Editor: Xuân Hoa
-------
Lại như mọi ngày, Vương Văn Văn mang đôi giày thể thao màu trắng, đeo cặp sách chuẩn bị đi học, cô là một học sinh cao nhị, thành tích cũng khá tốt, điều kiện gia đình khá giả, xét về mọi phương diện đều bình thường.
Chỉ duy nhất một thứ không bình thường, chính là cô lớn lên rất xinh đẹp?
Rõ ràng mới cao nhị, dáng người cũng đã trỗ mã đến phập phồng quyến rũ, một đôi đại ngực ước chừng cỡ cup E, ngũ quan lại rất điềm mỹ, cười rộ lên còn có lúm đồng tiền đáng yêu.
Diện mạo xinh đẹp như vậy làm cô có nhân duyên không tồi, ở lớp quan hệ với các bạn học nữ đều tốt.
Vương Văn Văn không thích giao tiếp cùng các bạn nam, cô đã nghe qua có một số nam sinh sau lưng nói cô là ngực lớn, còn nói cô mặc đồ tựa như là bò sữa, làm cho trong lòng Vương Văn Văn rất là phiền muộn.
Cô cũng không muốn có ngực lớn, ngực lớn thật phiền toái, mặc đồ ôm sát thì nói cô nhìn thật da^ʍ, mặc rộng thùng thình một chút lại hiện béo, hơn nữa thời điểm chạy bộ động một chút liền đau, còn đặc biệt nặng!
Dù sao..... nam sinh ở tuổi dậy thì là ghét nhất.
"Văn Văn! Bài tập ngày hôm qua cậu làm xong chưa, mau mau, tớ còn hai bài không biết làm, cho tớ mượn chép một chút, sắp vô tiết rồi, nếu để thầy giáo biết tớ còn chưa làm xong bài tập thì tớ sẽ rất thảm!"
Mỗi ngày đều như vậy, mới sớm đã tới lớp, không phải đến để ăn sáng mà là chép bài tập, , chính là bạn ngồi cùng bàn kiêm bạn thân của Vương Văn Văn - Tô Tiểu Mạt.
Tô Tiểu Mạt là người thường xuyên không làm bài tập, nói là không làm nhưng trên thực tế nói chính xác ra là lười, gặp phải bài nào khó, cô ấy liền trực tiếp xem nhẹ, dù sao buổi sáng cũng có thể chép bài của Vương Văn Văn.
"Mạt Mạt, cậu lại không làm bài tập...."
Vương Văn Văn lấy ra bài tập, "Trước tiên tớ phải giải thích một chút các bước làm để cậu hiểu vì sao có được kết quả như này, không thể cứ chép nếu không thành tích sẽ đi xuống."
Vương Văn Văn rất là nghiêm túc nhìn Tô Tiểu Mạt, nhìn đến Tô Tiểu Mạt phải liên tục gật đầu.
.......
Kết quả lúc vào học, cư nhiên không có thu bài tập trước, mà là thông báo một tin tức kinh bạo.
"Thầy giáo nói muốn xếp lại chỗ ngồi, nói là muốn thành tích tốt kèm thành tích kém, Văn Văn, tớ không muốn cùng cậu bị tách ra."
Vương Văn Văn nhìn vẻ mặt ủy khuất của Tô Tiểu Mạt, trong lòng cũng có chút không vui, Tô Tiểu Mạt và cô là bạn thân, hơn nữa từ trước tới giờ đều ngồi cùng bàn, hiện tại không biết phải đổi với ai....... Nếu là cùng bạn học không tốt ngồi chung, nên làm cái gì bây giờ?
Vì cái gì thầy giáo lại muốn xếp lại chỗ ngồi, thật nhiều phiền toái!
"Tớ cũng không muốn cùng cậu tách ra, chỉ là thầy giáo nói không thể không nghe, hiện tại chỉ có thể cầu nguyện ngồi chung với một bạn học có tính tình tốt."
Vương Văn Văn chắp tay trước ngực, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện.
Nhưng mà...
"Chu Linh Khôn!!!"
Vương Văn Văn đến khi tới lượt mình đổi chỗ nhìn thấy người ngồi cùng, liền trực tiếp tiến vào trạng thái hóa thạch. Chu Linh Khôn toàn bộ cao nhị...... Không! Toàn bộ cao trung đều biết đến danh tiếng của người này.
Nhưng mà cái danh tiếng cũng không phải danh tiếng gì tốt, Chu Linh Khôn là học tra kiêm đại ca nổi tiếng nhất ở các trường cao trung, làm người bá đạo, trong nhà đặc biệt có nhiều tiền, mọi người thường gọi hắn là thổ hào ca, tính cách rộng rãi lại nghĩa khí, ở lớp quan hệ với các bạn học nam đều tốt, thậm chí ở bên ngoài cũng có một đoàn huynh đệ.
