Tô Đào thấy Tô phu nhân lời thề son sắt thì cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Hết thảy nghe theo mẫu thân sắp xếp.”
Chỉ là kế hoạch không đuổi kịp biến hóa. Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng thì Tô phu nhân đã mang theo một đám gia phó im lặng rời đi, giữa trưa vừa lúc chạy đến Tô gia.
Mới về nhà không bao lâu thì bà đã thu được thiệp mời của Uy Mãnh tướng quân phủ. Thì ra ba ngày sau là đại thọ 60 của Mộc lão phu nhân, tướng quân phủ bày yến đãi khách khứa, mời Tô phu nhân và tiểu nữ Tô Đào cùng tiến đến tham gia.
Khi Tô phu nhân nhận được thiệp mời còn khó có thể tin, muốn hỏi thêm vài câu thì lại sợ bị người ta xem nhẹ nên cố nén nội tâm kích động. Bà cho gia đinh sai vặt một ít tiền rồi bảo người cung kính đưa ra phủ.
Khi người tướng quân phủ vừa đi thì Tô phu nhân mới cẩn thận quan sát thiệp mời. Bà thấy mặt trên có đóng ấn tướng quan phủ rõ ràng nên lòng mới chậm rãi yên tâm, nhịn không được chấp tay lại nói với trời: "Thật sự là Bồ Tát hiển linh! Âm Nguyên Tự này đúng là quá linh! “
Ba tháng trước Tô phu nhân đã biết đại thọ 60 của Mộc lão phu nhân ở tướng quân phủ. Mộc tướng quân đang 40 tráng niên, mười năm trước vẫn luôn ở Bắc cương xua đuổi giặc bắc, lập công lao to lớn, được ngự tứ phong vì Uy Mãnh tướng quân, cực kì được Hoàng Thượng sủng tín, nhất thời ở triều dã nổi bật không người có thể địch lại.
Đến khi đại thọ 60 của Mộc lão phu nhân thì nhất định công huân hiển quý khắp kinh thành sẽ tụ tập. Trước đây Tô phu nhân vẫn luôn muốn lấy được thiệp mời, cầu một vòng, nhận hết xem thường nhưng vẫn không thành, không nghĩ tới lúc này tướng quân phủ lại đột nhiên phái người tới đưa thiệp mời, việc này sao lại không để Tô phu nhân cực kì kinh hỉ được. Tưởng tượng đến những phu nhân kia nhìn bà cầm thiệp mời đường đường chính chính đi vào tướng quân phủ, Tô phu nhân lập tức cảm thấy có loại khoái ý từ xương sống lưng xông thẳng lên trán, nhất thời bà cũng không tìm trượng phu của mình mà xoay người đi vào viện của tiểu nữ nhi.
Tô phu nhân hiểu rõ trong đáy lòng, trên thiệp mời này chỉ có tên bà và tiểu nữ, vậy nên việc tướng quân phủ đột nhiên thay đổi tâm ý nhất định là không liên quan đến trượng phu, vậy cũng chỉ có thể là tiểu nữ.
Nghe nói Mộc tướng quân nhiều năm bên ngoài nên con nối dõi trong phủ không nhiều lắm, chỉ có hai vị công tử chính phòng. Thật ra các thϊếp thất khác cũng sinh mấy người nhưng còn nhỏ tuổi nên đều không khớp. Đại công tử Mộc Thanh tuổi mới 25, sớm đã thành thân, nhị công tử Mộc Du năm nay vừa mới 19, chưa thành thân, vừa hay!
Tô Đào nghe xong lời Tô phu nhân nói thì cũng ngây ngẩn: “Nương nói có lẽ Mộc phu nhân muốn xem xét nữ nhi gả cho tiểu nhi tử của bà ấy?!”
“Đúng thế!” Tô phu nhân cực kì mừng rỡ, bà ngồi xuống, nói năng tỉ mỉ với Tô Đào: “Tuy rằng Mộc tướng quân xuất thân nhỏ bé, nhưng hiện tại danh tiếng thịnh vượng, hai nhi tử cũng tranh đua, toàn đảm nhiệm chức vị quan trọng ở Binh Bộ. Ngươi gả qua thì lo giúp chồng dạy con, nghĩ đến mấy thế hệ tiếp theo cũng sẽ vinh hoa phú quý tràn đầy!”
Tô Đào không có phản ứng gì, ngược lại có vẻ mặt ủ mày ê: “Nhưng chẳng phải mẫu thân muốn đưa nữ nhi về quê quán Tô Châu sao? Lại nói, trên đại yến của Mộc lão phu nhân thì Phàm gia và Nghiêm gia nhất định cũng sẽ xuất hiện, nữ nhi không muốn đi.”