thí nghiệm.
Hans và Grey lập tức làm theo lời Kiba. Anh đã thành công tạo dựng nên uy tín của mình trong lòng của hai người, cho nên bây giờ họ cơ bản là anh nói gì thì nghe nấy. Vả lại bản lĩnh của anh thì cả hai đều chứng kiến tận mắt rồi, không ai trong số hai người cảm thấy sẽ có nguy hiểm gì xảy đến với Kiba khi ở lại một mình cả.
Sau khi tiễn hai người đi, Kiba xách tên thủ lãnh lúc này đã mềm như bún dưới đất lên rồi đem hắn đến chỗ bốn tên còn lại. Anh đã lưu ý ra tay cẩn thận không làm chúng thiệt mạng chính là chờ giây phút này đây.
Nghĩ đến việc mình sắp làm, Kiba cũng hơi áy náy một chút. Có thể lát nữa đây thôi bọn sát thủ này sẽ phải cầu xin Kiba gϊếŧ chúng đi. Hình như hơi giống với phong cách của cô nàng Độc Xà kia thì phải.
"Chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, ta đâu phải con người tàn nhẫn vô nhân tính đến vậy đâu. Phải không Kiki ?" – Kiba nói lớn, như đang cố tự thuyết phục chính mình.
"Đúng vậy, đại ca..." – Kiki lên tiếng ủng hộ.
Kiba còn chưa kịp đắc ý thì nó đã tiếp lời.
"...anh còn hơn thế nhiều !!!"