Nhưng đối với Vương Văn Văn, Chu Linh Khôn chính là một người không tốt, tuổi còn nhỏ lại ở trong quan hệ với nhiều xã hội đen.
Vương Văn Văn nhấp miệng, trong lòng có chút ủy khuất, cô không muốn cùng Chu Linh Khôn ngồi cùng bàn, cô phải làm sao bây giờ?!
........
Hừ! ╭(╯^╰)╮!
Chu Linh Khôn nhìn vẻ mặt ủy khuất của Vương Văn Văn, ở trong lòng hừ lạnh một tiếng, được thôi, cùng hắn ngồi còn không vui đúng không, đời trước liền dùng gương mặt ủy khuất kia nhìn hắn, làm cho hắn động tâm lúc sau lại gả cho người khác.
Kết quả đâu!
Còn không bằng gả cho hắn, tuy rằng hắn không giống như tiện nam nhân kia có thể đối xử ôn nhu với cô, ít nhất hắn chung tình.
Chu Linh Khôn hít sâu một hơi, hắn có thể được sống lại một lần nữa, đời trước là do hắn quá mức táo bạo, đời này hắn nhất định phải theo đuổi được cô, tốt nhất tốt nghiệp xong liền kết hôn, không bao giờ sẽ...... Không bao giờ sẽ để những sự tình trước kia phát sinh ở trên người con gái mà hắn yêu.
"Văn Văn, về sau chúng ta là bạn cùng bàn, sau này tôi sẽ che chở cho cậu."
Chu Linh Khôn đặt tay lên bả vai của Vương Văn Văn, gọi tên cô, trong lòng tràn ngập nhu tình, hắn ngửi hương thơm điềm mỹ trên người cô, đã bao lâu, bao lâu rồi hắn không được ngửi hương thơm của cô, từ lúc cô qua đời.
"Được, cậu thật tốt..."
Vương Văn Văn hơi chút né tránh, hắn, hắn cũng quá tự nhiên đi, cô vừa ngồi xuống liền kề vai sát cánh, bất quá tính cách khá tốt, chính là thành tích cũng quá kém, thầy giáo nói đổi vị trí chính là vì muốn học sinh thành tích tốt trợ giúp học sinh có thành tích kém, về sau cô nên giúp đỡ hắn nhiều hơn trong việc học mới được.
“Trên người của cậu xài nước hoa gì vậy, như thế nào ngửi thấy rất ngọt?”
Chu Linh Khôn đột nhiên đem đầu tiến đến sườn mặt của Vương Văn Văn, động tác quá đỗi thân mật làm gương mặt Vương Văn Văn nóng lên, vội vàng đẩy hắn ra.
“Tôi…… Tôi không xài nước hoa, trên người tôi không có hương thơm!”
Động tác cũng quá thân mật, còn có cặp mắt thâm thúy kia, Vương Văn Văn trong lòng có chút hốt hoảng, cô không được tự nhiên khụ khụ, “Bạn học Chu, nam, nam nữ thụ thụ bất thân, tuy rằng là ngồi cùng bàn, nhưng cũng phải chú ý khoảng cách.”
Chu Linh Khôn xoa xoa đầu tóc Vương Văn Văn, đôi mắt nhíu lại, bên trong hiện lên một tia nguy hiểm.
Hắn ghen ghét cái tên nam nhân kia ở đời trước có thể có được cô , ghen ghét đến phát cuồng, nghĩ đến ban đêm tiện nam nhân kia có thể ôm Vương Văn Văn ngủ, thậm chí làm chút sự tình vui sướиɠ, trong lòng hắn liền không phục.
Khoảng cách?!
Đó là cái quỷ gì?!
“Văn Văn, chúng ta chính là ngồi cùng bàn a, cậu đối với tôi như vậy mới lạ, tôi chính là sẽ thương tâm.” Chu Linh Khôn cũng không có quá mức, từ từ tới, từ từ tới, hắn muốn từng chút một, từng chút một đánh tan tâm lý phòng tuyến của cô, sau đó…… Hoàn toàn đến được với cô!
Hắn hơi chút ôm bả vai của Vương Văn Văn , một lát liền buông tay ra, nhìn cô cười cười.
Thấy Chu Linh Khôn nhiệt tình như vậy, Vương Văn Văn cũng ngượng ngùng cười, “Tôi ngay từ đầu còn có chút thấp thỏm, không biết bạn ngồi cùng bàn sẽ là bạn học nào, không nghĩ tới sẽ có thể là cậu, về sau…… Chúng ta hãy đối xử với nhau thật tốt nhé.”
Thao!
Cười ngọt như vậy làm gì! Làm hắn nhìn liền cứng!
(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~
======
🔹 Các bạn yêu thích truyện thì donate để tạo động lực cho mình nhé.